Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần Theo Dấu Vết

Phiên bản Dịch · 948 chữ

"Đi đi!"

Phương Tịch hai tay bấm quyết, một chỉ đẩy ra Tầm Linh Phong.

Vèo!!!

Con ong mật trắng như tuyết này liền bay lên, vòng quanh hắn ba vòng rồi sau đó lượn lờ bay ra đường cái. Phương Tịch lập tức theo sát phía sau nó.

Rất nhiều người bị hắn vượt qua, sau khi đi qua mấy con đường thì Tầm Linh Phong liền ngừng lại ở bên một tường lầu.

Phương Tịch đi tới cửa trước, ngẩng đầu nhìn lên thì thấy bốn chữ to đùng “Võ quán Hồng Xà” đập vào mắt.

Phương Tịch sờ sờ cằm nói: “Chẳng lẽ thật sự là người của Võ quán Hồng Xà sao? Cũng không phải là không có khả năng!"

Tuy nhiên, sau khi đợi một lát, Tầm Linh Phong lại lắc lư một vòng và bỗng nhiên bay tới một phương hướng khác. Phương Tịch thầm nghĩ có hi vọng mà tiếp tục đuổi theo nó.

Sau khi rẽ qua bảy tám con đường, con ong liền dẫn hắn đi tới một cái hồ lớn trong xanh như ngọc bích.

Ở giữa hồ nước vẫn còn có một ít cây sen, chỉ là đã qua mùa nên tất nhiên sẽ không thấy hoa sen đâu, trên mặt hồ chỉ có một đám đài sen khô héo.

Nơi này không cần hỏi thăm cũng biết vì Phương Tịch đã rất quen thuộc.

Sau khi xác nhận chắc chắn, Phương Tịch thu hồi lại Tầm Linh Phong và bĩu môi nói: "Là Nguyên Hợp Sơn ư? Không nghĩ tới ta còn chưa đụng vào các ngươi mà các ngươi đã tới chọc ta, thậm chí còn vu oan giá họa cho Võ quán Hồng Xà."

Nếu như đêm qua Phương Tịch một đường truy tìm tung tích tên bịt mặt kia thì tám phần mười sẽ trực tiếp tìm tới Võ quán Hồng Xà. Mà Lục Xà và Xà Lôi đều có ân oán cùng hắn, là người bình thường đều sẽ không nhịn được mà xuất thủ, căn bản sẽ không nghĩ tới có quan hệ gì cùng với Nguyên Hợp Sơn!

"Kế này rất âm độc, chỉ sợ tên Kiều Ngũ càn rỡ kia cũng không thể thoát khỏi liên quan." Nghĩ đến đánh giá trong tình báo mà Phương Tịch lập tức tập trung vào một mục tiêu.

Mặc cho đối phương đã kế chồng kế, nhưng ở trước mặt thực lực tuyệt đối thì mưu kế có sâu đến đâu cũng sẽ tan thành bọt nước.

Phương Tịch đi tới gần cửa chính của Nguyên Hợp Sơn và tìm một cái quán trà ngồi xuống, hắn chậm rãi tự hỏi tiếp theo nên làm cái gì?

"Trước mắt ta có lẽ nên chờ một chút, vì đã có thịt Thái Tuế mới mua nên ta tất nhiên sẽ có thể đột phá tới Chân Lực cảnh, đến lúc đó đối với chiến lực càng nắm chắc hơn một chút."

Ngay khi Phương Tịch muốn rời đi thì…

Bành!!!

Cửa chính phân bộ của Nguyên Hợp Sơn mở ra, một đám người cưỡi lên chiến mã trùng trùng điệp điệp lao ra và hướng về ngoài thành mà đi.

Trong đại đội nhân mã, dẫn đầu là một vị nam tử anh tuấn, tư thế oai hùng bừng bừng, ngồi phía sau hắn là một nữ tử thanh lệ, phong thái làm cho người ta ấn tượng sâu sắc.

Bên trong quán trà có người nhận thức được hai người này mà phát ra tiếng kinh hô: “Đây không phải là Lệnh Hồ đại nhân và Thuần chấp sự sao? Hai vị này vậy mà đồng loạt rời thành, chẳng lẽ là vì con yêu thú tàn sát bừa bãi các Thương Nhân kia sao?"

Phương Tịch nghe đến đó thì vẻ mặt ngưng tụ.

Một gã bán hàng rong thân mặc vải thô cười khổ nói: "Gần đây bên ngoài càng ngày càng không yên ổn a! Aiii, tỷ tỷ của ta bị gả đến một nhà trong thôn, hiện tại đều đang hối hận mà muốn bán đất để vào trong thành mua nhà đấy! Đoạn thời gian trước là Tam Sơn Lương Tử, sau đó là Xương Thủy Hà, bây giờ lại là Thương Nhân. Yêu thú phá phách như vậy dường như gần đây xuất hiện quá mức thường xuyên! May mà có Lệnh Hồ đại nhân chứ nếu không bọn kiến hôi như chúng ta sẽ khổ sở rồi."

Ông chủ của quán trà rõ ràng rất có hảo cảm với Nguyên Hợp Sơn nên nói: “Lần này có Lệnh Hồ đại nhân ra tay thì việc hạ con yêu thú nho nhỏ kia còn không phải dễ như trở bàn tay sao?"

"Đúng vậy, đúng vậy! Chủ quán thêm trà cho ta đi!" Đám người liên tục gật đầu, sau đó tiếp tục uống trà.

"Tiểu nhị, tính tiền!" Phương Tịch ném ra một ít bạc vụn rồi rời đi.

Hắn cũng không tiếp tục ngồi đây hóng chuyện nữa, thay vào đó hắn nghĩ đến công việc săn giết yêu thú mà Hàn mập mạp từng nói qua, có lẽ hai chuyện này có liên hệ với nhau.

"Những yêu thú này tần suất xuất hiện quá mức bất thường rồi, chắc chắn là có chuyện gì mờ ám ở đây."

Sắc mặt Phương Tịch trong nháy mắt có chút sầu lo, nhưng cũng trong nháy mắt bình ổn lại. Dù sao thì binh đến thì tướng chặn, nếu như gặp phải nguy hiểm thì cùng lắm hắn sẽ chạy về tu tiên giới Nam Hoang chứ cũng không phải là vấn đề gì lớn.

Bạn đang đọc Tại Yêu Võ Loạn Thế Cẩu Thành Tiên Đế - Dịch của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trinhthám369
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.