Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệt độ cao báo động đỏ

Phiên bản Dịch · 1597 chữ

"Bản tin thời sự buổi trưa xin thông báo, gần đây phát ra rất nhiều báo động đỏ về nhiệt độ cao, quần chúng nhân dân vui lòng chuẩn bị tốt tránh nóng giải nhiệt, đề phòng bị cảm nắng."

     "Khu vực cục bộ thương nghiệp áp dụng giảm tải dùng điện, ưu tiên cung cấp cư dân dùng điện bình thường."

     "Mực nước sông Trường Giang đã đạt tới điểm thấp nhất trong mười năm qua..."

     Khương Nặc rời công ty đến một tiệm mì, chọn một phần mì thịt bò ăn. TV trong tiệm nhỏ đang phát tin tức, MC vẫn mỹ lệ rung động lòng người như cũ, thanh âm ôn nhu, nhưng tin tức cô ấy báo ra lại không tốt đẹp như vậy.

     Thế giới vẫn không thay đổi, bọn họ vẫn đi hướng tai nạn.

     Khương Nặc biết rõ đây vốn chỉ là bắt đầu. Trước khi rời công ty cô đã xin phép nghỉ đông, năm ngày tiếp theo không cần đi làm.

     Mấy ngày nữa cũng không cần xin phép nghỉ, đến lúc đó nhiệt độ cao giới hạn điện năng, văn phòng căn bản ngồi làm không được, cơ bản đều sẽ chia ra làm việc tại nhà.

     Quạt trong tiệm mì thổi vù vù, dự báo thời tiết trên điện thoại di động biểu hiện 35 độ C, đủ để cơ thể cảm nhận nhiệt độ nóng bức khó chịu.

     Có lẽ bởi vì không cung cấp điều hoà không khí, người trong tiệm mì không nhiều, chỉ có Khương Nặc bị khí nóng hấp hơi sắc mặt hồng nhuận, chuyên tâm ăn mì của cô.

     Cuối cùng một ngụm canh cũng không bỏ qua. Khương Nặc ra khỏi tiệm mì, chỉ mới duỗi chân, tia tử ngoại bắn thẳng đến mu bàn chân lộ ra dưới giày da, cảm nhận được có chút đau xót.

     "Phải tăng tốc độ."

     Khương Nặc đi vào một nhà môi giới bất động sản, đi thẳng vào vấn đề: "Tôi muốn bán căn hộ."

     Muốn bán chính là căn hộ cô cùng mẹ đang ở. Mặc dù khu vực không tệ nhưng do lâu năm thiếu tu sửa, diện tích cũng chỉ hơn 60m vuông, thang máy thỉnh thoảng báo hỏng, cửa chính cư xá có cũng như không, hệ số an toàn cũng không cao.

     Mà Uông Tiệm Ly còn từng tới nhà cô chơi, biết rõ địa chỉ nhà cô.

     Bình thường mẹ ưa thích tích trữ đồ, ăn tết còn làm rất nhiều thịt khô và lạp xưởng.

     Đời trước khi tận thế mới bắt đầu, các cô vốn là không quá thiếu đồ ăn, nhưng Uông Tiệm Ly lấy danh nghĩa bạn trai đến nhà Khương Nặc, còn đưa tới hai cái bạn xấu , lấy cớ "bảo hộ" hai người phụ nữ yếu đuối, thực tế là chân chính chiếm nhà Khương Nặc.

     Vu Nhược Hoa cả trái tim đều đặt trên người con gái, căn hộ này cũng đã sớm sang tên cho Khương Nặc, giấy chứng nhận của cô đầy đủ, chỉ đưa ra hai cái yêu cầu với môi giới.

     "Tôi cần dùng tiền gấp, cần một người có thể sảng khoái lập tức thanh toán hết một lần, hai là, sau khi ký kết có thể dành hai tháng giảm xóc cho tôi chuẩn bị dọn nhà."

     Môi giới nghe xong méo mặt: "Khương tiểu thư, điều kiện này của cô có chút hà khắc(khó khăn)."

     "Tôi biết, cho nên tôi chấp nhận giá cả thấp hơn giá thị trường." Khương Nặc sảng khoái ký hợp đồng, sau khi thêm Wechat môi giới còn cho hắn chuyển lì xì 300 tệ. "Vất vả."

     Thái độ môi giới cũng tốt hơn nhiều: "Khẩu hiệu của chúng tôi chính là hiệu suất tối cao, cô yên tâm đi."

     Ngựa không dừng vó, Khương Nặc lại tìm người mua đồng hồ của Uông Tiệm Ly. Tình huống bình thường, từ từ bán có lẽ còn có thể nâng giá trị, nhưng Khương Nặc không chờ được, chỉ có thể ép giá, giao dịch càng nhanh càng tốt.

     Một ngày giày vò xong về nhà, màn đêm đã buông xuống từ lâu, Khương Nặc có chút mỏi lưng đau chân. Hiện tại thân thể cô quá kém.

     Đi ra ngoài, thang máy, đi xe buýt, thang máy, đi làm.

     Quỹ đạo cuộc sống hai điểm một tuyến trước đây căn bản không có bất cứ vận động gì, thể năng không tốt lại cực kì trí mạng ở tận thế , nhất định phải lập tức tăng cường rèn luyện.

     Khương Nặc lần nữa thẩm tra tiền tiết kiệm.

     Đồng hồ bán hơn 9 vạn, tăng thêm tiền tiết kiệm trong nhà hơn 7 vạn, Uông Tiệm Ly chuyển khoản nữa, tổng cộng là hơn 30 vạn.

     "Chậc."

     Căn hộ đã treo bán, chuyện giao cho thám tử tư cũng đang tiến hành, cô không thể quá nóng vội. Nhưng thời gian cấp bách, càng không thể lãng phí.

     Nghĩ tới đây, Khương Nặc ngồi dậy, bắt đầu tập trung lực chú ý, điều khiển không gian của cô.

     Trước mắt không gian của cô có chút khó nắm bắt, đem vật đưa vào đưa ra, rất tiêu hao tinh thần, một hồi liền cảm giác hơi mệt.

     Khương Nặc tiếp cận trạng thái ngưng tụ tinh thần, càng thêm tỉ mỉ xem xét mỗi một chỗ đất đai trong không gian. Cô phát hiện sau màn sương mù mông lung kia dường như có ẩn giấu khung cảnh gì đó, chỉ là không cách nào tới gần, cô bị lực lượng vô hình ngăn trở.

     Không biết trôi qua đã bao lâu, mãi đến khi nghe tiếng động mẹ dắt chó về mới kéo Khương Nặc ra từ trạng thái ngưng tụ tinh thần. Cô lấy lại tinh thần, phát hiện thân thể mình chảy mồ hôi ướt đẫm, như vừa tắm xong.

     Nhưng cùng lúc cũng rất thoải mái, cảm giác có vẻ nhạy hơn một chút.

     Xem ra sử dụng không gian nhiều, có thể tăng lên một chút tinh thần lực.

     "Nặc Nặc, ra tới ăn trái cây a!" Vu Nhược Hoa thanh âm truyền đến từ phòng khách.

     Khương Nặc đi ra ngoài, dáng vẻ khiến mẹ trông mà giật mình.

     "Âyda, sao con trông như mắc mưa vậy?"

     "Gâu Gâu!" Liền A Muội cũng tham gia náo nhiệt.

     "Không có gì." Khương Nặc bị hấp dẫn bởi quả táo trong túi trên tay mẹ, rửa xong liền cắn xuống.

     Thanh thúy ngon miệng, răng lưỡi đều lưu hương thơm. Khương Nặc nhịn không được ca ngợi: "Mẹ, quả táo này thật ngọt!"

     "Đúng không." Vu Nhược Hoa có chút đắc ý. "Đây là trái cây trong vườn nhóm bạn của mẹ, bên đó bọn hắn có rất nhiều, hôm nay bọn ta đi qua chơi hái quả táo, cái này đều là mẹ tự tay hái."

     Nghe được điều này, Khương Nặc động tâm tư. Cô đem quả táo rửa sạch mấy cái rồi vào phòng khách, một bên nói: "Mẹ, mẹ cẩn thận nói cho con nghe chút. Gần đây con nhận mấy đơn việc mua sắm bên ngoài, nếu như có đơn đặt hàng lượng lớn trái cây, có thể kiếm không ít."

     Vu Nhược Hoa trình độ văn hóa không cao, suy nghĩ lại tương đối nhiều, Khương Nặc hiện tại không định trực tiếp nói cho bà ấy chuyện tận thế đến, càng không định nói chuyện mình sống lại.

     "Bọn hắn trồng một vườn trái cây, không cần tìm người trung gian, trực tiếp mua hàng." Vu Nhược Hoa nhớ lại.

     "Giá cả thì sao? Con muốn số lượng lớn đó."

     "Số lượng nhiều chắc chắn lại càng rẻ."

     "Tốt quá, mẹ giúp con liên lạc một chút xem có chủng loại trái gì, con thống kê lại." Khương Nặc trong lòng đắc ý.

     Trái cây... Sau thời gian dài ở tận thế, là loại thực phẩm gần như tuyệt tích.

     Khương Nặc đã thử đem một ly nước nóng bỏ vào không gian, trôi qua mấy tiếng lấy ra, ly nước vẫn bốc hơi nóng như cũ.

     Trong không gian này chỉ cần là lấy ra vào vật phẩm đều sẽ bảo trì trạng thái ban đầu, tương đương với một cái tủ lạnh giữ tươi lâu dài, lại còn không trộn lẫn mùi vị.

     Đã thế còn thuận tiện chứa thật nhiều đồ.

     Trước khi ngủ, Khương Nặc lại nhắn tin cho nhà môi giới trước đó.

     "Tôi cần thuê một cái nhà máy bỏ trống, mới hay cũ không quan trọng, có bãi đậu xe tiện dỡ hàng là được, tôi dùng làm nhà kho, thuê hai tháng, tốt nhất là lân cận có thị trường bán sỉ nông sản"

     Môi giới trả lời rất nhanh, "Không thành vấn đề, tôi tìm cho cô."

     Khương Nặc vốn cho rằng phải một hai ngày sau mới có tin tức, ai ngờ cô đặt điện thoại di động xuống không đầy một lát lại vang lên.

     "Cô nhìn xem mấy cái này thế nào? [ link ][ link ][ link ] "

     Hiệu suất rất cao.

     Khương Nặc chọn một vị trí thích hợp, trực tiếp quyết định thuê.

     Nhà máy này trước kia làm đóng gói bao bì, địa phương không lớn, nhưng tương đối vắng vẻ, xe ra vào cũng khá thuận tiện, mỗi mét vuông một ngày 2 hào, thuê theo ngày chỉ hơn một trăm tệ.

     "Ngày mai tôi bắt đầu thuê nó."

Bạn đang đọc Tận Thế Thiên Tai, Ta Điên Cuồng Kiếm Tiền Tích Trữ Hàng của Ái Địa Bát Âm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy22138430
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.