Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trác Nhị Thư ốm nặng, mộng!

Phiên bản Dịch · 632 chữ

Trong khi đó Trác Nhị Thư thình lình trở bệnh nặng rồi mê man, lại la lên rằng:

Đây là đâu ? Tại sao lại đem tôi tới đây ?

Sao vậy ? Thấy chuyện gì mà la hét vậy ? Trác Nhị Thư tỉnh dậy hốt hoảng đáp:

Thấy gió thổi, mây kéo đen nghịt, trời đất thảm đạm, tiếng dế kêu vang bốn bề. lại nghe như tiếng ma quỷ khóc. Rồi có một người dẫn tôi tới một nơi lạ lắm, bên trên có một vị vua đầu vịt mình thỏ, xung quanh toàn là ma quỷ, quỷ đực quỷ cái, ma mới ma cũ thi nhau kêu réo khóc than, tiếng khóc chen nhau như ong vỡ tổ. Rồi lại chợt thấy đất trời u ám trong nhà chỉ có ngọn đèn le lói, rồi có một người đứng khóc trông tựa như Đại quan nhân của chị em mình. Nguyệt nương hỏi tiếp:

Rồi còn thấy gì nữa không ? Trác Nhị Thư hổn hển đáp:

Còn đến một nơi lâu đài rực rỡ nhà cửa nguy nga, có hoa thắm liễu xanh, chim chóc hót vui trong gió, bên thềm là những đóa hoa hải đường lộng lẫy đua tươi. Thật đúng là cảnh thần tiên có gió thoảng mây bay có tiếng đàn sáo tiếng ca hát dặt dìu. Nguyệt nương lại hỏi:

Có nhớ bài hát thế nào không ? Trác Nhị Thư nhắm mắt lại nói:

Chỉ nhớ được vài câu như:

Sắc đẹp cũng vô duyên Vị ngon nhiều khi độc Khá thương cho người đời Vào hết Tiêu Hồn Ngục.

Nguyệt nương vẫn hỏi:

Rồi còn thấy gì nữa không ? Trác Nhị Thư mở mắt ra đáp:

Lại có một người nữa ngồi trong nhà hát rang:

Sen đẹp khoe trong gió nhẹ Hương mê như muốn mê hồn Tiền bạc giàu sang cũng hết

Mười năm giấc mộng Dương Châu. Sau đó thì không thấy gì nữa. Nguyệt nương bảo:

Kể cũng lạ thật, tôi cứ tưởng là nhị muội tâm thần hoảng hốt mà mê sảng, nào ngờ lại là cơn mộng như thế. Thôi, muội muội cứ an lòng tĩnh dưỡng, chờ gia gia về rồi sẽ mời đạo sĩ tới trừ tà ma. Trác Nhị Thư lại ngơ ngác hỏi:

Tôi đang ở đâu đây ?

Nguyệt nương đáp:

– Thì muội muội đang nằm trên giường trong nhà đây này.

Lý Kiều Nhi nghe Trác Nhị Thư nói toàn chuyện ma quái thì dựng tóc gáy đứng im không nói tiếng nào, sau đó theo Nguyệt nương ra khỏi phòng. Tới ngoài gặp Đại An chạy vào thưa:

Có Phó nhị thúc tới để lo việc hậu sự theo lời gia gia đã dặn, gia gia và Ứng nhị gia đi chưa về, Phó nhị thúc muốn gặp Đại nương.

Nguyệt nương bảo:

Người ra hỏi Phó nhị thúc là mọi việc đã chuẩn bị xong xuôi chưa, rồi nói cứ chờ, chắc gia gia cũng sắp về tới.

Đại An vâng lời bước ra … Trong khi đó, trên đường đi tới nhà Vương bà, Tây Môn Khánh hỏi:

– Tiệm nước của Vương bà ở đâu ?

Lúc đó cũng gần tới trước huyện, Ứng Bá Tước trỏ về phía trước mặt:

– Kìa kìa, đại ca không thấy hay sao ?

Tới nơi, hai người bước vào, Vương bà đang ăn cơm trưa. Ứng Bá Tước thấy vậy bảo:

Bà đang ăn cơm đấy à ? Thôi để chúng tôi qua bên quán Đại Hòa Lâu bên kia uống chén rượu rồi trở lại mình nói chuyện.

Tây Môn Khánh bảo:

Từ đây tới Đại Hòa Lâu cũng không gần gì, mình nên vào một quán rượu nào gần đây thì hơn.

Bạn đang đọc Tân Kim Bình Mai của Dâm Tà Lão Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 198X
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.