Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hài hước tặng hoa.

Tiểu thuyết gốc · 2041 chữ

- Thiếu tướng Trần Mộng Kỳ đến.

Từ trong đám đông rất nhiều thanh thiếu niên hò hét lớn trợ uy.

Cô gái này là Trần Mộng Kỳ cháu gái của Trần Thiên Uy, tại thời bình cô gái này cũng không có gì tốt đặt điểm để mọi người để ý đến. Thế nhưng là sau ba năm trở lại đây, trong quân đội nàng uy vọng đã là cực lớn, trong nhân dân cũng là một cái rất là được mọi người tin cậy và biết đến như một vị thần.

Trong năm ba nghìn lẽ một chiến dịch đối kháng với zombie lần đầu tiên diễn ra, nàng một mình dẫn đội ngũ trăm người tạp binh đẩy lui sức tiến như nước lũ của zombie đưa hơn một ngàn người về nơi an toàn.

Tiếp tục trong năm đó, với hy vọng bảo vệ thành phố Tuy Hòa mà đã mở ra rất nhiều chiến dịch càng quét khác nhau, nhằm quét sạch thây ma ra khỏi thành phố của tỉnh. Thế nhưng là bởi vì kinh nghiệm còn non trẻ, còn suy nghĩ nông cạn về sức chiến đấu cũng như mức độ tiến hóa nhanh chóng của chúng, cho nên tất cả chiến dịch trên đều thất bại. Mặt dù là thất bại nhưng cũng cổ vũ tinh thần của nhân dân, nói cho bọn họ biết nhân loại có thể đối kháng được với zombie.

Qua hai năm gần đây, nàng so với trước đã trưởng thành hơn rất nhiều, đã giữ được tính ổn trọng của một vị tướng lĩnh cần phải có. Nhiều chiến dịch giải cứu người sống sót trong những khu vực nguy hiểm được nàng triển khai và làm rất tốt, tại nơi này đã có hơn một ngàn người được nàng cứu về, tất cả bọn họ đều biết ơn nàng, ánh mắt nhìn nàng cũng trở nên cuồn nhiệt như một ngôi sao thần tượng.

-Chị à!... ngươi thật sự là rất được người ta yêu thích á.

Đi bên cạnh nàng là một cái thiếu niên cao khoản một mét tám, thân hình vạm vỡ điển trai mang theo khuôn mặt đầy non nớt tuổi trẻ, lúc này hắn hướng nàng ta cười nói.

-Nếu em cố gắn thì sẽ có một ngày cũng giống như chị được nhân dân yêu thích.

Nàng nét mặt nghiêm trang nhìn đến hắn nhưng không giấu được ánh mắt nhu hòa đầy tình cảm.

Thiếu niên trẻ tuổi nghe chị khích lệ không che giấu được niềm hưng phấn cùng mong chờ. Hăn chính là em ruột của nàng tên là Trần Khắc Duy, là một người lính của tổ quốc thì giờ giờ khắc khắc bọn họ đều mong được sự thừa nhận của người dân, mà hắn là con cháu của Trần gia cũng rất muốn có được vinh quan bậc này.

Qua mấy ngàn năm dựng nước cùng giữ nước của dân tộc nhân dân Việt Nam thì gia tộc Trần gia là một trong những gia tộc giàu lòng yêu nước, như là tại thời kỳ cổ xưa có vị anh hùng Trần Hưng Đạo chỉ huy quân đội nước Đại Việt chống lại quân mông nguyên xâm lược, tại thời kháng chiến chống thực dân pháp của nhân dân Việt Nam cũng có rất nhiều con em Trần gia cũng tham gia và trong số đó cũng có rất nhiều người đã bỏ mình trên xa trường, và tất cả những người vì nước mà cống hiến, vì nước mà lấy huyết tinh nhuộm đỏ màu cờ của tổ quốc, đều được tổ quốc đời đời khắc ghi cùng kính trọng

Mộng Kỳ bước thêm vài bước bỗng nhiên hai hàng lông mày nhíu lại, đôi chân cho dừng tại chỗ nhìn qua trước mặt vị kia ăn mặt gọn gàn thanh niên âu phục đang đứng hướng về phía nàng nở một nụ cười đầy mong chờ.

-Chung ta hướng đường khác đi.

Nàng vội hướng đám binh sĩ sau lưng mình nói.

-Chị! Sao phải tránh đi chứ, ta thấy đường bên này rất tốt mà.

Khắc Duy em nàng còn sợ thiên hạ không loạn liền nhanh chóng cười nói.

Mộng Kỳ đầy vẽ tức giận hướng em trai mình lườm mắt một cái cảnh cáo, nhưng là rất đáng thương cho nàng cái tên này lại là một vẻ mặt giả ngu không để ý đến đôi mắt của nàng ta.

-Mộng Kỳ! anh yêu em, xin em hãy cho anh một cơ hội.

Cái tên Quang dở hơi kia rất vô sỉ tiến đến bày ra một bộ mặt đầy yêu thương một chân quỳ xuống đất hai tay dân chín mươi chín đóa hoa hồng cười nói.

Mà đám nhân dân vây xem cũng không có lạ lẫm gì về tràn diện trước mặt, dường như là đã có sự miễn dịch từ trước.

-Mộng Kỳ! Đây là lần thứ chín mươi chín mà anh hướng đến em thể hiện tình cảm rồi, ạnh cũng không có trách em từ chối anh, nhưng là với chín mươi chín đóa hoa hồng cùng với chín mươi chín lần của anh đủ để thể hiện tình yêu vĩnh hằng của anh đối với em

Hắn có chút nôn nóng sợ như mọi khi nàng chạy mất, liền vội vàng nói.

-Chậc chậc, anh ta đúng là có lòng á, ngay cả em mà cũng thấy động tâm rồi đây này.

Duy đứng một bên vui vẻ cười nói.

Mộng Kỳ nghe lời em trai mình như vậy mà nói tốt cho đối phương liền hận không thể một đấm đem tên này cho đánh bay.

-Chấp nhận đi... chấp nhận đi....

Hai bên đám người vây xem nhìn đến khuôn mặt đẹp trai của Quang cùng với sự kiên trì của hắn liền đồng cảm, họ rất biết phối hợp mà diễn liền đồng thanh hô to, không khỏi khiến nàng càng khó xử hơn.

-Chị Yến ơi! Chồng chị muốn hồng hạnh xuất tường kìa.

Vũ từ trong đám người vây xem cũng bật cười đang định hướng chị gái của mình cười xấu xa không thương tiếc mà trêu chọc một hồi, thế nhưng đưa mắt nhìn lại thì thấy chị ấy không biết từ lúc nào đã biến mất.

-Bốp...

Một tiếng bạt tai rất có âm hưởng vang dội khiến cho Vũ giật mình nhìn qua, hắn liền thấy lúc này chị ta xuất hiện tại bên đó, lòng bàn tay xinh đẹp của nàng đã hạ xuống thưởng cho cái tên Quang không biết xấu hổ kia một cái tát.

-........................

Tất cả mọi người vây xem bỗng sững sờ ngây ra như phổng, dường như lúc này cũng có thể nghe được tiến kim rơi trên mặt đất.

Bất ngờ nhất là cái tên kỳ hoa kia, hắn ăn một tát lúc đầu là thấy choán ván nhưng lại nhìn khuôn mặt quen thuộc ấy không khỏi khiến hắn có chút chột dạ nói:

-Sao em lại đến đây.

-Sao tôi lại đến đây sao.

Hồng Yến hai mắt đã vần đục, hai con ngươi có nước mắt lưng tròng chảy xuống, nàng lúc này dường như đã có muôn vàn uy khuất hướng hắn nói:

-Anh dùng tiền của tôi, hướng người khác mua hoa còn có mặt mũi gì nói với tôi những lời nói như vậy.

Nghe được mọi người bàn tán cùng với lời của hắn nói cho mọi người nghe nàng liền hiểu được trong mấy tháng qua hắn hướng nàng mượn tiền không phải là vì lập nghiệp vì tương lai của hai người mà là vì lấy lòng người khác để có thể một bước đậu trên cành cao, điều làm nàng tức giận hơn chính là hắn vẫn không có chính thức chia tay với nàng, xem nàng giống như con ngốc, không ngừng chà đạp tình yêu của nàng.

-Cái cô gái điên này từ đâu xuất hiện.

Lời nói của nàng đã trần trụi hướng đám đông vạch trần đạo đức của hắn, khiến hắn tức giận, mọi sự áy náy của hắn toàn bộ bị quét sạch, hắn hướng nàng cười lạnh nói:

-Cô cái này tự mình đa tình, nhiều lần hướng ta tỏ tình mà ta không chấp nhận liền hướng ta vu oan hãm hại thật đúng là không biết xấu hổ mà.

Đúng vậy, so với nàng hắn rất đẹp trai đến mức chói mắt khiến cho mọi người không khỏi đối với hắn lời nói tin tưởng hơn vài phần, lại nói nàng lúc này ăn mặt mộc mạc giản dị so với vần sáng của hắn thì kém xa cho nên không một ai tình nguyện đối với nàng lời nói tin tưởng, nghe đến đây rất nhiều người vây xem đều hướng nàng chỉ trỏ đối với nàng mang đầy vẻ xem thường.

Hai chị em Mộng Kỳ tại một bên đứng nhìn cũng không khỏi nghi ngờ nhìu mày, họ cũng không tin là nàng ta lấy sự thanh bạch của mình ra nói dối, nhưng nếu là không có chứng cứ, hai người cũng không biết như thế nào giúp đỡ.

Hồng Yến nhìn mọi người xung quanh không ngừng hướng nàng xem thường chỉ trỏ, không khỏi khiến nàng trở nên càng uy khuất hơn, nàng dơ tay lên định hướng hắn lần nữa cho hắn một cái tác liền bị hắn nhanh tay cho chụp lại.

-Con đàn bà điên này có thôi hay không.

Hắn tức giận cũng dơ tay lên hướng cho nàng một cái bạt tai.

Vũ không có nhìn nữa, rất nhanh liền quyết định tiến lên giúp nàng một tay, hắn thân mình vừa chuyển liền ngay tại chỗ biến mất rồi lại tại trước mặt nàng xuất hiện đem cơ thể nhỏ bé đang không ngừng rẩy của nàng ôm vào lòng.

-Bốp............

Hắn đưa tay lên đem tên này một chưởng quất bay xa hơn mười mét rồi mới đau đớn rơi xuống, hắn cười lạnh nói:

-Ngươi là thứ gì chứ vậy mà muốn chạm vào người yêu của của ông đây.

Quang tại trên mặt đất lăn vài vòng rồi mới dừng lại, miễn cưỡng đứng lên miệng đã nhổ ra một cái răng cùng máu lẫn lộn mà ra trông thật dọa người.

-Ngươi.....

Hắn gian nan muốn nói nhưng là cái má sưng phù đau đớn nên không thốt lên được lời nào hoàng chỉnh.

-Hô....

Đám đông lại một lần nữa trợn to măt, âm thầm hít vào một hơi khí lạnh hướng người thiếu niên vừa xuất hiện nhìn trân trân.

-Chị! Hắn rất mạnh.

Duy đứng một bên hưng phấn hướng chị mình nói.

Mà đứng tại bên cạnh Mộng Kỳ cũng không khỏi kinh ngạc, nàng có chút hiếu kỳ về thân phận của người này, lấy thực lực của hắn tại nơi này thì làm sao hắn là kẻ vô danh mà nàng không biết đến đây.

-Ấy da... đau đau á....

Trái ngược với sự nghi hoặc của mọi người thì lúc này Vũ đang không ngừng nhỏ giọng hô, Hồng Yến bàn tay nhỏ bé lúc này đã hướng eo của hắn cầm xoay một vòng khiến hắn đau đớn nhỏ giọng hô.

-Cái gì là người yêu của ngươi.... ta khi nào phải...

Nàng khuôn mặt hơi đỏ xấu hổ hướng hắn nói nhỏ.

-Chị Yến ơi... ta là đang giúp chị đấy, ấy da chị có thể nhẹ một chút không.

Hắn đáp nhỏ, trong lòng âm thầm kêu khổ không thôi.

-Thế nhưng là cũng không thể hướng nhiều người nói như vậy được.

Nàng lời nói mang theo không tình nguyện nhưng là trong lòng không khỏi dân lên sự ngọt ngào.

-Ta mắn mẹ ngươi.

Quang tức giận đứng ở phía xa đau nhức gào thét phẩn nộ.

-Ngươi cái gì mẹ mình cũng muốn mắn rồi... haizz đúng là bất hiếu mà.

Vũ vô sỉ nói lớn khiến cho mọi người xung quanh vây xem lại một trận trầm mặt thầm nghĩ tên này cũng biết " đá xoay" đấy.

Bạn đang đọc Tân Thời Đại sáng tác bởi Bookself
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bookself
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.