Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dấu ấn

Tiểu thuyết gốc · 910 chữ

An Di cuối cùng không nghĩ nữa.

Nghĩ làm gì khi đã không thể nhớ lại?

Càng nghĩ chỉ càng tổ ưu phiền mà thôi.

Nàng nhìn lại xung quanh, phát hiện mình đang ở trên một cái giường gỗ không biết ở đâu ra.

Nàng cũng không bất ngờ.

Có thể là chủ của ngôi nhà này giúp nàng làm một cái, rồi để nàng lên nằm ấy mà -nàng nghĩ vậy.

Không biết từ lúc nào, chân trái nàng đã hết đau, An Di thử cử động chân, quả thật đi được rồi.

Nàng xuống giường, đi ra dòng suối rửa mặt.

Đến khi tới dòng suối nàng mới bất ngờ hoá ra là gần như vậy.

Thế mà bản thân lại lết tận hai canh giờ mới tới căn nhà gỗ.

"Khi đó ta chắc mất sức dữ lắm ha." - nàng chế giễu.

Đang định rửa mặt, nàng kinh hãi phát hiện trên trán mình có cái dấu ấn tròn màu đen.

Phản chiếu qua nước chắc chắn không sai vào đâu được. Nhưng nó xuất hiện từ khi nào thế? - mắt của nàng gợn sóng dữ dội, những suy nghĩ mông lung liên tục xuất hiện.

Cuối cùng, nàng nghĩ ra một cái khả năng không thể tin được.

"Lẽ nào sư phụ về thăm ta?"

Nàng chỉ mới có mười hai tuổi thôi. Mười năm kí ức kia còn mơ hồ nhớ rõ nhưng hai năm sau đó liền không nhớ gì nữa.

Cũng không biết hai năm kí ức đó trôi vào đâu.

Nhưng An Di vẫn mơ hồ nhớ được mình đã hai năm không gặp sư phụ rồi.

Những kí ức man mán thoáng qua.

Nàng hình như đã từng nhìn thấy người rồi.

"... Có lẽ đây là dấu ấn bảo mệnh người từng kể chăng?"

An Di lẩm bẩm trong vô thức.

Nàng là một tiểu cô nương rất thông minh.

Trong căn nhà tranh hồi đó có rất nhiều sách, nàng đọc chúng từ khi biết chữ.

Có những câu chuyện tiên nhân, nhân gian rất hay.

Có lẽ là sở thích của lão Từ nên rất nhiều thứ liên quan tới nhân gian.

Kiến thức và các câu chuyện thường nhật của phàm nhân đều có trong đó.

Cũng có rất nhiều câu chuyện của tiên nhân.

Thỉnh thoảng nếu không hiểu chỗ nào thì An Di luôn hỏi lão Từ.

Lão cũng ôn tồn mà giải thích mọi thứ cho nàng hiểu mà không dấu diếm bất cứ cái gì.

Lão cho rằng : "Biết càng nhiều càng tốt, nhưng không nên đắm chìm quá, dù sao những kiến thức đó cũng nên biết sớm mới tốt."

Đó là những lời lão thường nói với An Di.

Cho nên từ khi mới có bảy tuổi, tiểu cô nương An Di đã rất lanh lợi và thông minh một cách đáng kinh ngạc như những thiếu nữ bình thường.

Nhưng cũng có cái xấu, nếu mà nàng không thể kiểm soát cảm xúc hay tình cảm. Nàng sẽ dễ dàng phát điên với tất cả đống kiến thức kia.

Tỉ như lúc nàng đọc trong sách có một loại kẹo hồ lô ở nhân gian rất ngon, nàng muốn ăn, nhưng trong sách lại nói ăn nhiều không tốt. Và rồi giữa không ăn và muốn ăn, nàng đấu tranh tư tưởng đến nổi nổi cáu và mém nữa xé sách.

Lão Từ kịp thời ngăn lại và dạy nàng cách kiểm soát cảm xúc và suy nghĩ của mình.

Từ đó An Di mới không làm vậy nữa.

Do lẽ đó nên bây giờ nàng cực kỳ giống một thiếu nữ chín chắn.

Nhưng vẫn không thể ngăn được cơ thể và giọng nói còn trẻ người non dạ.

Nàng rất có thể để lại di chứng nếu bị tàn tật ở độ tuổi này.

An Di chắc chắn rằng cái chân trái của mình đau là do bị gãy, chỉ là ý thức lúc đó mơ hồ mới không nhận ra thôi.

Nếu không có dấu ấn bảo mệnh này chắc chắn nàng không thể đi được rồi.

Dấu ấn bảo mệnh là một loại dấu ấn màu đen loại nhỏ có thể bảo mệnh và chữa lành cơ thể khi gặp nguy hiểm sinh tử.

Nó thường được các tiên nhân khắc lên mi tâm đệ tử thân truyền nhà mình để bảo mệnh người đó.

Nhưng nó chỉ có thể khắc một lần duy nhất bởi một người một lần trong đời.

Sư phụ nàng nói đó là do phải rút sinh mệnh chi tơ ra khỏi tuổi thọ của người kết ấn để bảo mệnh cho người họ muốn bảo hộ.

Nó có thể sẽ rút ngắn ít nhất mười năm tuổi thọ của người đó.

Nhiều nhất thì sư phụ nàng không nói.

Lão cũng không nói làm sao để kết ấn và còn có cái giá khác một khi kết ấn không.

Nàng đã hỏi nhiều lần nhưng lão vẫn không trả lời.

"...Sư phụ sao phải làm như thế cơ chứ? Người cũng không cần phải trở lại nhân gian cơ mà."

An Di khóc, nàng cuối mặt nhìn dấu ấn trên mi tâm của mình, những giọt nước mắt lả chả rơi xuống mặt suối.

Mặt suối phản chiếu đôi mắt long lanh của nàng, nàng méo máo bặm môi, đôi mắt rung rinh đầy những giọt nước mắt.

Bạn đang đọc Tản Mạn sáng tác bởi Asome
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Asome
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.