Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm Mưu Đoạt Xãc

Tiểu thuyết gốc · 906 chữ

Con rồng đưa Tam Khống đến 1 ngọn núi hùng vỹ nó đáp xuống và hóa thành hình người áp giải Tam Khống đưa đi, đi đến tận sâu bên trong của hang động nhiều đại yêu khác cũng hóa thành hình dáng của nhân loại đang chờ đợi hắn, tất cả cùng khống chế mang hắn tiến tới trước mặt 1 lão già đang ngồi trên ngai vàng.

Phong Long (lão già trên ngai vàng): ngươi là Tam Khống Huynh.

Tam Khống (sao ông lão này lại gọi ta là Khống Huynh không lẽ nó cũng từng chơi ở CLB của chúng ta giờ lại tìm ta trả thù): “đúng! Chính là bản sử huynh đây”.

Phong Long: ta chỉ muốn khẳng định chắc chắn ngươi tên Khống Huynh họ Tam.

Tam Khống: hờ! lại còn có chuyện như vậy nữa sao, chẳng phải ông lão đưa ta đến đây để chết sao, mau mau làm lẹ ta không muốn bị đau.

Phong Long chợt xuy nghĩ: tên này không sợ chết, trên người lại tỏa ra chút khí tức của thần thánh, chỉ là 1 chút thôi tuy rất mong manh nhưng ta vẫn nhận ra được, xem ra điều này không đơn giản, ta lên cẩn trọng tính toán. “Tam Khống Huynh ngươi đừng vội, ngươi có muốn chết ngay cũng không được” lão Phong Long quay sang sai bảo thuộc hạ “mau trói hắn lại, rồi cứ để ở đây ta tự có cách giải quyết”.

Lũ thuộc hạ làm theo rồi dần ra ngoài, lão Phong Long cũng không thèm để ý tới Tam Khống nữa mà vứt bỏ hắn 1 mình, lão quay trở về phòng ngủ.

Sau 1 hồi thời gian thần hồn Phong Long gặp được Sáng Thế Thần cùng bàn bạc.

Phong Long: ta đã bắt được hắn theo đúng ý ngươi rồi, tiếp tới ngươi muốn hắn chết thế nào đây.?

Sáng Thế Thần: tùy ngươi muốn hắn ra sao cũng được, ta chỉ muốn hắn chết và ngươi làm theo đúng ý ta…

Phong Long: hay ta đốt cháy hắn thành tro nhé.?

Sáng Thế Thần: không được, hắn đã lấy chiếc khăn của tử thần, chiếc khăn đó chống lửa, tuy tử thần không dùng đến nó nữa nhưng lửa của ngươi không đốt chết hắn được.

Phong Long: Vậy ta bóp nát hắn là được.

Sáng Thế Thần: cũng không được, thân thể của hắn đã được thượng thần ban phúc nhiều ngày, ta mới nhận được tin thân thể hắn bất tử, dù ngươi có bóp nát hắn sau 1 thời gian hắn cũng hồi phục trở lại, muốn bóp chết hắn chỉ có thần mới làm được.

Phong Long: đốt không chết, thân thể lại bất tử, vậy ngươi muốn ta phải làm sao để giết hắn.

Sáng Thế Thần: tùy ngươi thôi, nhưng 2 cách đấy không giết chết hắn được.

Phong Long: đúng là làm việc với thần toàn những việc khó mà, ngươi không thể chỉ cho ta cách ngươi muốn giết hắn sao.?

Sáng Thế Thần: ta chỉ cần hắn chết, còn làm thế nào tùy ngươi.

Phong Long: vậy thỏa thuận giữa ta và ngươi thì sao, ta muốn tới sống tại vùng đất của thần.

Sáng Thế Thần: cục gạch của ta vẫn theo dõi được hắn, ngoài theo dõi được ra thứ này còn có tác dụng phong ấn khiến hắn không thể tiến cấp, nếu hắn chết ta sẽ nhận biết được ngay, cho lên chỉ cần hắn chết thỏa thuận giữa ta và ngươi sẽ được thực hiện.

Phong Long: quả nhiên thần cũng quá nham hiểm đi, tùy tiện ban ra 1 cục gạch có thể phong ấn sức mạnh không cho nó phát triển, lại còn dùng để theo dõi, ta biết phải làm gì rồi.

Thức dậy lão Phong Long tiến tới ngai vàng, lão quan sát rất lâu từng động tác của Tam Khống tuy nhiên Tam Khống cũng không làm điều gì quá phận, do bị trói chặt Tam Khống không làm gì được hắn chỉ lặng lẽ nhìn về bức tường trước mặt, xuy nghĩ lung tung hoài niệm quá khứ.

Lão Phong bất chợt đứng dậy, lão la lên 1 hồi “ta nghĩ ra rồi” tiếp tới lão ngủ trực tiếp trên ngai vàng mong gặp Sáng Thế Thần bàn về kế sách của lão.

Tam khống: đồ điên! Tự dưng ta nghĩ ra rồi xong lăn ra ngủ, kẻ mạnh ở thế giới này đều quái dị như vậy à.

Những lời của Tam Khống nói ra Phong Long không hề biết, lão ta đang thần hồn đang phiêu bạt lên 9 tầng mây mà gặp Sáng Thế Thần.

Phong Long: Sáng Thế Thần ông có thể gỡ cục gạch ra được không, ta muốn chiếm đoạt thân thể này.

Sáng Thế Thần: Rất hay, 1 thân thể bất tử do thượng thần ban cho, nhân gian khó mà kiếm được thân thể như thế. Cục gạch ta đã gắn trên thần hồn hắn, nếu thần hồn hắn bị ngươi tiêu hóa, hắn chết đi cục gạch cũng tự động tiêu tan.

Phong Long: đã hiểu, vậy ta liền trở về làm nghi lễ hiến tế, để cơ thể hắn hoàn toàn là của ta.

Sáng Thế Thần: tùy ngươi hành sự, ta đi chuẩn bị để ngươi được tới vùng đất của thần.

Bạn đang đọc Tam Khống Xuyên Không sáng tác bởi ĐạiLongThần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐạiLongThần
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.