Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHƯƠNG 335: NGƯƠI LÀ THIẾU NỮ TỬ*?!

Phiên bản Dịch · 1362 chữ
  • Nữ tử nhu nhược yếu đuối

Mê Huyễn Cung, vài nơi bốc khói đen đặc, nhưng không có cảnh thất kinh, ngược lại có mấy vị đầu lĩnh trấn định chỉ huy mọi người cứu hoả. Không thể không nói, bọn họ làm việc hiệu suất tốt lắm, thật sự tốt lắm, tố chất cũng thực không tệ, gặp nguy không loạn.. Bất quá, càng xuất sắc, càng khiến Ngự Thiên Dung hoài nghi, Bùi Nhược Thần rõ ràng nói Mê Huyễn Cung không có thực lực, nhưng nay xem ra, Mê Huyễn Cung là có thực lực không thể đo lường!

“Không biết người tới là ai? Đã có gan phóng hỏa, sao không dám hiện thân chính diện giao phong?”

Từ bên trong Mê Huyễn Cung truyền ra một trận âm thanh hùng hậu, vừa nghe liền biết là nhất lưu cao thủ, nội công tu vi tuyệt đối không kém năm mươi năm.

“Phu nhân, nơi này có ít nhất hai mươi nhất lưu cao thủ, đệ nhất cao thủ cũng có vài người, chúng ta có nên mau chóng bỏ chạy không?”

“Nhìn nhìn lại, ta cảm thấy nơi này rất kì quái.”

A? Có kì quái? Triển Cảnh khó hiểu nhìn phu nhân nhà mình, lời này nghe ra không được tự nhiên a!

“Hai vị, thỉnh xuống đây gặp mặt đi! Mê Huyễn Cung tự tin có thể chiêu đãi hai vị dư dả.” Một giọng nói lạnh lùng hướng thẳng tới chỗ bọn họ ẩn thân, khiến cây cối hai bên đều rầm rạp rung động.

Triển Cảnh có chút sầu lo, “Phu nhân, bọn họ đã —— ngươi đi trước đi!”

Ngự Thiên Dung trợn trắng mắt, “Đồ ngốc, người ta đều đã vây quanh chúng ta, còn đi sao! Với lại, ta có thể bỏ lại ngươi mặc kệ sao? Thật là!”

“Ha ha ha, cô nương thật can đảm, thỉnh xuống đây gặp mặt đi!” Lần này cũng là thanh âm hùng hậu đó truyền đến.

Ngự Thiên Dung cùng Triển Cảnh phi thân nhảy xuống, lâm vào vòng vây của đối phương, nhìn lướt qua đám người chung quanh, ước chừng có mười người, người người đều không phải kẻ đầu đường xó chợ, ít nhất là cao hơi vài cấp so với đám hộ vệ của nữ tử lục y kia.

“Không thể ngờ Mê Huyễn Cung cư nhiên là một nơi ngọa hổ tàng long, thật sự khiến người ta kinh ngạc a!” Ngự Thiên Dung cười nói.

Đầu lĩnh là một đại thúc trung niên, hắn nhìn chằm chằm Ngự Thiên Dung và Triển Cảnh một hồi lâu. Nghe giọng nói, nhìn hình thể, hai người này đều là người thập phần trẻ tuổi, từ khi nào trên giang hồ lại xuất hiện hai kẻ lén lút cả gan làm loạn này? “Hai vị là?”

“Hì hì, chỉ là quá mức rảnh rỗi, đi dạo chung quanh, không cẩn thận lạc đến chỗ các ngươi, thật ngại quá, ta thật sự không cố ý.”

Ách, Triển Cảnh thầm đổ mồ hôi, lời này nói thật rất không có sức thuyết phục! Đi dạo mà cũng có thể vào trong nhà người ta, thật đúng là tình cờ a!

“Ha ha, có thể được hai vị ưu ái là vinh hạnh của Mê Huyễn Cung chúng ta. Không biết hai vị có thấy là tiểu tặc phương nào đến Mê Huyễn Cung giương oai, cư nhiên thiếu đạo đức, thiêu phòng bếp và khố phòng chúng ta, ngay cả khách phòng cũng không buông tha.”

Vị đại thúc kia vừa cười ha ha vừa nói chuyện, bất quá, mọi người ở đây đều hiểu được, đây chính là mắng xép bọn hắn a!

Không ngờ Ngự Thiên Dung vẫn cười hì hì như trước, “Thực ngại quá, chúng ta chỉ đến ngắm phong cảnh, không chú ý động tĩnh khác, nói không chừng là người của các ngươi không cẩn thận làm cháy a!”

Cháy, nha đầu kia nói chuyện thật không sợ bị cắn lưỡi, đúng là trợn mắt nói dối!

“Đại ca, nói dong dài với hai tên tiểu bối đó làm gì, trực tiếp bắt đi thẩm vấn là được.” Một đại thúc trung niên gầy yếu cực kì không kiên nhẫn nói, ở trong mắt hắn, rõ ràng chính là kẻ này đến quấy rối, việc gì cần phải khách sáo!

Đầu lĩnh nhìn Ngự Thiên Dung, “Cô nương, người sáng mắt không nói tiếng lóng, các ngươi vì sao đến quấy rối Mê Huyễn Cung chúng ta? Nếu là Mê Huyễn Cung đắc tội hai vị, có thể đến cửa chính lý luận với chúng ta, hành vi phóng hỏa này thật sự rất mất phong độ a!”

“Hì hì, đại thúc a, ai nói là ta phóng hỏa, ta đã nói, là tới đi dạo. Bất quá, ta đúng là có chuyện muốn nói, ta là từ Ly Quốc đến, trên đường gặp được tiểu thư các ngươi, thật đúng là ủy khuất a!”

“Tiểu thư chúng ta? Ngươi nói là cung chủ?” Đầu lĩnh chấn động, ánh mắt nhìn Ngự Thiên Dung càng thêm phòng bị, bỗng nhiên, ánh mắt hắn trầm xuống, “Nếu cô nương không chịu thẳng thắn thành khẩn tướng đãi, như vậy, chúng ta cũng không khách khí!”

Dứt lời, vung tay lên, mười mấy cao thủ liền vây quanh.

Ngự Thiên Dung thầm mắng một tiếng, lấy nhiều khi ít, bất quá cũng không nhiều lời, cùng Triển Cảnh liên hợp đánh lên, tư vị bị mười mấy người cao thủ vây công thật đúng là khổ sở a!

“Phu nhân cẩn thận!” Triển Cảnh chợt thét lên một tiếng kinh hãi, vung kiếm bức lui người phía trước, đâm kiếm ngược lại vào cao thủ tấn công Ngự Thiên Dung. Người nọ mắt thấy sắp đắc thủ lại bị kiếm Triển Cảnh chặn lại, không thể không vội thu tay, bất quá, lại kéo xuống khăn che mặt của Ngự Thiên Dung…

Trong nháy mắt, mọi người đều mở to mắt, nhìn nữ tử kỳ dị trước mắt. Nàng dung nhan bạch lệ, con ngươi màu lam nhạt, quần áo thuần trắng, có vẻ như không giống người thường, thậm chí, màu tóc trắng theo gió lạnh khẽ bay lên kia càng thêm có chút yêu nghiệt! Dung nhan xinh đẹp như thế, tóc lại trắng xoát một mảnh, không thể không cảm thấy tiếc nuối, khiến cho người ta đau lòng không thôi, ngay cả bọn họ đều cảm thấy đáng tiếc!

“Ngươi là ai?”

Ngự Thiên Dung vuốt vuốt lọn tóc trước ngực, mỉm cười, “Đến vô ảnh đi vô tung, gặp lại đã không còn quen biết. Ta là ai cũng không trọng yếu.”

“Mê Huyễn Cung đắc tội cô nương sao?”

Ngự Thiên Dung mặt mày chợt sáng lạn lên, tươi cười gật gật đầu, “Tiểu thư các ngươi đắc tội ta, thiếu chút nữa khiến cho ta bị hủy trong tay sắc lang, nàng trợ Trụ vi ngược, thân là người trong giang hồ, không chủ trì chính nghĩa, ngược lại nịnh nọt, nịnh bợ thiếu gia nhà quan, định hãm hại một thiếu nữ tử như ta.”

Thiếu nữ tử? Mọi người đều thầm mắng một chút, ngươi thoạt nhìn nhu nhược vô hại, nhưng xuống tay lại ngoan độc hơn ai hết! Còn không biết xấu hổ nói mình là thiếu nữ tử!

“Ta nghĩ chắc là cô nương hiểu lầm tiểu thư chúng ta, tiểu thư chúng ta quyết không trợ Trụ vi ngược, nếu không, hẳn là tiểu thư chúng ta hiểu lầm cô nương —— “

“Ta mặc kệ, trêu chọc đến ta, phải trả giá một chút đại giới, cho nên, đêm nay ta đến tìm nàng, bất quá nàng không ở đây, nên ta phải tìm thứ khác để phát tiết buồn bực trong lòng, bất tri bất giác…”

Bất tri bất giác?

Trời ạ, thế gian này cư nhiên có loại nữ nhân da mặt dày thế này, rõ ràng là cố ý phóng hỏa, lại còn nói là bất tri bất giác!

Bạn đang đọc Tam Phu Bức Tới Cửa, Phu Nhân Thỉnh Thú của Vân Chi Uyển Trứ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.