Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi có chịu được cái gánh nặng này? (17)

Tiểu thuyết gốc · 1082 chữ

Ngươi có chịu được cái gánh nặng này? (17)

Cậu thiếu niên nhìn Tạ Tuế một hồi lâu, cũng dần dần hạ những tia sát khí trong ánh mắt. Dường như nhìn ra điều gì đó ở hắn, sau đó thu hồi ánh mắt quay về phía cổng thành rồi bay ra ngoài.

Tạ Tuế run rẩy nhìn về phía thiếu niên đang ngự trị trên bầu trời, vô cùng cảnh giác, nhưng sau khi nhìn một hồi, sát ý dường như không còn nữa, cũng làm thái độ cảnh giác của Tạ Tuế cũng như vậy đồng dạng. Sau đó cậu thiếu niên lại quay đi sang hướng khác, rồi biến mất khỏi tầm mắt hắn , khiến Tạ Tuế có chút ngơ ngác.

Đùng! tiếng vỡ vụn khiến Tạ Tuế khôi phục tinh thần, nhanh chóng chuyển tầm nhìn về phía âm thanh vừa rồi. " Huyền Binh!", giọng nói vui vẻ, cùng với có chút phấn khích không kìm được mà phát ra. Đây không phải là sự vui vẻ với việc chém giết Nguyên Thú, mà là tìm thấy thứ gì đó cần thiết.

Dưới hầm, tại một căn nhà nhỏ bán bánh trong Thành Tự Thiên, Linh Vũ Thế Giới.

Một cậu bé ăn mày ngấu nghiến với chiếc bánh trên tay, cùng với những ánh mắt có phần không vui vẻ nhìn vào. Chuyện gì xảy ra? không phải là vì thèm thuồng , hay ghen tị với cái kia ăn ngon trong tình huống này , mà là âm thanh của cậu bé có thể sẽ thu hút Nguyên Thú, nên khiến một số người đang ẩn nấp trong nhà có chút lo lắng.

Tiếng quát tháo vang lên " Ngươi mau dừng ăn lại! Muốn hại chết bọn ta sao!", đó là tiếng của một người phụ nữ , với khuôn mặt dễ nhìn, nhưng chân mày nhíu mạnh, hàm răng tức giận nhô ra. Bà là có chút gấp gáp đáp lại " Ngươi đừng như vậy, mau ngồi xuống đi, đây là ở dưới hầm, cách âm rất tốt, huống chi chỉ là tiếng ăn nhỏ của một đứa bé, sao có thể nghe thấy được từ phía trên.". Câu nói đó dường như khiến người phụ nữ càng trở nên giận dữ hơn "Bà thì hiểu gì về sự đáng sợ của Nguyên Thú cơ chứ? Bà tốt nhất nên khiến nó im miệng nếu không tôi sẽ vứt nó ra khỏi đây." , âm thanh hét này làm cậu bé sợ hãi mà ôm đùi bịt tai lại. Cũng làm bà lão chứng kiến cảnh tượng này không khỏi thương xót, cũng có chút tức giận. Nhưng ở đây lại không có ai lên tiếng can ngăn, dường như đồng tình với cô gái kia.

Bà lão lúc này không chịu được nữa nói " Người phải ném ở đây là cô mới đúng , đây là hầm nhà tôi, hơn nữa cô mới là kẻ gây ra tiếng ồn lớn nhất ở đây." , cô gái nghe vậy không biết nói thế nào ấp a ấp úng " Bà! ....Bà!....". Lúc này một âm thanh lạnh lùng xuất hiện " Được rồi, cô mau ngồi xuống đi, đừng gây chuyện nữa, nếu không kiểu gì chúng ta cũng sẽ bị hại chết bởi tiếng cãi nhau của cô."

Cô gái tức giận tột cùng, nhưng cũng không thể nói gì thêm, liền quay sang chỗ khác để khỏi nhìn thấy hai bà cháu. Đùng! một tiếng nổ lớn từ phía bên trên xuất hiện, làm bầu không khí bên trong hầm trở nên vô cùng hoảng loạn. Bọn họ biết là vậy nên không ai trong hầm dám phát ra âm thanh, tiếng thở nhỏ bé của những người trong hầm có thể nghe rõ lúc này.

Tay cậu bé ôm chặt vào cơ thể bà , dường như rất sợ hãi cảm giác, không khỏi nhắm chặt mắt lại bản năng. Bà lão lúc này cảm nhận được cơ thể nhỏ bé của cậu đang ôm chặt mình trong nỗi sợ hãi cùng hoảng loạn , bàn tay chìa ra xoa đầu đứa trẻ như đang an ủi tâm hồn nhỏ bé bên trong. Cũng khiến đứa trẻ cảm nhận được một chút tình thương mà ấm áp trái tim.

Cách cửa thành Tự Thiên 800m, một ngôi nhà nhỏ vừa bị phá hủy.

Tạ Tuế thân hình thiếu niên, tránh né khỏi móng vuốt của Nguyên Thú Cấp Huyền Binh, không khí bị xé toạc nhưng có vẻ như đối với hắn tốc độ này không đáng để chú ý đến, Tạ Tuế không tốn quá nhiều sức lực giữ được khoảng cách 2m với Nguyên Thú. Sau đó sử dụng năng lượng bên trong cơ thể mà cường hóa từng tế bào và xương đỡ. Lúc này toàn bộ cánh tay chuyển dần sang màu tím nhẹ, mạch máu nổi lên với màu đỏ thẫm, tay nắm lấy tường đá bên cạnh mà nhấc lên dễ dàng.

Bức tường được nhấc lên , những vụn đá rơi xuống. Một ánh mắt đầy những tia sát khí đang nhìn về phía Nguyên Thú, không khỏi khiến nó có chút hoảng sợ, nhưng không để nó kịp phản ứng. Tạ Tuế truyền năng lượng của hắn vào bức tường, khiển cấu trúc các chất cấu tạo nên nó bị biến đổi , nhưng cũng khiến bức tường bắt đầu bị phá vỡ liên kết, vụn đá cũng dần rơi xuống, màu chuyển sang tím đụcdo năng lượng khủng khiếp bao xung quanh. Tận dụng thời điểm chưa phân rã, hắn nhảy lên cao cùng với bức tường đang nắm lấy, che phủ ánh sáng của vì sao, khiến một mảng nền gạch dưới chân Nguyên Thú chìm trong bóng tối, cũng khiến nó cảm nhận được cái chết tới gần.

Trước mắt Huyền Binh là một cảnh tượng bao trùm bởi một màu đen, lộ diện một ánh mắt tím phát sáng mang theo ánh tử. Cũng chính thời khắc này nó cũng biết chắc rằng mạng sống của nó sẽ kết thúc. Cạch! Đùng! Lạch Cạch! Rạch! ,nền gạch vỡ vụn cùng tiếng của bức tường bị phân rã. Sau đó một thân ảnh to lớn ngã gục xuống , Đùng! nền gạch xung quanh bị phá nát lộ diện nền đất bên dưới. Máu chảy ra từ Nguyên Thú thấm nhuần vào đất Thành Tự Thiên.

Bạn đang đọc Tán vũ sáng tác bởi hsgtjhf2379
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hsgtjhf2379
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.