Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cách vượt qua khảo nghiệm

Tiểu thuyết gốc · 2576 chữ

Vô Thiên không hề biết những điều vừa xảy ra bên ngoài, hai kẻ luôn muốn gây chuyện với hắn đã thần không biết quỷ không hay biến mất khỏi thiên địa, còn về nữ nhân thần bí kia nếu như Vô Thiên gặp được chắc chắn sẽ nhận ra, đó một trong những tạo hoá của hắn.

Lúc này Vô Thiên vẫn đang theo sát đám người Tứ Thúc này, à phải nói là buộc phải đi theo nữ nhân Liên Châu này.

Nhìn thấy cặp mông căng tròn lắc qua lắc lại phía sau lớp váy đỏ phía trước, Vô Thiên thưởng thức cảnh đẹp trước mắt.

“Tiểu Thiên ca, bờ mông của Liên Châu tỷ rất đẹp phải không, cần ta hỗ trợ không?”

Âm thanh trêu chọc pha lẫn chút nghịch ngợm khiến Vô Thiên xấu hổ

“Điệp Nhi nói cái gì vậy? Ta không biết a”

Vô Thiên xấu hổ nói, trong lòng thầm hô dạo này bản thân bị gì không biết, từ khi hưởng thụ cảm giác sung sướng đó cùng Hạ Thanh Ngọc thì hắn không khỏi nghĩ ngợi, âm thầm thở dài lấy lại bình tĩnh.

Tứ thúc ở một bên không để ý lắm chuyện này, ở tuổi của hắn lúc này chỉ có tu luyện, rất khó quay về thời trẻ được.

Mà Liên Châu đang ung dung đi về phía trước phản ứng gì cũng không có, tu vi hiện tại của nàng một cây kim rơi xuống còn nghe được thì cuộc nói chuyện vừa rồi sao có thể không biết, chỉ là nàng chỉ đơn giản cười nhếch môi một cách đắc ý không ai nhìn thấy.

“Liên Châu cô nương này, sao cô nương lại chọn cửa hang này thế?” Cảm nhận bầu không khí có chút lúng túng, Tứ thúc lên tiếng đánh vỡ sự im lặng, mặc dù chỉ là đồng đội tạm thời với nhau nhưng đối với mọi người trong Linh Miêu Đoàn luôn có một sự tôn trọng dành cho tất cả mọi người.

“Nơi này có đồ tốt” Liên Châu giải thích, vẫn nhẹ nhàng đi sâu vào bên trong

“Châu tỷ nói như nơi này là nhà của tỷ vậy?” Vô Thiên mở miệng, gương mặt hiện vẻ ngây thơ

“Khách khách, đệ biết nữ nhân có trực giác rất tốt không” Liên Châu cười kiều mị đáp, thân thể run run về phía trước

Vô Thiên lắc đầu bất đắc dĩ, quả nhiên nữ nhân thông minh, càng lúc càng thêm thú vị về nữ nhân này, nhưng Vô Thiên cũng có cảm giác đang có gì đó kêu gọi chính mình vậy, hẳn Liên Châu nói cũng không sai.

“Sao muội không có trực giác, muội cũng là nữ nhân a” Điệp Nhi môi nhỏ chu lên nói

Đám người vừa đi vừa đối thoại, rất nhanh thời gian trôi qua, trước mặt bọn họ xuất hiện một cửa hang khác bằng đá đang đóng kín, cả bọn nhìn nhau gật đầu, Liên Châu vận dụng khí lực đưa tay mở cửa

Cánh cửa đá hé mở khiến không khí tràn vào, nhiệt độ lập tức trở nên tăng lên

Nóng

Quá nóng, đám người liền suy nghĩ tới điều này, hít sâu một hơi.

Trong căn phòng đó hoả diễm cháy bừng bừng, bao phủ toàn bộ căn phòng như vô tận không thể dập tắt, như có thể thiêu đốt bất cứ thứ gì đi vào, nhưng may mắn ngọn lửa có thể tồn tại bên trong căn phòng không hề lan ra ngoài.

“Thêm một loại trận pháp, [Tách Hoả Lưu trận] loại trận pháp có thể lưu hoả diễm vào không gian tách biệt” Liên Châu lên tiếng giải thích

Vô Thiên không còn bất ngờ như trước nữa, hắn đã có thể đoán Liên Châu có thân thế không tầm thường được, kiến thức này một Trúc Cơ sơ kỳ có thể biết sao?

“Trước không gian hoả diễm tách biệt nhưng nhiệt độ lại có thể ảnh hưởng ra ngoài như vậy, đủ thấy bên trong nguy hiểm như thế nào” Tứ thúc sắc mặt ngưng trọng nghĩ tới vấn đề này.

“Hi hi, trực giác của nữ nhân cũng không tốt lắm nha Liên Châu tỷ tỷ” Điệp Nhi lè lưỡi nhỏ xinh xắn, mặc dù có ý trêu chọc Liên Châu vẫn vô cùng đáng yêu

Cốc đầu

“Ay nha” Điệp Nhi kêu lên một tiếng

Dĩ nhiên Liên Châu chỉ cốc nhẹ đầu của nàng, cười giải thích: “Nha đầu muội còn nhỏ, đây là khảo nghiệm của chủ nhân động phủ này”

“Không sai, khảo nghiệm thì chắc sẽ có cách vượt qua” Tứ thúc lên tiếng đồng ý nói

“Linh Nhi, trận pháp này hình như cách vượt qua rất đơn giản đúng không” Vô Thiên âm thầm hỏi

“Đúng vậy, cách vượt qua quả thật vô cùng đơn giản, bất quá công tử hãy thử quan sát mọi người a, đừng giải trận quá sớm”

Linh Nhi nhìn ba người Liên Châu, Điệp Nhi và Tứ thúc nói, phải xem bọn họ có xứng đáng với phần thưởng của khảo nghiệm hay không.

“Ngươi nói không sai, xem như thử thách bọn họ đi” Vô Thiên cũng không muốn phá hỏng buổi khảo nghiệm của chủ nhân động phủ, im lặng quan sát tất cả, muốn thành công thì nhất định phải có sự kiên trì.

Lúc này, Vô Thiên bình tĩnh, ánh mắt loé lên quan sát bên trong bất quá Phệ Hồn Nhãn còn yếu nên không thể nhìn thấy phần thưởng ở bên trong, cảm giác trong người cũng có chút lớn dần.

Tứ thúc và hai nữ nhân cũng nghiêm túc suy nghĩ, bọn họ không có tầm nhìn bao quát xung quanh như Vô Thiên, tuy nhiên vẫn nhận biết đây là tình huống khó nhằn nhất, nếu ba người bọn họ biết được Vô Thiên đã thấy được cách giải quyết không biết bọn họ có biểu cảm gì a.

“Phải dừng tại đây rồi”

Tứ thúc đột nhiên ánh mắt thả lỏng, mỉm cười nói, hắn là người cầm được thì bỏ được, nhận ra bản thân đã vô duyên với tình huống trước mặt, quyết định dừng lại không nên quá cố, dù sao nhiệm vụ cũng đã hoàn thành còn đạt được vũ kỹ Hoàng cấp trung phẩm lúc trước, thu hoạch không tệ không nhất thiết phải liều mạng.

“Tiểu Thiên, từ lúc gặp ngươi ta biết bản thân ngươi luôn che dấu thực lực, Tứ thúc ta hy vọng ngươi có thể cùng các nàng vượt qua được khảo nghiệm khó khăn này” Tứ thúc hướng Vô Thiên cười nói, liên tục vỗ vai Vô Thiên như huynh đệ.

“Hai ngươi cũng không đơn giản như tiểu tử này, hy vọng các ngươi giúp ta đưa hắn ra ngoài Vạn Mộc Sâm Lâm này, còn Vũ kỹ Hoàng cấp chắc các ngươi không để ý đâu nhỉ” Tứ thúc tươi cười quay người nhìn hai nữ tử sau đó quay lưng rời đi.

“Vâng, Tứ thúc thong thả”

Nhìn nam tử có râu này, Vô Thiên và nhị nữ thi lễ nói, Vô Thiên có chút ấn tượng tốt với hắn, tu vi mặc dù có kém nhưng nhân cách rất biết cách làm người khiến người khác có chút kính trọng.

Nhị nữ thì xem Tứ thúc như trưởng bối trong nhà a

Tứ thúc trước khi đi vẫn còn nhớ tới lời hứa giúp đỡ Vô Thiên ra khỏi Vạn Mộc Sâm Lâm, khiến Vô Thiên ấn tượng vô cùng tốt.

“Xem ra thế giới vẫn có người tốt, dù không nhiều nhưng cũng có” Vô Thiên lẩm bẩm.

Nhìn thân ảnh Tứ thúc khuất dạng, Liên Châu thở dài nói: “Trên tu chân giới, một tán tu nhỏ bé nhưng có tấm lòng hào sảng như vậy rất ít, so với kẻ có gia thế, cao cao tại thượng thì tốt gấp vạn lần”

Vô Thiên cũng không ý kiến, còn gật đầu với quan điểm của nàng, nhìn đám Hạ Thừa thì biết ngay cả người thân còn dám ra tay thì người nam tử Tứ Thúc này so với bọn chúng tốt hơn.

“Được rồi, đệ không nên giấu diếm nữa, bọn ta cũng không ngốc, Tứ thúc cũng biết đệ giấu diếm thì bọn ta cũng vậy, một Luyện Khí Sơ kỳ như đệ lại dám nhảy nhót trong Vạn Mộc Sâm Lâm sao?”

Liên Châu liếc xéo oán trách nói, hiển nhiên nàng biết hắn ẩn giấu thực lực nhưng cũng không biết thực lực hắn cao bao nhiêu, khẳng định không yếu kém như vẻ bề ngoài.

Điệp Nhi thì ngược lại, nàng đâu biết Vô Thiên hắn ẩn giấu, nàng còn tưởng đây mới thật là tu vi hắn a, lập tức phòng má như biểu tình dám lừa gạt tiểu cô nương.

Vô Thiên bất đắc dĩ cười trừ, khí tức toả ra ở mức Trúc cơ viên mãn, hắn vẫn nên ẩn dấu một ít, dù sao hai nàng thân phận không tầm thường cứ thể hiện như vậy để tránh các nàng tò mò.

“Trúc cơ viên mãn” Nhị nữ hơi kinh ngạc, thiếu niên trước mặt này chỉ qua 16 17 tuổi lại có tu vi cao thế này sao không kinh ngạc được.

“Bây giờ quan trọng là cách vượt ải kìa, các nàng cũng che dấu chứ riêng gì ta đâu” Vô Thiên lảng tránh vấn đề nói

Hai nữ bình tĩnh lại, tiếp tục suy nghĩ cách vượt qua…

Một canh giờ sau…

“Hay chúng ta dùng linh lực hộ thân được không?” Điệp Nhi suy tư nói, đây cũng là một ý kiến không tồi.

“Không được, hoả diễm khủng bố vô cùng, linh lực chưa chắc đã bảo vệ được, hơn thế nữa bên trong rộng lớn vô tận, linh lực sớm muộn cũng sẽ cạn kiệt đến lúc đó chết là điều chắc chắn”

Liên Châu dội một gáo nước lạnh, biện pháp đó nàng cũng đã từng nghĩ tới, bản thân có Hoả linh lực như nàng cũng không dám tiến vào một cách dại dột như vậy, vì nhiệt độ bên trong còn mạnh hơn nàng tưởng.

Vô Thiên thì đang giả vờ suy nghĩ nghiêm túc nói: “Cách thì có, chỉ là hai nàng có tin tưởng ta không?”

“Ngươi có cách gì sao?” Hai nữ lập tức quay sang nhìn

“Dám chắc 100%, tất nhiên hai nàng có thể lựa chọn tin tưởng hay không”

Vô Thiên bình tĩnh nói, hắn cũng không muốn giấu nữa, nếu để các nàng suy nghĩ thì không biết đến khi nào mới đi ra ngoài được a. Nên đành giúp các nàng một tay, dù sao hắn cũng quen biết được hai nàng cho nên cho hai nàng một nhân tình vậy.

“Có thể thử một lần, dù sao ta cũng không muốn về tay không” Hai nữ liếc nhìn, Liên Châu bồi thêm một câu

Lúc này sắc mặt hai nàng cứng lại, cặp mắt đẹp trợn tròn, đôi môi đỏ của hai người mở lớn như có thể nhét một quả trứng vào, bởi Vô Thiên lúc này tiến hành phóng nhanh vào bên trong biển lửa.

Rất nhanh, thân ảnh của hắn đã bị hoả diễm nuốt trọn, không có âm thanh gào thét nào được cất lên.

Mà lúc đi vào Vô Thiên cũng không khởi động linh lực hộ thân, hai nữ đương nhiên nhận thấy thầm hô một tiếng:

Hắn bị điên rồi?

Cả hai nhìn nhau, cắn chặt răng đẹp, nhắm mắt nhảy vào.

Bên trong lúc này, Vô Thiên đắc ý nhìn: “Quả thật chủ nhân nơi này rất biết cách khảo nghiệm”

Lúc nhìn thấy trận pháp này, Vô Thiên đã nhận ra được nếu như khảo nghiệm thì tại sao lại sắp xếp một trận hoả diễm khủng bố như vậy thậm chí là toàn bộ căn phòng như vậy thì đó đâu phải khảo nghiệm mà là giết người bên trong, vì vậy hắn đã đoán ra hẳn đây khả năng cao là ảo trận, cho nên hắn mới hỏi Linh Nhi để biết chắc suy đoán của mình là đúng, quả nhiên nàng thừa nhận

Hai thân ảnh vừa tiến vào xuất hiện bên cạnh hắn, một mặt khâm phục

“Thì ra tất cả chỉ ảo trận, cửa ải này thử thách lòng can đảm cùng sự quyết đoán a” Liên Châu cảm thán nói

Điệp Nhi cũng gật đầu thừa nhận, nàng tính tình ngây thơ nhận ra biển lửa vô tận và sức nóng quá mức chân thật khiến nàng cũng bị đánh lạc hướng.

“Sao đệ liều mạng vậy, dù người khác can đảm như đệ phán đoán được như vậy cũng không dám tiến vào mà không linh lực hộ thân a” Liên Châu tò mò nhìn Vô Thiên thán phục sự can đảm của hắn

“Không phải chỉ có mình ta liều mạng đâu, hai nàng cũng rất liều a”

Vô Thiên cười trêu, nếu như điều động linh lực thì sẽ ngay lập tức truyền tống ra ngoài động phủ cũng sẽ sụp đổ đây là điều mà Linh Nhi vừa mới nói cho hắn nghe ngay cả Vô Thiên cũng không biết cái này chỉ biết nó chỉ là ảo trận mà thôi, cũng may hai nàng nhận ra được khi hắn tiến vào.

“Chủ nhân động phủ này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Thi Cốt Đan và các trận pháp này không hề đơn giản, một kẻ Đan cùng Trận song đạo tu hay sao?” Điệp Nhi thắc mắc hỏi.

“Muội có hỏi hắn” Vô Thiên phía bàn tay đang chỉ về một hướng

Hai nữ nhìn theo hướng bàn tay hắn, chợt hít sâu một hơi, bộ ngực có chút phập phồng một to một nhỏ đang run run

Trung tâm căn phòng, vô số các châu ngọc được khảm vào bảo toạ sừng sững tồn tại.

Bên trên lại có một bộ khung xương bộ hài cốt an vị tại đó, hắn đội một cái kim quang, thân thể khoát Hoàng bào hoàng kim, dù chết đi nhưng tư thế của hắn không khác gì bậc Quân vương nhìn xuống chúng sinh

Nhưng điều khiến ba người chú ý chính là nơi hai bàn tay của hắn đang có thứ gì đó.

Tay phải đeo một chiếc nhẫn có hình dáng đầu lâu xương, lại cầm theo 1 thanh trượng phép chống xuống mặt đất, mà đỉnh đầu của trượng lại có Lôi đình lấp loé roẹt roẹt như muốn bạo phát.

Tay trái thì đang có ngọn lửa bùng cháy lơ lửng trên bàn tay

Ngọn lửa lúc này vẫn chưa tỏ ra nguy hiểm gì đối với đám người

Nhưng ba người có thể cảm nhận không gian xung quanh đang có dấu hiệu run rẩy…

“Thì ra cảm giác thu hút đấy là từ ngươi – Dị Hoả” Vô Thiên rốt cuộc cũng đã hiểu cảm giác lúc đầu có chút thu hút hắn ở đầu cửa hang thì ra là do nó hấp dẫn tới.

p/s: (><) sr bác Hậu (mình chắc chỉ đổi tên dị hoả và các dị khác, một lần nữa sr bác Hậu nhiều)

Bạn đang đọc Tạo Hoá Nhân Sinh sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.