Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khai Giảng Xong, Liền Được Vào Viện

Tiểu thuyết gốc · 1052 chữ

Khai Giảng Xong, Liền Được Vào Viện.

Tiếng ồn phát ra , làm Tạ Tuế trò chuyện bị gián đoạn. Hắn thật ra hiện tại cũng không muốn nói chuyện, giờ đây hắn trò chuyện không tiếp tục nữa, cũng không làm hắn cảm thấy khó chịu chút nào. Tạ Tuế nhìn về nơi phát ra tiếng ồn, ồn ào phát ra là từ hành lang bệnh viện. Lúc này, là sự tức giận của một người mẹ, hay là sự tức giận khi mất đi một bước đệm , hoặc có lẽ , là cả hai, hắn suy nghĩ sau khi nhìn về phía cái kia tiếng ồn. Cuộc tranh cãi? không, không phải, đó là tiếng trách mắng của một người phụ nữ với chủ nhiệm của hắn, bề ngoài có thể thấy rằng, người phụ nữ đã ngoài 30, nhưng khuôn mặt lại không có nếp nhăn, nhưng nếu nói về nhan sắc, không thể so sánh được với hắn. " Chủ nhiệm? cô chủ nhiệm kiểu gì mà lại bỏ mặc học sinh bị quái vật tấn công?". " Lúc đó cô ở đâu cơ chứ?", Tạ Tuế nghe vậy, cũng đoán được đại khái tính huống trách móc. Hắn cũng không trách chủ nhiệm, Tạ Tuế biết rằng chủ nhiệm suy tính cái gì kế hoạch, chỉ là cái kia kế hoạch chủ nhiệm, chưa tính tới việc Nguyên Thú xuất hiện, cũng chưa tính tới cái kia học sinh tự mãn. Lúc đó nguy cấp , cũng hiếm ai có thể suy nghĩ chu toàn tình huống. Ngạo Thiên nhìn thấy hắn tâm tình. " Ta cũng không thể trách chủ nhiệm được, là do ta còn quá yếu và mất cảnh giác mà thôi .". Tạ Tuế không nói gì, chỉ là không muốn nghe thấy cái kia ồn ào, liền chui vào trong chăn, hắn bàn chân, không che lại, làm hắn lúc sau cảm thấy nhột , nên bật dậy. Thì ra hắn em gái đến thăm, Tạ Tuế lúc này nhìn thấy ánh mắt lo lắng của hắn em gái dịu dần. " Ngươi còn nhột sao? Vậy mà ta tứ tưởng ngươi thương tích đau quá lên ngất rồi?", em gái hắn nói với vẻ mặt tươi cười trở lại." Ngươi đừng có làm phiền anh người bồi dưỡng, nếu không thì liền mất đi anh trai!", Ngạo Thiên vẻ mặt nguy hiểm , mang theo chất giọng nghiêm túc nói với hắn em gái. " Ngươi nói láo, anh ta làm sao yếu đuôi như ngươi!". Tạ Tuế nghe em gái nói, cũng nhìn về phía bắp tay Ngạo Thiên, đúng là không giống như cảnh giới cao hơn hắn, mà lại còn nhìn chông khá bình thường, không có gì nổi bật cơ thể. " Ngươi sao mà hiểu được chứ nhóc con, về sức mạnh, anh trai ngươi phải gọi ta là bố a!". Tạ Tuế em gái , nghe vậy không vui, nhưng mẹ hắn hoàn thành thủ tục xắp xếp đang tiến vào, cho nên cũng chỉ lườm một cái Ngạo Thiên, rồi nói: " Sau này , ta sẽ khiến ngươi phải khóc lóc xin ta tha thứ". Ngạo Thiên cái này sát khí từ một đứa nhỏ, lúc này cũng không quá để tâm, hắn là đang cư xử trưởng thành trước mặt mẹ Tạ Tuế. " Tạ Nhi, không phải là đang thăm người bệnh sao?",mẹ hắn lại gần véo má hắn em gái mà nói."Tạ Nhi? đó là tên ngươi sao?"," Là hắn trù anh hai chết!",lời nói này đến lời nói kia, chỉ cách nhau một giây. " Ta trù anh ngươi chết?, Tạ Tuế, cái này ngươi em gái là quỷ sao?", hắn gấp gáp nói. " Tạ Nhi, đừng nói bậy nữa, mau xin lỗi hai anh đi", mẹ hắn nghe cũng hiểu sự tình, nhẹ nhàng nói. "Con không làm gì sai với anh hai cả, còn tên kia, là hắn sai trước!". Mẹ hắn lúc này chỉ biết lắc đầu chán nản. " Ngươi còn ồn ào như vậy đến lúc nào đây?, không cho anh hai ngươi nghỉ ngơi sao?", *Tạ Tuế nhức óc với hai đứa này, liền lên tiếng. Tạ Nhi đương nhiên nghe thấy liền biết điều im lặng, nhưng hắn đồng học Ngạo Thiên thì lại định tiếp tục mở miệng. Cứ như vậy lại ồn ào thêm lần nữa, chỉ là lần này hắn lười ngăn cản, còn mẹ hắn thì cảm giác như quen với mấy cuộc cãi vã , nên cũng chỉ chờ hai đứa nó thể lực giảm sút.

11:00, Sáng

Tạ Tuế nhét xu vào máy bán hàng tự động, hắn ý định là mua nước ngọt. Nhưng hắn hôm nay may mắn dùng đến âm rồi, máy bán hàng dường như không nhả nước ra cho hắn. Tạ tuế , bất lực thở dài, nhìn về phía phòng kia cô nàng, không phải là hắn đến thăm cô, cũng chả là hắn có cái gì tình cảm, chỉ là trùng hợp phòng cô gần hắn phòng bệnh. Cô không thấy hắn, nhưng hắn thì nghe được tình trạng cụ thể của cô, " Ngươi chọn trường tư thục thay vì có thể trực tiếp tuyển thẳng vào trường công lập, sau đó ngươi thấy chưa? Nếu như không phải may mắn, ngươi liền không có sau đó!". Tạ Tuế nghe được hết hội thoại giữa cô nàng và mẫu thân cô. Hắn lúc này cũng chỉ ngạc nhiên vì cái thiên phú cô nàng, cái này thiên phú cường đại, tiếc lại không thể muốn sử dụng liền có thể sử dụng. Tạ Tuế ngồi trên chiếc ghế chờ, thẫn thờ nhìn đồng hồ. Hắn lúc này suy nghĩ phức tạp, hắn biến cố lần này dường như không quá ngạc nhiên. Chỉ là lần này hơi khác một chút, không giống như những gì hắn từng biết.

12:56

Tạ Tuế hiện tại đang ở cửa hàng tiện lợi gần nhà , hắn vừa mới hoàn thành một số thứ trước khi được xuất viện, bây giờ hắn ở đây là để ăn tạm mì gói lót dạ , bởi vì hắn nhà cửa .... mất rồi. Nói đúng hơn , hắn nhà cửa bị phá hủy.

Bạn đang đọc Tán vũ sáng tác bởi hsgtjhf2379
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hsgtjhf2379
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.