Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biết Đâu Bất Ngờ

Tiểu thuyết gốc · 3043 chữ

Ngay sau khi Pháp Ân cùng Minh Đan dẫn dắt Tề Thiên Minh cùng Nhiếp Hinh Noãn vào trong đại sảnh có gian phòng tiếp khách rất hoài cổ, chân phương đúng như những khung cảnh thường thấy tại làng quê miền Bắc Việt Nam. Lúc này đây chị Ngọc Phú mới đem lên một ấm trà Thanh Đô thơm lừng, ngọt ngào, thanh tao như đúng hương vị của mảnh đất thanh bình bên ngôi làng cổ có truyền thống từ hàng nghìn năm xưa trên mảnh đất Đông Sơn này. Pháp Ân đã thoắt biến mất như thường thấy, có lẽ là đi truyền tống vi sư xuất quan để tiếp đón các vị khách của Nội Đạo An Đông ghé qua nơi này. Còn hắn tay nhanh thoăn thoắt trổ hết kỹ nghệ tiếp khách đã được dèn dũa từ thuở thiếu thời cộng thêm tiếp nhận những nền văn minh tân tiến của đất nước khác, nay đã có dịp đem ra vận dụng một cách hoàn hảo nhất, khiến cho đến cả người thâm trầm như Tề Thiên Minh cũng phải có chút hài lòng. Riêng cô bé Nhiếp Hinh Noãn nãy giờ có vẻ hết đùa nghịch, nhí nhảnh như lúc mới tới, mà ra vẻ thanh lịch, cũng ngồi thưởng trà như thúc thúc của mình. Nhưng hắn khẽ liếc thấy cô bé nhăn mặt vì có lẽ không quen uống chè tươi, làm hắn trộm thầm cười thầm trong lòng vì con bé ngộ nghĩnh này, nhưng cũng khiến hắn tò mò ko ngớt là tại sao Tề Thiên Minh lại dắt theo một đứa trẻ con, can dự vào một vấn đề vô cùng hệ trọng và nguy hiểm như việc này. Đang miên man trong những dòng suy tư về thân phân bí ẩn của cặp thúc phụ kỳ lạ này. Thì bỗng dưng cánh cửa phòng khách liền mở toang ra. Hình bóng của vi sư của hắn bỗng hiện lên, trông dáng vẻ vẫn khoẻ khoắn như thế, nhưng hắn chợt phát hiện ra là hình như thần thái của sư phụ hắn hôm nay có chút mệt mỏi, trong ánh mắt đã không còn hiện lên tinh quang như thường thấy, điều này khiến cho hắn biết có vẻ như vi sư của hắn đã phải trải qua một trận chiến khốc liệt như thế nào, và có lẽ sư phụ hắn cũng đã chịu thụ thương ko hề nhẹ. Hắn khẽ đứng dậy, chấp tay thi lễ kiểu Phật Môn với sư phụ hắn :

•Nam Mô A Di Đà Phật, sư phụ người có khoẻ không ??

•Con đã trở về sau bao năm tháng tu tập ở nước ngoài, hẳn bố mẹ con sẽ mừng rỡ lắm. Để tối nay ăn cơm rồi thầy trò ta hàn huyên, còn lúc này đây để ta có đôi điều tâm tình với các vị đạo hữu.

Hắn liền hiểu ý, ngay lập tức liền đứng sang một bên cho sư phụ tiến vào gặp gỡ các vị khách. Pháp Ân nãy giờ cũng hộ tống ở phía sau sư phụ, lúc này đây cũng đứng sang một bên như một vệ sỹ thực thụ vậy, nhìn cũng oách ko kém ji ai, mỗi tội dáng người em còn khá nhỏ nhắn thua cả cô bé 14 tuổi mũm mĩm bên kia nên nhìn trông khá buồn cười. Câu chuyện giữa bên Đạo bên Phật được bắt đầu trong không khí có đôi chút căng thẳng xen lẫn chan chứa yêu thương, hoà ái :

•Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mô Ni Phật, xin chào anh và cháu đây, tôi là Nguyên Phong, sư trụ trì của chùa cổ Đông Sơn. Tôi có nghe quá đệ tử Pháp Ân của tôi trao đổi qua rồi, các vị hôm nay ghé thăm tịnh xá của chúng tôi có phải là muốn bàn về sự việc kinh khủng khiếp đã xảy ra ở thôn xóm dưới chân Núi Tùng không ?

•Vâng, thưa sư phụ, tôi cũng là đệ tử của Nội Đạo An Đông và cũng chính là sư huynh của hiền đệ Trần Long đây ạh. Còn đây là cháu gái của tôi, tên con bé là Nhiếp Hinh Noãn, cũng có căn cơ và duyên hạnh ngộ với môn phái nên được cho tụ tập, đào tạo từ bé.

Lúc này cô bé nhí nhảnh ấy mới lên tiếng khe khẽ chào hỏi sư phụ :

•Dạ, đệ tử Nội Đạo An Đông xin kính chào sư thầy ạh.

•Ngoan, thật ngoan ah. Con ngồi uống nước đi.

Ánh mắt của sư phụ liền đảo qua nhìn cô bé mũm mĩm, to xác kia một cách âu yếm, nhưng trong ánh mắt của sư phụ có vẻ ánh lên những tinh quang sâu sắc lắm, xong đó sư phụ dường như đã hiểu ra huyền cơ ẩn hiện bên trong. Liền gật gù, ra chiều khen ngợi và đồng ý với lời nói của Tề Thiên Minh lắm.

•Ồh, cô bé này thật có cốt cách không tệ ah, môn phái của quý vị có một tiềm năng như thế này thật là tốt cho Đạo giáo phát dương quang đại, cứu nhân độ thế.

•Không dám, không dám, sư phụ đã quá khen rồi, con bé còn rất nhỏ tuổi và còn cần phải học hỏi, trau dồi, kiến thức nhiều nhiều lắm cả về Đạo môn lẫn kiến thức đối nhân xử thế khi ra đời nữa…

Cái câu chuyện nó mang tính chất ông khen, tôi gật gù ấy kéo dài mãi như bất tận, trên tinh thần ông vui, tôi vui, cả nhà cùng vui ấy. Khiến hắn có chút ngao ngán vì mãi một hồi lâu nữa, sau khi hai bên đã giao lưu và kết hợp chán chê mê mệt rồi, những vấn đề chính mới được đem ra để bàn và thảo luận. Lúc này đây không khí khách khứa mới thật sự trầm xuống, lắng đọng cả không gian. Làm cho tất cả mọi người đều trùng xuống vì những tính chất nghiêm trọng của câu chuyện, được diễn ra giữa hai nhà Đạo và Phật cùng nhau tìm cách, giải quyết một vấn đề vô cùng khủng hoảng và sâu sắc : và sâu sắc, sư thầy bắt đầu câu truyện trước :

•Tôi xin chân thành chia buồn với môn phái Nội Đạo An Đông vì sự hy sinh oanh liệt của thầy Trần Long. Nam Mô A Di Đà Phật. Tôi vẫn luôn luôn Tịnh Độ cho thầy ấy và tôi nghĩ rằng ; Công đức của thầy Trần Long sẽ được thôn dân mãi ghi nhớ và tôi nghĩ thầy Trần Long sẽ sớm được thoát khỏi vòng luân hồi luẩn quẩn để tìm về nơi các vị tổ sư đặng còn tiếp tục trên con đường tu tiên của ngài ấy.

•Chúng tôi xin chân thành cảm ơn ý tốt của sư phụ. Sư đệ của tôi ngã xuống vì đấu tranh với cái ác, với thế lực xấu xa từ Phương Bắc đang nhăm nhe, nổi dậy, thôn tính, phá hoại chúng ta cả về mặt Dương tính cũng như mặt Âm Phần thật quá đáng lo ngại và căm phẫn.

•Bản thân tôi đã có một chút giao tranh với gã thầy Tàu bí hiểm bên kia, và để thật sự mà nói thì nghiệp lực của tôi vẫn chưa thể đủ để khắc chế và hoá giải được hắn cũng như Tứ Sát Tuyệt trận…

•Không, không phải Tứ Sát Tuyệt trận nữa rồi, thưa sư phụ.

•Ý của Bần Đạo là sao ?? Theo như tôi được biết thì chỉ có bốn thanh niên bị giết hại một cách dã man theo bốn cách khác nhau vào bốn hướng xấu trong Phong Thuỷ Ngũ Hành thì sẽ tạo nên Tứ Sát Tuyệt trận thôi chứ. Thật là cùng hung hiểm ác mà.

•Không, ban đầu thì là thế nhưng từ lúc sư đệ của tôi ngã xuống thì đã trở thành Ngũ Tinh Phá Đẩu Trấn Âm trận rồi, với cái chết của sư đệ tôi ở trung tâm của trận pháp, ngay từ đầu, đó đã là một cái bẫy để rắp tăm đưa sư đệ tôi vào mắt trận và đã ngã xuống đồng thời làm phát huy trận pháp Ngũ Tinh Phá Đẩu Trấn Âm trận rồi, đây là một trận trấn yểm âm dương vô cùng tà dị, để phá tan nát, be bét hết long mạch của vùng đất, đồng thời kêu gọi những âm binh, quỷ thủ đã ngã xuống từ ngàn xưa, oan khốc không thể giải lại một lần nữa trỗi dậy, vô cùng mạnh mẽ và tàn độc, để quấy phá, bắt hồn thôn dân và chiếm lĩnh hoàn toàn mảnh đất ấy, vì sư phụ cũng đã rõ, trên mảnh đất Thanh Đô này là trung tâm, tập trung linh khí phồn thịnh nhất trong cả nước, vì đã kinh qua một bề dày lịch sử lên đến 4000 năm xây dựng và giữ nước. Nơi phát hiện ra những tàn tích của người Việt cổ đại và cũng chính là nơi khởi nguồn của trống đồng Đông Sơn là nét minh chứng rõ ràng nhất cho những luận điểm mà chúng tôi nêu ra. Cho nên thua bọn chúng ở mảnh đất này, là chúng ta đã gần như thua toàn bộ âm phần trên đấy Đại Việt ở đây rồi.

Sư phụ Nguyên Phong chợt khẽ biến sắc, mất đi vẻ thanh tịnh, hoà ái thường thấy, đủ để cho mọi người hiểu cái câu truyện này xảy ra nguy hiểm và nghiêm trọng đến mức độ nào. Minh Đan và Pháp Ân đứng hộ pháp ở đằng sau sư thầy, thì liên tục toát mồ hôi hột và lạnh hết cả sống lưng, đi từ bất ngờ này đến ngạc nhiên khác và cuối cùng là phẫn nộ, với những chiêu trò bí hiểm của lũ giặc Phương Bắc vẫn đang ngày đêm tìm cách phá hoại, đồng hoá và đô hộ dân ta. Không bực mình sao được khi bọn chúng hết lần này sang lần khác, từ thế hệ này sang thế khác, vẫn luôn tìm cách bành trướng, và luôn ôm mộng thôn tính Đại Việt ta, biến chúng ta thành một Châu, một Phủ của chúng. Thật đáng lo ngại trong khi phần lớn các lãnh đạo đã ăn no tiền và mặc kệ dân chúng, lầm than, đói khổ, kêu trời không thấu, kêu đất không nghe ấy. Sư phụ có vẻ ra chiều suy nghĩ sâu thẳm lắm, rồi chợt buộc miệng hỏi Tề Thiên Minh rằng :

•Liệu chúng ta có cách nào để hoá giải được trận yểm Ngũ Tinh Phá Đẩu Trấn Âm trận này không ?? Theo những kinh văn của nhà chùa còn lưu được lưu giữ lại đến thời điểm hiện tại thì theo tôi chúng ta có thể dùng những vật mang theo linh khí, mang theo truyền thống, hào hùng của dân tộc từ ngàn xưa để hộ trận gia tăng nghiệp lực cho chúng ta thi pháp, vì có sự chở che không chỉ của các vị Chư Thiên, Thần Phật mà còn cả của những vị tổ tiên từ ngàn xưa của con dân Đại Việt luôn bảo vệ, gia trì sức mạnh cho chúng ta chiến thắng lũ giặc ngoại sâm Phương Bắc suốt cả một chiều dài lịch sử bề thế của dân tộc ta. Nhưng đấy chỉ là những linh vật để hộ trận thôi, còn mấu chốt vấn đề là chúng ta phải dùng trận pháp ji để hoá giải được trấn yểm kinh khủng khiếp của tên thầy Tàu gian ác bây giờ ?? Vị đạo hữu này có cao kiến ji có thể chia sẻ với chúng tôi không ??

•Oh thì ra vậy, ý của sư phụ, tại hạ đã hoàn toàn hiểu rõ rồi, thật sáng tạo và nhiệm màu ah. Vào thời điểm hiện tại thì thật sự xin lỗi sư phụ, tại hạ đạo pháp yếu kém, hiện vẫn chưa nghĩ ra biện pháp nào, có thể hoá giải sát cục đang ngày càng hình thành và lớn mạnh bày ra trước mắt. Nhưng tại hạ có một cao kiến có thể đem ra luận bàn cùng sư phụ và các chúng đệ tử đây để tìm ra cách thi triển và vận dụng hiệu quả nhất.

•Vậy mong vị đạo hữu cứ nói rõ, chúng ta cùng nhau luận bàn để tìm ra đối sách quyết liệt nhất và giảm thiểu thương vong không cần thiết.

•Không biết sư phụ đã có nghe nói về Tứ Bất Tử của Đại Việt ta chưa nhỉ ??

Sư phụ Nguyên Phong không trả lời, nhưng ra chiều gật gù lắm, ý tỏ vẻ đồng tình với quan điểm của Tề Thiên Minh và mong muốn hắn diễn thuyết tiếp :

•Chắc hẳn sư phụ đã hiểu ý tại hạ muốn nói đến thứ ji, nhưng nay vẫn xin " múa rìu qua mắt thợ " điểm lại chút tàn tích lịch sử để có thể mở mang kiến thức cùng sư phụ cũng như chúng đệ tử đây, nếu có điều ji sơ xót, mong sư phụ đừng chê cười ah.

•Oh vị đạo hữu này đã quá khách khí rồi, chúng ta Đạo Phật tuy hai mà một, có chuyện ji mà tôi có thể chê cười ngài chứ, hoan hỷ, hoan hỷ ah. Mong đạo hữu tiếp tục.

•Vậy theo như mọi người đã biết thì Tứ Bất Tử bao gồm Tản Viên Sơn Thánh, Phủ Đổng Thiên Vương, Chử Đạo Tổ và Mẫu Thượng Thiên Công Chúa Liễu Hạnh. Nhưng Mẫu Liễu Hạnh mới được đưa vào hệ thống thần thánh tín ngưỡng của Đại Việt ta từ đời Hậu Lê trong khi ba vị nam thần kia thì ai ai cũng đã biết rằng họ đã xuất hiện từ thời Hùng Vương rồi…

Nói đến đây sư phụ đang trầm ngâm, suy tư thật lâu, liền nhàn nhạt lên tiếng :

•Thực ra thì từ thời Lý Trần trong Tứ Bất Tử lúc đấy sẽ là hai vị khác của Phật Gia đó chính là Thánh Láng Thiền Sư Từ Đạo Hạnh và Thánh Nguyễn Thiền Sư Nguyễn Minh Không. Hai vị này chính là Thánh Tổ của Phật Giáo Đại Việt ta đóng vai trò tối quan trọng trong Tứ Bất Tử từ trước thế kỷ 15-16. Không biết vị đạo hữu này muốn nói đến vị Thánh nào trong Tứ Bất Tử của Đại Việt ta ??

•Sư phụ quả thật có một kiến thức sâu rộng và am hiểu lịch sử Phật Tông một cách tường tận như vậy. Quả thật tại hạ cũng đang định hỏi xin ý kiến của sư thầy về Lý Quốc Sư chính là ông tổ của nghề Đúc Đồng Đại Việt ta, do Thiền Sư Không Lộ đã sưu tầm và đúc kết lại thuật Đúc Đồng của Văn Hoá Đông Sơn ta, và phát triển nó lại một lần nữa hưng thịnh và đã được truyền lại cho đến tận ngày nay từ thời Lý Trần.

•Oh thì ra là vậy ta đã hiểu ý của đạo hữu rồi. Lý Quốc Sư Nguyễn Minh Không hay còn gọi là Thánh Nguyễn. Đã từng tu tập tại chùa Không Lộ trên đất Thành Nam và nay vẫn được thờ tự ở đó. Chân Sư Không Lộ chính là người đã góp phần tạo nên hai trong An Nam Tứ Đại Thần Khí bao gồm Tượng Phật Chùa Quỳnh Lâm tại Đông Triều, tháp Báo Thiên tại Thăng Long. Hai thứ còn lại trong An Nam Tứ Đại Thần Khí là Chuông Quy Điền ở Chùa Diên Hựu, Thăng Long cùng với Vạc Phổ Minh ở Thiên Trường, Thành Nam. Nhưng thật đáng tiếc, đáng tiếc thay, đến nay tất cả An Nam Tứ Đại Thần Khí đã chỉ còn trên sách vở lưu truyền lại cho muôn đời sau thôi, chứ hiện vật thật đã bị tàn phá theo những cuộc chiến tranh xâm lược của bè lũ Phương Bắc nhằm phá hoại Âm Phần của Đại Việt ta, cũng như trấn yểm Long Mạch khắp nơi, khiến cho chúng ta không thể ngóc đầu lên nổi. Thật đau xót thay, Nam Mô A Di Đà Phật.

•Đúng là đáng tiếc thay thưa sư thầy vì An Nam Tứ Đại Thần Khí nay đã không còn nữa, nhưng thay vào đó chúng ta vẫn còn Trống Đồng Đông Sơn với linh khí thậm chí còn đậm đặc và dày dặn truyền thống hơn rất nhiều. Ngoài ra Thiền Sư Không Lộ đã dựng tới hơn 500 ngôi chùa trên đất Đại Việt ta. Nhưng có bốn ngôi chùa nổi tiếng về lãnh vực Tru Tà, Hàng Ma nhất còn tồn tại đến ngày nay bao gồm Chùa Bái Đính, Chùa Cổ Lễ, Chùa Quỳnh Lâm và cuối cùng chính là Chùa Hàm Long…

•Nam Mô A Di Đà Phật, tôi đã hoàn toàn hiểu ý của vị đạo hữu đây, ngài muốn lập ra một đại trận Phật Tông dựa trên Phật Ấn còn được lưu truyền lại của Thiền Sư Không Lộ, đang được lưu giữ tại bốn ngôi chùa kia, kết hợp với trận pháp của Nội Đạo An Đông cùng với sự trợ giúp linh khí từ cổ vật truyền thống của dân tộc Đại Việt ta, để lập một đại trận vô tiền khoáng hậu nhất từ trước đến nay để chống lại Ngũ Tinh Phá Đẩu Trấn Âm trận yểm này của lũ man di Phương Bắc muốn làm thức tỉnh quỷ Đông Ngô, gây tai hoạ vô cùng, sinh linh đồ thán cho con dân Thanh Đô ta. Trận chiến này chỉ có thể thắng, không thể bại. Trận Chiến sống còn của những quyền năng tối thượng…

Bạn đang đọc Tàn Tro Bay Mất sáng tác bởi nioblade67
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nioblade67
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.