Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chữa Trị

Tiểu thuyết gốc · 1696 chữ

Tam khống ngồi nói chuyện với Phạm Y: Phạm y này, nếu tin đồn là thật, rằng ta không phải Phong Long cô sẽ đối sử với ta thế nào.?

Phạm Y: không sao đâu thưa chủ nhân, thật ra điều đấy cũng tốt.

Tam Khống: tốt ở điềm nào, cô nói ta nghe xem.

Phạm y: từ ngày chủ nhân thay đổi, cuộc sống của Phạm Y cũng khác, mọi người sống trong đại sơn cũng vậy. Chủ nhân cho dù không phải là Phong Long đi chăng nữa thì Phạm Y vẫn nguyện đi theo làm thuộc hạ của chủ nhân.

Tam Khống: cô không sợ tin đồn là thật và 1 ngày cô cũng sẽ chết theo ta nữa à.

Phạm Y: điều đó không quan trọng, quan trọng là bây giờ Phạm Y có mục đích sống.

Tam Khống: thôi dẹp! mục đích sống của cô ta không muốn hiểu rõ. Nhưng nếu quay trở về đại sơn ta muốn thay đổi 1 số thứ, như cách sưng hô đại đại đại yêu thay bằng đại yêu cấp 3 đi. Như vậy dễ nghe hơn, mỗi lần ta đọc một loạt mấy từ đại mà ta đau hết cả mồn đấy.

Tam Khống dời đi quay vào trong thạch động động nghỉ ngơi: ta đi nghỉ đây, cô cũng lên tự đào lấy cho mình một cái thạch động mà nghỉ tạm, chú ý đừng để ảnh hưởng tới đền thờ.

Sáng ngày hôm sau … Tam khống cùng Phạm Y đang bàn về việc xây dựng lại đền thờ, với thực lực của Phạm Y thì công việc tu sửa đền thờ sẽ diễn ra được nhanh hơn, nhưng với sức của 2 người thì đòi hỏi công việc này diễn ra khá lâu, nếu có thêm người phụ giúp thì công việc này mới tiến triển nhanh hơn được, dù rằng Phạm Y có là 1 bán yêu với sức mạnh cấp độ 60 đi chăng nữa.

Người Băng mon men tiến lại, lão ta chẳng làm gì cả, mà chỉ ngó ngó nhìn nhìn Phạm Y cùng Tam Khống.

Phạm Y: ông cũng lên giúp một tay đi người băng.

Người Băng: sùy! Muốn ta giúp cũng được thôi, mà các ngươi có thể cho lại ta được điều gì, ta không thể làm việc không công như vậy.

Phạm Y: chúng tôi có thể giúp lại ông được điều gì đây.

Người Băng cười ha hả: Ha ha, giúp! Với thực lực của 2 ngươi có thể giúp được ta điều gì, ta giờ như đèn dầu đã cạn, nếu là ta trước đây một cường giả đại danh đỉnh đỉnh, mấy cái việc khắc đá và xếp lên thế này này chỉ là việc cỏn con.

Tam Khống xen vào giữa câu chuyện: bỏ đi Phạm Y, chúng ta không thể giúp được ông ấy đâu.

Phạm Y: rốt cuộc là có việc gì.?

Tam Khống: ông ta bị thương do 10 năm trước đánh nhau với 1 con băng phượng, từ cấp độ 96 nay rớt xuống 30.

Phạm Y quan sát người băng 1 hồi phán: ta có thể khám cho ông không người băng.

Người Băng: thương thế của ta, ta biết, nội thương này đã qua 10 năm rồi, ta còn sống được đã là 1 điều may mắn.

Tam Khống ngắt lời: Thật ra Phạm Y có biết 1 chút về y thuật, chỉ là ta thấy tình trạng của lão quá khó thôi.

Phạm Y: chủ nhân xin hãy để Phạm Y khám thử cho người băng.

Tam Khống: …

Người băng: cô định khám cho ta kiểu gì.?

Phạm Y: đơn giản thôi, nhưng ông cần để cho ta khám thì mới biết được.

Người băng: thôi được, nhưng ta có cần cởi hết đồ ra không, ha ha ha…

Phạm Y: cũng rất có thể là sẽ như vậy.

Người băng ôm người: đừng nói thế chứ, tuy ta không ngại, nhưng người thiệt thòi sẽ là cô.

Phạm Y: không sao đâu.

Phạm Y tiếp tục quay sang Tam Khống: chủ nhân, người có đồng ý để ta khám cho ông ấy không.?

Tam Khống: tùy cô thôi, nhưng bắt lão ta khỏa thân thì ta khuyên cô là không nên.

Phạm Y quay sang khám cho người băng: bây giờ ông đưa tay đây, để ta dùng hồn lực của mình thăm khám thử cho ông.

Người băng làm theo lời của Phạm Y: chỉ đơn giản như vậy thôi à, cô cứ khám đi.

Một lát sau, Phạm Y nhíu mày gương mặt xinh đẹp của cô ấy, rồi cô ta đưa tay ấn thử vào bụng của người băng. Cuối cùng cô ta đánh 1 chưởng bất ngờ khiến người bay bay xa 1 đoạn.

Người băng tức giận kêu gọi băng đạn xuất hiền xung quanh ông ta: ngươi muốn chết.

Phạm Y: Ông có thấy khá hơn 1 chút không.

Người băng ngẩn lại kiểm tra: đúng là hồn lực của ta có khá hưn 1 chút, nhưng chỉ là 1 chút thôi, không phải là tắc nghẽn kinh mạnh chứ, nếu là như vậy thì cô chỉ là lang băm rồi.

Phạm Y: không phải tắc nghẽn kinh mạch. Nhưng Phạm Y bảo đảm sau 1 tháng sẽ giúp ông khôi phục được lại thực lực, sau 3 tháng tình trạng bệnh của ông sẽ được chữa trị rứt điểm.

Người băng: tuy ta không còn thực lực như trước đây, nhưng thủ đoạn để giết chết 2 ngươi đối với ta vẫn là điều quá đơn giản. Nếu cô muốn lừa ta thì hãy tự mình xuy nghĩ hậu quả trước đi.

Phạm Y: ta không lừa ông, bệnh của ông thực sự rất dễ chữa, chỉ là vết thương của ông đã để quá lâu, với lại nguyên liệu cho 1 lần giải bệnh ta không có, lên phải chữa cho ông dần dần, như vậy tuy tốn thời gian nhưng tốt hơn cho ông.

Người băng: tầm bậy, ta chưa bao giờ nghe cường giả bị nội thương mà lại dễ chữa như vậy bao giờ cả, huống hồ chỉ là 1 tiểu bối biết chút y thuật.

Phạm Y: có phải ông hay thức dậy vào ban đêm, lồng ngực có chút đau nhói khiến ông khó chịu, cả thêm tình trọng đôi bàn tay ông luôn có 1 cảm giác như bị ngàn con kiến cắn liên tục. Hơn nữa khi ông cố gắng vận dụng hồn lực đều có ảo giác của kẻ đã làm ông bị thương.

Người băng chỉ im lặng: …

Phạm Y: với tình trạng của ông, ông không thể thi triển hay tu luyện tiến cấp cao hơn được nữa, chỉ có thể chữa trị mới có thể đạt được sức mạnh trước đây. Còn nữa, với tình trạng bây giờ thương thế của ông sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, ông không sống nổi qua 3 năm nữa đâu nếu không được chữa trị.

Người băng: thôi được, ta sẽ để cô thử, ta cũng sẽ phụ giúp tiểu tử kia xây dựng lại đền thờ với sức của ta.

Tam Khống quay về phía Phạm Y ngạc nhiên: Phạm Y, chuyện này không đùa được đâu, cô thật sự có cách chứ.?

Phạm Y bình tĩnh trả lời: quả thật nội thương này rất đơn giản, chỉ là chủ nhân và ông lão không tin tưởng Phạm Y mà thôi.

Tam Khống: thôi tùy cô vậy, chỉ là ta không muốn mang tính mạng mình ra đùa, dù sao ông ta trước đây cũng là 1 cường giả đỉnh cấp, thủ đoạn để tiêu diệt cả 2 chúng ta, ta tin ông ta có nhiều cách.

Phạm Y: chỉ cần cho ông ta dùng thuốc vài ngày là sẽ thấy được hiệu quả ngay thôi, nhưng trong thời gian chữa bệnh ông ta không được rời xa Phạm Y, vì mỗi ngày ông ấy cần đực Phạm Y vận công trị bệnh. Một ngày cũng không được bỏ.

Tam Khống xua tay: thôi được tùy cô, còn người băng, ta nghĩ ông cũng nên thử đi. Tính mạng của ta mà nguy cấp như ông thì ta cũng không ngại.

Người băng: được! ta đồng ý.

Sau 3 ngày trôi qua… người băng từ cấp độ 30 đã được chữa trị, khiến ông ta 1 mạch tiến bộ hồi phục cấp độ tới 40. Nửa tháng chữa trị trôi qua, ông ta khôi phục tới cấp độ 70. Điều này khiến ông ta hết sức hài lòng.

Trong 1 thời gian cùng chung sống, người băng quý mến Phạm Y như cháu gái của mình vậy, ông ta cũng tâm sự. Nếu ông ta có gặp, thì có lẽ cháu gái của ông ta cũng chạc tuổi Tam Khống cùng Phạm Y, chỉ có điều giờ không rõ tung tích cháu gái của ông ở đâu.

Tam khống sau nửa tháng nhờ sự giúp đỡ của 2 cường giả mạnh mẽ, cũng đã sửa chữa gần xong đền thờ, cấp độ cũng đã tiến cấp 30. Chỉ có điều người băng ăn quá nhiều, thức ăn nhanh chóng bị hao hụt, chưa kể ông ta còn có thể săn được thú ở 1 nơi tưởng như không có sự sống.

Người băng tiếp tục đưa cho Tam Khống 1 số tiền lớn, lần này là 100 000 thẻ bạc để hắn xuống núi 1 mình mua sắm những đồ dùng cần thiết cho công đoạn cuối cùng hoàn thành công việc sửa chữa, cùng mua đồ ăn.

Sau hơn 1 tuần mua sắm xong đang trên con đường trở về tới chân núi.

Tam Khống bắt gặp 1 số ma sói tấn công mình…

3 tên ma sói lao mình dùng móng vuốt tấn công hắn, hắn nhanh chóng né được, hắc kiếm hiện tam khống chém cụt tay con ma sói gần mình nhất,

Tiếp tục Tam Khống bay người xoay vòng trên không trung vung kiếm, 2 ma sói tiếp theo dụng đầu xuống nền tuyết trắng.

Bạn đang đọc Tam Khống Xuyên Không sáng tác bởi ĐạiLongThần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐạiLongThần
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.