Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thạch Động Bị Tấn Công

Tiểu thuyết gốc · 1891 chữ

Tam Khống cẩn thận quan sát xung quanh, không gian thạch động bên ngoài rất hẹp, nhưng càng vào trong không gian càng rộng lớn. Cuối cùng Tam Khống dừng chân trước 1 cái bàn bằng đá.

Trên cái bàn này có 1 cái ấm cùng 1 chiếc cốc rất sạch sẽ, có vẻ như thạch động này có người ở, Tam Khống suy nghĩ không biết khi hắn bước vào bên trong sâu hơn thì có điều gì kỳ lạ đang chờ đợi hắn hay không.

Từ sau lưng Tam Khống xuất hiện 1 người đàn ông trung niên, độ tuổi khoảng tầm 50, lão bước ra rất nhẹ nhàng.

Tam Khống mở lời trước: xin chào! Ta là người được nhận truyền thừa.

Giữ Động: Ngươi tính lừa được ta sao, ngươi chi là kẻ được kế thừa nơi đây.

Tam Khống: ông là ai vậy, ta chưa từng được nghe ở nơi đây có người.

Giữ Động: ai nói với ngươi ta là người, dù sao ngươi cũng là kẻ giữ viên đá dịch chuyển tới đây, nên cái động này kể từ hôm nay nó là của ngươi.

Tam Khống: là của ta, mà ông là ai vậy.

Giữ Động: à ta quên chưa giới thiệu, ta tên Giữ Động, trông ta thế này thôi chứ ta là người máy.

Tam Khống vô cùng ngạc nhiên hắn thầm nghĩ “ không ngờ cái thế giới này hiện đại thật, người máy trông y hiệt người thật”: ta tên Khống Huynh, mà ông là người máy!

Giữ Động: chứ còn sao nữa, ngươi chưa thấy người máy bao giờ à.?

Tam Khống dơ tay ra hiệu dừng lại chuyển sang vấn đề khác: khoan đã, ông nói ta giữ viên đá dịch chuyển tới đây, điều đó không sai, nhưng cứ giữ viên đá dịch chuyển thì là kẻ kế thừa thạch động này à.

Giữ Động: trước khi chủ nhân rời đi, chủ nhân có căn dặn, kẻ được chủ nhân trao cho đá dịch chuyển là kẻ kế thừa của chủ nhân.

Tam Khống: vậy trong này có gì không, để ta vơ vét hết tài sản mang đi.

Giữ Động: ngươi làm gì có cái quyền ấy.

Tam Khống: này này, ngươi vừa nói ta là kẻ kế thừa ấy nhé.

Giữ Động: ngươi sai rồi, ta chỉ nói ngươi được kế thừa, thạch động từ nay là của ngươi, còn tài sản ngươi không đủ tư cách.

Tam Khống: người máy gì mà khôn vậy, kẻ kế thừa không được nhận vậy ai được nhận.

Giữ Động: chủ nhân có căn dặn, kẻ được nhận truyền thừa mới có tư cách được sở hữu toàn bộ tài sản. Còn ngươi, ngươi không được nhận truyền thừa mà chỉ được nhận viên đá, ngoài ra ta cũng đã quan sát, ngươi đã tu luyện công pháp của chủ nhân.

Tam Khống đảo mắt xuy nghĩ 1 chút nói ra: thật ra sư phụ ta là người được nhận truyền thừa, nhưng sư phụ đã tạ hóa rồi, sư phụ trao lại cho ta viên đá, cũng đã dậy ta hết công pháp, tính ra ta là chủ nhân cuối cùng được nhận toàn bộ tài sản thạch động này rồi.

Giữ Động: thì ra là vậy, nhưng tài sản thì ta vẫn cứ phải giữ lại.

Tam Khống: này này, ông đừng ỷ mình là người máy thì thích nói gì thì nói nhá, ông định độc chiếm hết tài sản nơi đây. Mà ta có viên đá, vậy bằng chứng nào chứng minh ông là kẻ canh giữ nơi đây.

Giữ Động: ai nói ta là kẻ canh giữ. Ta không cần phải chứng minh, ngươi nghi ngờ ta là người ngoài.

Tam khống hỏi tiếp: vậy ngươi thử nói xem chủ nhân ngươi tên gì.

Giữ động lúng túng: chủ nhân làm gì có tên, tất cả chỉ gọi là chủ nhân, ngoài ra người khác gọi chủ nhân là lão già.

Tam Khống thầm nghĩ: đến cả kẻ phục vụ lão già cũng không biết lão già tên gì, ta có nên tin hắn hay không đây.

Giữ Động thấy Tam Khống im lặng hắn liền làm vài động tác khởi động trận pháp, những tiếng động ầm ầm xuất hiện, 1 bức tường đá rẽ lối sang 2 bên đi sâu xuống lòng đất.

Giữ Động nói: mau đi theo ta, ta cho ngươi thấy cái này.

Tam Khống kêu gọi áo choàng cùng hắc băng kiếm xuất hiện, hắn cảnh giác cao độ và luôn giữ khoảng cách với Giữ Động. “ Ngươi đi trước, ta theo sau, nếu ngươi giở trò thì ta cũng có thủ đoạn diệt ngươi”.

Giữ Động liền tự động mở hộp sọ của mình ra, bên ngoài là 1 hộp sọ được làm bằng kim loại, bên trong là 1 loại vật chất gì đó có vài hạt kim loại đang bay xung quanh “ta là kẻ trông coi động, ngươi nên bớt cảnh giác với ta thì hơn”.

Tam Khống chỉ im lặng đi phía sau Giữ Động nhưng vẫn không quên cảnh giác, mặc dù hành động vừa rồi của Giữ Động khiến hắn an tâm hơn phần nào.

Đi sâu xuống phía dưới, là 1 không gian vô cùng rộng lớn, nơi đây được sói sáng bằng quang thạch, 1 loại đá phát sáng của thế giới này.

Giữ Động đứng giữa trung tâm của 1 trận pháp, lão ta khởi động trận pháp và kêu gọi “chủ nhân kế thừa đã quay về, các ngươi mau trở về đón tiếp chủ nhân”.

Tam Khống chỉ im lặng quan sát tình hình, giường như chẳng có gì sảy ra, cảnh tượng thì hoành tráng nhưng kết quả thì lại chẳng ra gì.

Chờ mãi hắn mới thấy một tiếng động rung chuyển hang động, giống như đang có động đất sảy ra.

Tam Khống: ngươi vừa gọi thứ gì quay trở về vậy.

Giữ Động vội vã chạy ra ngoài: không phải bọn chúng quay về, mà là có kẻ bên ngoài đang tấn công vào hang động.

Giữ động cùng Tam Khống bước ra phía ngoài, một nhóm người hung hãn đang thi triển các chiêu thức tấn công lên kết giới bảo vệ thạch động, từ xa Tam Khống thấy được 1 gương mặt thân khá quen, nhưng hắn nhất thời không nhớ nổi đó là ai.

Kẻ quen mặt này là Lục Linh 1 trong những người chơi của câu lạc bộ RPG Tiên Hiệp.

Lục Linh: ta tới để chuyển lời của sáng thế thần. Tam Khống! lão không thoát được khỏi sáng thế thần đâu, cho dù lão có thoát được khỏi sự khống chế của hệ thống và làm hỏng nó, thì sáng thế thần vẫn có cách thức khác theo giõi vị trí của lão.

Tam Khống đăm chiêu 1 lúc mới nhớ ra: ngươi là cái tên hay bình luận dạo trong các tường thuật trận chiến của ta hả.?

Lục Linh: đúng rồi Tam huynh. À mà ngươi, hôm nay ta dẫn quân đến để giết ngươi.

Lục Linh chỉ đạo đám quân khoảng vài chục tên tiếp tục tấn công lên kết giới bảo vệ, những chấn động ầm ầm tiếp tục rung chuyển cả khu vực núi đồi.

Cảm thấy các đòn tấn công đều vô hiệu, 2 tên đứng bên cạnh Lục Linh cùng Lục Linh liền ra tay xuất đòn.

Cả 3 cùng phóng 3 quả cầu hủy diệt to lớn đánh lên kết giới, kết quả khói bụi bay đầy trời, cả 1 vùng núi rừng bỗng chốc bị san phẳng chỉ còn lại mỗi quả núi được kết giới bảo vệ.

Lục Linh tiếp tục huy động cho đám quân tấn công cho đến khi kết giới tan ra thì mới thôi.

Giữ Động: 3 cường giả cấp độ 80 còn lại đều là cấp độ 40.

Tam Khống nhìn về phía Giữ Động: vậy ta không phải đối thủ của chúng, mà sao ngươi nhìn ra được 2 tên đứng cạnh Lục Linh có cấp độ 80 mà ta thì không.? Còn nữa ta cũng không nhìn ra được cấp độ của ngươi.

Giữ Động quay về phía Tam Khống: bởi người máy chúng ta che dấu năng lượng tốt hơn các ngươi.

Tam Khống: gì! 2 tên kia là người máy.

Tam Khống quay về phía Lục Linh: Lục Linh, ngươi có đánh mãi kết giới cũng không hỏng được đâu, đừng phí sức.

Lục linh giường như không quan tâm tới lời của Tam Khống hắn tiếp tục chỉ huy quân lính của mình bằng nhiều cách khác nhau tấn công lên thạch động.

Giữ Động quay sang đưa Tam Khống trở về trung tâm trận pháp dưới lòng núi, vừa đi hắn vừa nói: với sức phá hoại của cường giả cấp 80, kết giới không giữ được lâu đâu.

Tam Khống: tại sao ngươi không ra tay bảo vệ động.

Giữ Động: ta chỉ là kẻ trông coi thôi, hơn nữa ta cũng không đánh lại 3 tên cùng cấp. Ngươi cũng biết cách kết thù đấy.

Tam Khống đăm chiêu định hỏi tiếp, trong đầu hắn đang vận chuyển xuy nghĩ, nếu cứ để như vậy thì đến lúc kết giới bị phá hỏng thì hắn sẽ bị giết, cả tên người máy Giữ Động này cũng vậy.

Tuy nhiên Giữ Động giường như không mấy quan tâm lắm, hắn dơ tay ra hiệu Tam Khống im lặng.

Tại xung quanh trận pháp khổng lồ 10 sinh vật to lớn bất thường ở đâu đến đã đứng chờ cả 2.

Giữ Động lớn tiếng cất lời: đã đến lúc các ngươi thực hiện bổn phận của mình rồi.

Tam Khống chỉ không hiểu chuyện gì đang sảy ra, hắn giơ hắc băng kiếm chĩa về phía trước, phòng thủ.

Giữ Động lúc này mới quay lại giải thích 1 hồi.

Trước đây chủ nhân đã thu thập hàng chục ngàn nguyên tố, sau này ông mới nuôi dưỡng cho mình được 10 nguyên tố mạnh nhất mà ông nghiên cứu được, trong 10 nguyên tố đó, chủ nhân đã tách 1 phần nhỏ của chúng ra và để chúng lại ở đây, cho sinh trưởng và phát triển, để lại cho hậu nhân kế thừa sau này. Nhưng sau khi các nguyên tố trưởng thành, ở nơi đây không thể nuôi dưỡng chúng nữa, nên chúng đã rời đi nơi khác kiếm ăn để trưởng thành hơn, chỉ chờ ngày duy nhất người thừa kế xuất hiện, vậy mà chúng cứ chờ mãi chờ mãi. Ngươi là kẻ kế thừa duy nhất, 10 nguyên tố này đã phát triển trở thành 10 hồn thú nguyên tố, đây là tài sản của ngươi.

Tam Khống thầm suy nghĩ. công pháp của lão già sử dụng được cả 10 nguyên tố, đúng là có điều này, ta còn đang băn khoăng về việc đi đâu kiếm 10 nguyên tố được như của lão già, với 10 nguyên tố có sẵn ở đây, lại còn ở dạng khổng lồ như vậy liệu công pháp có giúp ta hấp thụ được không và sau khi hấp thụ ta sẽ thay đổi như thế nào.

Bạn đang đọc Tam Khống Xuyên Không sáng tác bởi ĐạiLongThần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐạiLongThần
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.