Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Hán Áo Đen

Phiên bản Dịch · 1072 chữ

Khoảng cách chuyện lần trước đã qua nửa tháng, Phương Tịch đã chính thức buông tha cho võ quán Hồng Xà mà bái nhập làm môn đệ của võ quán Bạch Vân. Mỗi ngày hắn đều tiếp nhận sự huấn luyện từ Mộ Phiêu Miểu cho nên Bạch Vân chưởng đến nay cũng đã gọi là nhập môn.

Mà ở tu tiên giới Nam Hoang, làn sóng thủy triều về mảnh di tích tại Tư U sơn mãi còn chưa chấm dứt. Các loại phù lục, pháp khí đều có giá cả như được đà tăng vọt một cách phi mã.

Lại nói đến phù lục, những tấm bùa mà Phương Tịch lần trước mua được hầu như đều tăng giá do cung không đủ cầu. Nếu bây giờ hắn bán ra thì nói không chừng cũng kiếm được một khoản tiền lời nho nhỏ.

"Không được, dù có lời bao nhiêu thì mấy tấm bùa hộ mệnh này bây giờ khó mua còn hơn lên giời, ta nhất định không thể bán chúng." Phương Tịch thở dài một hơi rồi đi tới phường thị.

Ngoài dự liệu của hắn, nơi này nhân khí so với nửa tháng trước bạo tăng rất nhiều, gần như đại lượng tu sĩ đều chen chúc các loại quầy hàng đến chật ních.

Cùng với việc bán các loại phù triện và pháp khí, vật được bán nhiều hơn cả là các tấm bản đồ được rao là bí cảnh nằm trong Tử U Sơn. Phương Tịch nhìn thoáng qua thì khóe miệng liền có chút giật giật.

Tấm bản đồ được xưng là bí cảnh bên trong Tử U Sơn kia không phải là khối tàn bảo của Hoàng lão đầu sao?

Cái đồ chơi mà hắn chuyên dung để bẫy gà mờ đấy bây giờ lại như báu vật đối với bất kì ai muốn tầm bảo rồi ư?

Trừ cái đó ra thì còn có đại lượng đồ vật tạp nham hỗn độn khác, phảng phất như trong một đêm mà mỗi vị chủ quán không cần đi vào bí cảnh nhưng cũng có thể ngư ông đắc lợi khi bán cho những tán tu muốn vào bí cảnh.

Rất hiển nhiên, những thứ này chín phần mười đều là giả!

Cho dù là hàng thật thì Phương Tịch cũng không mua nổi. Bởi vậy hắn chỉ yên lặng nhìn xem, sau đó tiến vào trong một đám người mà tìm hiểu chút tin tức.

Đáng hận!

"Bí cảnh ở Tử U Sơn là cơ duyên trời cho, Tư Đồ gia cùng Hồng Diệp Cốc dựa vào cái gì mà không cho tán tu chúng ta đi vào?" Không ít tu sĩ lòng đầy căm phẫn nói ra.

Phương Tịch cũng hiểu rõ, thì ra là do Tư Đồ gia ra tay. Không chỉ có như thế mà bọn hắn còn liên hợp cùng với một cái thế lực Trúc Cơ kỳ ở phụ cận là Hồng Diệp Cốc để phong tỏa Tử U Sơn, khiến cho những tán tu này chỉ có thể thấy khó mà lui.

Nghe nói bọn hắn ngay cả tu sĩ cấp bậc Trúc Cơ kỳ cũng xuất động, để cho tu sĩ Luyện Khí kỳ xung quanh đó chỉ có thể âm thầm than thở.

Như vậy xem ra lão Mạch cũng sắp trở về rồi, linh điền cũng sắp đến lúc thu hoạch.

Phương Tịch vừa cảm khái vừa đi dạo một vòng các quầy hàng.

Nhân cơ hội này hắn có lẽ có thể hoàn thành tâm nguyện lúc trước đó là nhân lúc giá thấp mà thu mua một kiện hạ phẩm pháp khí!

Hắn đảo qua quầy hàng của từng nhà để nhìn xem, lúc này trên quầy hàng có không ít pháp khí bị hao tổn bề mặt, và có cái còn dính vết máu, hiển nhiên không cần đoán cũng biết những thanh lợi khí này đều đã trải qua chém giết thảm thiết. Hơn nữa đối với hắn mà nói giá cả vậy mà vẫn là quá cao.

Phương Tịch cũng không ảo não mà tùy ý lướt nhìn qua. Sau đó hắn đột nhiên dừng bước trước một quầy hàng. Bên trên quầy hàng đang bày ra một thanh pháp khí loại phi kiếm khiến cho hắn có chút kinh ngạc thất thần.

Thanh pháp khí này chỉ là nhất giai hạ phẩm, tựa như là Thanh Hòa kiếm dài một thước ba tấc, mặt ngoài có mấy lỗ hổng rạn nứt, hư hao đã tương đối nghiêm trọng. Mà điều mấu chốt nhất chính là Phương Tịch biết rất rõ lai lịch của thanh phi kiếm này!

Đấy đúng là bội kiếm mà lúc trước lão Mạch đã để ở dưới đáy hòm!

Nếu vật này xuất hiện ở đây thì kết cục của lão Mạch chắc không cần nói cũng biết.

Nội tâm Phương Tịch thở dài mà nhìn chủ quán, đó là một gã đại hán áo đen đeo mặt nạ, trên người còn mang theo một cỗ sát khí.

"Nói không chừng lão Mạch chính là chết ở trong tay người này."

Ngay tại thời điểm Phương Tịch đang bồi hồi cảm xúc thì gã đại hán áo đen kia tựa như đã phát hiện ra điều kì lạ mà nhìn về phía Phương Tịch hỏi: "Tiểu tử, chẳng lẽ có vật nào trong đây mà ngươi coi trọng sao?"

Giọng nói của hắn rất trầm thấp và mang theo một loại mùi vị nguy hiểm.

"Không sai! Không biết thanh hạ phẩm pháp khí phi kiếm này có giá bao nhiêu?" Phương Tịch thử thăm dò mà hỏi một câu.

"Bình thường hạ phẩm pháp khí có giá bán từ năm đến mười khối linh thạch, thanh phi kiếm này coi như tiện nghi một chút cho ngươi nên ta chỉ bán bốn khối linh thạch. " Đại hán áo đen trả lời.

Phương Tịch cười nói: "Đạo hữu, ngươi đang lừa con nít à? Pháp khí này đã sắp biến thành sắt vụn, hơn nữa bây giờ giá cả pháp khí đang giảm mạnh, bốn khối linh thạch quả thực quá cao."

"Vậy ngươi muốn bao nhiêu?" Rất hiển nhiên đại hán áo đen lúc trước chỉ là tùy tiện báo một cái giá để thăm dò mà thôi, lúc này nghe được lời nói của Phương Tịch mà lập tức đổi giọng.

Bạn đang đọc Tại Yêu Võ Loạn Thế Cẩu Thành Tiên Đế - Dịch của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trinhthám369
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 95

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.