Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rom Tiền Truyện

Tiểu thuyết gốc · 1162 chữ

Rombie hắn là 1 người chơi của RPG tiên hiệp, 1 ngày hắn bất ngờ xuyên không được đưa tới thế giới này, sáng thế thần đưa hắn đến nhưng lại không gặp mặt.

Khốn khiếp hắn chỉ là 1 sinh viên mà thôi, tuổi đời còn non trẻ mới ăn có 20 cái tết, vậy mà 1 ngày hắn ngồi xem các tin nhắn trên RPG đến khuya, làm thêm tý game nữa còn chưa kịp lao vào giấc ngủ thì 1 tia sáng xuất hiện trên trần nhà mang hắn tới thế giới này.

Phụ tá thần sáng thế có nhiệm vụ hướng dẫn hắn, nhưng cô ta không nói gì nhiều ngoài những lời nhắn của sáng thế thần, đại khái là hắn được lựa chọn đưa tới đây.

Do biệt danh là rombie lên sáng thế thần cho hắn được toại nguyện biến thành 1 rombie. Bằng cách nhốt hắn vào lồng cho vài con rombie cắn xé.

Khốn khiếp, cái biệt danh rombie là do nghịch cảnh mà thôi, do hắn trước đây yếu đuối bị bạn bè bắt nạt, 1 lần hắn bị ức hiếp bởi 1 tên bạn to con cùng lớp mà không có khả năng kháng cự. Hắn đã dùng răng cắn tên đó, kể từ đó bạn bè cùng lớp đặt cho hắn cái biệt danh này cho tới tận lúc lớn lên.

Sau này khi tham gia vào câu lạc bộ RPG tiên hiệp hắn cũng vẫn giữ cái biệt danh này, nhưng chưa 1 lần chơi nào hắn sử dụng sức mạnh xác sống hay có liên quan đến xác sống.

Nhưng tên sáng thế thần lại chơi đểu hắn cho hắn biến thành 1 xác sống thực sự, tuy nhiên phụ tá thần đã tiêm vào cơ thể hắn 1 loại thuốc gì đó, khiến hắn vẫn dữ lại được 1 chút ý thức.

Điều này cũng dễ hiểu thôi, bởi lẽ sáng thế thần không muốn bị lộ, hắn là kẻ trực tiếp gây hại đến những người xuyên không, rombie được 1 loại thuốc duy trì ý thức khiến hắn không trở thành xác sống hoàn toàn. Tất cả những gì hắn biết bây giờ là trạng thái lờ mờ trong đôi mắt, như 1 kẻ mộng du, hắn tuy nghe thấy nhưng không giao tiếp lại được với bất kỳ ai, điều duy nhất hắn làm là nghe lời với những ai nói với hắn.

Cánh cổng không gian được mở ra, hắn nghe theo những người khác hướng dẫn đi thẳng xuống cánh cổng.

Khi vừa chạm chân tới vùng đất nhân loại không lâu, hắn dần mất đi hoàn toàn ý thức, trạng thái nửa mê nửa tỉnh, cơ thể tự làm theo bản năng, đi săn bắt cắn xé bất kỳ sinh vật nào gây ra tiếng động.

Rombie chợp mắt, rồi lại tỉnh dậy, hắn mở to mắt quan sát rất rõ hắn vừa xé xác 1 sinh vật nào đó máu me be bét, rồi lại thiếp đi.

Lại 1 lần khác mở mắt hắn thấy hắn đang đi lang thang trong rừng, nhiều lần chợt tỉnh thức 1 lúc hắn chỉ có thể quan sát rằng đại đa số những lần hắn tỉnh lại, hắn đều đang đi lang thang đâu đó trong rừng, hay vừa giết chết 1 sinh vật nào đó không rõ ràng.

Thời gian dần trôi qua không rõ bao lâu, rombie nhận ra cơ thể mình ngày càng to lớn có lẽ hắn tiêu hóa được thức ăn, những cái cây trở lên nhỏ hơn, 1 con gấu mà hắn trong lúc tỉnh có thể nhìn thấy được nó bé hơn hắn, hắn không biết hắn có ăn thịt người hay không, nhưng đa số là hắn không thể nhận ra được những sinh vật đã bị chính đôi bàn tay mình sát hại.

1 lần tỉnh thức trong đôi mắt hắn lờ mờ, hắn đang nhai 1 thứ gì đó rất khó chịu trọng mồm, 1 sinh vật nào đó gần giống mà không phải là người đang co rúm trước mặt hắn, xung quanh có rất nhiều dấu vết của trận chiến, giường như còn những sinh vật giống như vậy xung quanh, nhưng hắn không thể chủ động đảo con mắt hay quay mặt để nhìn ra xung quanh.

Một ngày hắn cảm thấy năng lượng, 1 luồng khí nóng đang tuôn chẩy trong cơ thể hắn, hắn có thể cảm nhận rõ đó là máu.

máu ! máu đang chẩy khắp nơi theo mỗi nhịp tim đập, máu luồn lách qua từng kinh mạch từng thớ thịt. Hắn cảm thấy rõ điều đó, hắn đang xuy nghĩ được, đang tự trả lời xuy nghĩ của mình.

“đây là tim, máu bơm tim đến tay, ta cảm nhận được tay, rồi chân ta cảm nhận được chân cùng toàn bộ cơ thể mình, cánh tay đang di chuyển theo ý thức của ta”

Hắn đưa tay đi qua đi lại rồi dần mở mắt ra, một thứ ánh sáng chói lóa chiếu vào mắt hắn làm hắn không mở hẳn ra nổi. Hắn dơ tay che chắn theo phản sạ tự nhiên, hắn cúi đầu xuống cái bóng của mình tránh ánh sáng làm chói lóa đôi mắt.

Hắn dần nhìn rõ hơn, những giọt máu đang rơi từ trên người hắn xuống, máu ở khắp nơi, máu thấm đẫm những ngọn cỏ, máu đầy trên cơ thể hắn, hắn nắm được tay, hắn thấy ngực của mình. Hắn quen dần với mọi thứ xung quanh, mùi máu tanh hòa lẫn mùi của cỏ, xung quanh hắn 1 khu vực trải đầy máu và thịt vụn be bét.

Hắn quan sát hắn có 1 cơ thể người hoàn chỉnh, 1 phía bên cạnh là đường đi, 1 bên là bờ hồ, ở giữa trung tâm 1 bãi cỏ lớn đã bị đè bẹp trải đầy máu và thịt vụ rơi vãi.

Hắn quen với ánh mặt trời, cơ thể lại 1 lần nữa tái sinh. Hắn tiến tới hồ nước soi bóng mình trong đó, một cơ thể hoàn chỉnh, một hắn rạng rỡ đẹp ngời ngời, không còn thân hình xấu xí như ngày nào mà đây là 1 cơ thể cường tráng, tuy nhiên máu đỏ nhuộm đầy thân hình, khuôn mặt, tóc tai.

Hắn lội xuống bờ hồ và tắm rửa các vết dơ một cách thoải mái, hắn lại tràn đầy sức sống mãnh liệt, hắn tiến đến những bụi cây đan cho mình 1 chiếc quần bằng lá che chắn bộ phận yếu hại.

Hắn đi về phía con đường, ở đây dường như đã có điều gì đó xảy ra, 1 trận hỗn chiến, những cái cây đổ rạp, những tảng đá mới đây được vứt lăn lóc, tuy nhiên không có 1 sinh vật nào tồn tại nơi đây.

Hắn men theo con đường mòn…

Bạn đang đọc Tam Khống Xuyên Không sáng tác bởi ĐạiLongThần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐạiLongThần
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.