Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi chịu được cái gánh nặng này? (2)

Tiểu thuyết gốc · 1035 chữ

Ngươi chịu được cái gánh nặng này ? (2)

Tạ Tuế nhìn vào mắt hắn, chỉ thấy nguồn năng lượng xung đột liên tục khiến mắt hắn huyết lệ chảy ra liên tục, đến khi hắn năng lượng trong cơ thể dường như bị tiêu sạch mà ngất đi.

12:00 , Sáng.

" Tạ Tuế,hôm nay ngươi sao lại không đi học? Tạ Tuế?, này ngươi sao vậy hả, mau mở cửa ra?", mẹ bắt đầu trở lên gấp gáp nói. " Tạ Tuế!!"

, tiếng mẹ hắn hét lên lúc này cũng làm hắn tỉnh dậy, nhưng hắn lúc này xung quanh rõ nét mặc dù mới tỉnh dậy sau khi ngất, nhưng thị lực . à phải nói là mắt hắn dường như không liên quan tới hệ thần kinh của hắn nữa , nhưng hắn cơ thể dường như cũng có gì đó nâng cấp rõ rệt, mặc dù hắn lúc này cảnh giới lúc tối yếu hơn vài phần , phải nói là cảnh giới không thay đổi , vẫn như sáng ngày hôm qua, nhưng hắn lúc này không phát hiện ra năng lượng từ tàn hồn mà cơ thể hắn hấp thụ đã bị nhãn hắn lấy đi rồi. " Tạ Tuế , mau mở ra, không ta liền xông vào!", lúc này ánh mắt của Tạ Tuế mới chuyển hướng sang phía cửa, rồi nhẹ nhàng nói : " Con vẫn ổn.". " Thằng nhóc này , mau mở cửa ra cho mẹ xem.". Có vẻ mẹ hắn dạo này lo lắng cho hắn hơn bình thường, có lẽ là việc mất tăm hồi trước ở bệnh viện.

19:40, Tối.

" Tạ Tuế, em cũng muốn đi!", giọng nói phát ra từ em gái hắn với vẻ mặt nũng nịu. "Ta tất nhiên đồng ý, nhưng ngươi lên xem ý kiến của mẫu thân thì hơn.". Nghe xong , em gái hắn chạy vội về phía mẹ rồi trèo lên đùi , cố tỏ ra đáng thương nói : " Mẹ à , đi mà!". Mẹ hắn nghe xong mìm cười đáp : " Tất nhiên rồi, hôm nay cả nhà ta cùng đi mà.". Em gái hắn mỉm cười vui sướng rồi hôn lên má mẫu thân sau đó nhảy khỏi lòng hắn mẫu thân mà đi về phía phòng sửa soạn quần áo. " Có lẽ mẹ cũng nên chuẩn bị thôi.". Tạ Tuế lúc này đang nhắn tin với Ngạo Thiên, " Ngươi đến đón bọn ta được không?", " Haha, tất nhiên rồi, chúng ta là bạn bè mà, nếu cần gì thì cứ nhờ ta là được.". Tạ Tuế lúc này cảm thán có bạn bè thật tốt, sau đó liền chỉnh tề lại bộ quần áo đang mặc rồi cầm lên thanh kiếm trưng bày trong nhà rồi bỏ vào túi.

20:01, Tối.

" Mẫu thân, Tạ Nhi, mau nhanh lên kéo muộn!", tiếng Tạ Tuế đốc thúc mẫu thân và em gái hắn. " Xong ngay đây!" , tiếng em gái hắn cùng mẫu thân đồng thanh truyền tới. Tạ Tuế ra mở cửa dinh thự nhà hắn, một luồng không khí lạnh truyền vào, có thể với hắn không quá lạnh , nhưng với người khác có lẽ là đã rét run người , như đã nói , nhà hắn biệt thự, nên cũng không phải chỉ có một cánh cửa mở ra liền có thể ra ngoài, cách kia vài trăm mét là cổng biệt thự nhà hắn cùng hàng rào điện cùng với kết giới bao quanh toàn bộ nơi hắn sống hiện tại, đặc biệt là biệt thự của hắn có 1 lớp kết giới khác với lớp kết giới bao xung quanh bên ngoài khu vực bên ngoài. Lúc này, Ngạo Thiên cũng nhìn thấy hắn, sau đó liền hét to : " Tạ Tuế, nhà người cũng không tồi nha'. Tạ Tuế không đáp lời, tiến tới cổng rồi mở cửa ," Hửm? sao chỉ có mình người vậy?", Ngạo Thiên nhìn ngó xung quanh nói. Tạ Tuế đáp lời rồi nhìn về phía căn nhà, nơi mà 2 người phụ nữ giờ mới xuống đến cầu thang. Ngoài trời lúc này cũng lạnh, Ngạo Thiên liền nói : " Mau vào trong xe đi, bên ngoài đang rất lạnh a!". " Ngươi vào trước đi, ta sẽ ở ngoài này chờ", Tạ Tuế thản nhiên trả lời. " Được rồi, mong người đừng chết cóng ở ngoài." , Ngạo Thiên cũng cười vui rồi vào trong xe. khoảng 5 phút sau , mọi người đã vào trong xe, Tạ Nhi nhìn về phía tì xế hằn học mà quát lên : " Sao lại là ngươi ? Trái Đất này cũng thật nhỏ bé rồi đó, không ngờ tài xế lại là ngươi!". Chuyện gì xảy ra rồi cũng xảy ra.

20:22, Tối.

Tạ Tuế xuống xe mặc kệ tiếng chửi nhau vẫn dai dẳng đến bây giờ của 2 đứa kia, mà quan sát xung quanh cảnh tượng, nơi này rất đặc biệt với hắn, hồi trước hắn cũng đã từng đến đây, nhưng là 1 mình. Khung cảnh xung quanh tráng lệ và cổ kính, như một lâu đài ở cái không gian chi giới nào đó mà hắn từng đến, nhưng nơi này đẹp hơn hẳn, về sự đồ sộ và phạm vi khủng bố để xây lên nó cùng với hàng loạt các vườn hoa và các tòa nhà nhỏ xung quanh nó , đây có lẽ là nơi mà hắn không bao giờ quên, vì dù sao thì nơi này cũng sẽ bị phá hủy vào hôm nay, cho nên hắn đương nhiên là nhớ. Tạ Tuế suy nghĩ cũng nhanh chóng chở về với thực tạị.

20:30, Tối.

" Thưa quý khách mời đến với buổi tiệc, hôm nay chúng tôi rất chân trọng khi đón tiếp các vị tại nơi này,....". Tạ Tuế cầm ly rượu trên tay rồi nhìn về phía trên đầu, cấu trúc này hắn cảm thấy thật sự quá lớn, chỉ cần đổ sập một cái, hắn cũng không chắc cơ thể mình chịu được cái kiến trúc hơn vài trăm nghìn tấn này.

Bạn đang đọc Tán vũ sáng tác bởi hsgtjhf2379
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hsgtjhf2379
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.