Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi có chịu được cái gánh nặng này? (20)

Tiểu thuyết gốc · 553 chữ

Ngươi có chịu được cái gánh nặng này? (20)

Các vì sao sáng chói, một dòng năng lượng từ phía bầu trời rớt xuống như những hạt mưa, như là một trận mưa sao băng nhỏ lấp lánh những tia sáng huyền ảo. Ánh mắt hắn chưa từng rời khỏi cảnh tượng ấy hồi nào, làm hắn nhớ đến một số kí ức đẹp không thể quên xuất hiện trong đầu trong một khoảng chớp nhoáng. Khiến bàn chân càng lúc càng nhanh tiến về trang viên.

Đôi mắt nhìn thấu cả vì sao, nhìn thấu mọi vật, nhìn thấu vạn vật. Cùng với ánh mắt càng ngày càng mất kiểm soát, năng lượng tích tụ bên trong con ngươi ấy bộc phát ra ngoài , tạo thành những sóng năng lượng mạnh mẽ chấn động cả tòa thành. Uỵch, tiếng đầu chân quỳ xuống đất, mặt hắn chảy ra những giọt nước mắt tràn xuống hai bên má. Ý chí của hắn dường như đang dần mất đi, để lại trong trái tim hắn một cảm giác đau đớn khó tả, một cảm giác ngột ngạt , uất hận đến cùng cực mà hắn có thể chịu được.

Một làn gió mạnh xung đến những cây cao ngoài thành, làm những tán cây gãy vụn. Tiếng hét của hắn mang theo bao nhiêu sự tuyệt vọng , cuối cùng bộc phát hết ra những cảm xúc ấy bằng một nguồn năng lượng khổng lồ. tay chống dưới nền đất đá vỡ vụn bởi năng lượng mà hắn bộc phát, ánh mắt hắn trở về với vẻ vô cảm, từ từ đứng dậy nhìn về phía trang viên một lúc , rồi quay ngoảnh đầu lại về đằng sau lưng mình, dường như buông bỏ.

Tại hầm trú ẩn dưới tháp.

Dạ Nguyệt chìm trong sự sợ hãi tột cùng, một cảm giác ớn lạnh bao trùm cả căn hầm, một tiếng hơi thở mạnh dường như cũng không thể nghe được. Bên trên, sát khí từ phía Nguyên Thú bùng phát mạnh mẽ, làm mọi sinh linh bé nhỏ run rẩy trong sợ hãi. Nhưng sự run rẩy và cảm xúc sợ hãi của những sinh linh bé nhỏ ấy chính là định vị giúp những con thú săn mồi có thể phát hiện ra nơi ẩn náu của chúng.

Đoàng!, một lỗ đục thẳng xuống nền đất, móng vuốt sắc nhọn cảm thẳng xuống lớp đất đá rơi xuống lỗ thủng, nhưng trên mặt Nguyên Thú là một cảm giác phấn khích của sự giết chóc, hoặc có thể là sự hứng thú vì tìm được con mồi.

Dạ Nguyệt toàn thân đơ cứng, toàn bộ cơ thể không thể nhúc nhích cũng không thể làm gì khác hơn được, chỉ có thể ngồi co lại một chỗ.

Rất nhanh, tiếng hét vang khắp nơi, tất cả những người trong hầm đều hoảng loạn mà chạy trốn, chen chúc nhau chạy lên phía cầu thang. Chỉ là càng hoảng loạn bọn chúng càng điên cuồng, một lực từ phía cánh tay của Nguyên Thú di chuyển, móng cào sắc nhọn đập về phía cầu thang, mang theo những mảnh thịt bị xé nát cùng với các lớp đất đá đổ sụp trôn vùi những người đang tiến về phía cầu thang.

Bạn đang đọc Tán vũ sáng tác bởi hsgtjhf2379
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hsgtjhf2379
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.