Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tông Phù Sư

Phiên bản Dịch · 1230 chữ

"Lưu ca, ta nói cho ngươi biết, Thạch Long Tử này của ta phẩm chất hoàn hảo như vậy, giá ta đưa ra như vậy không hề đắt. Còn có linh thảo này của ta, đều là những loại ta phải chạy gãy chân mới tìm được."

Thật lâu sau, Phương Tịch sau khi gần như đem nước bọt nói đến khô họng mới bán đi được mà thu về được ba viên linh thạch.

Hắn dừng lại nghiền ngẫm một chút rồi liền đi tới một chỗ trên quảng trường, dạo bước quen thuộc đi tới trước một cái quầy hàng.

Đây là quán của một cặp vợ chồng, quầy hàng không đến nửa trượng nhưng trên đó bày la liệt các loại linh phù.

Hộ thân phù, hàn băng phù, hỏa diễm phù,… đếu là phù lục nhất giai hạ phẩm.

Thậm chí khóe mắt Phương Tịch thoáng nhìn liền thấy được ở chính giữa dường như là 'Tiểu Lôi Phù'!

"Vị Tông phù sư này, chúc mừng ngươi thành công vẽ ra phù lục nhất giai trung phẩm." Hắn lộ ra nụ cười, vui vẻ hướng chủ quán nói.

Vị Tông phù sư này thoạt nhìn chừng ba mươi tuổi, dáng người cao lớn, trắng trẻo mập mạp, dưới cằm lại để hai chòm râu nhỏ, khi cười rộ lên nhìn trông thập phần hiền lành, mới nhìn qua liền tưởng như chỉ là người làm ăn trong thế tục.

Phương Tịch đã từng gặp qua vị đạo lữ của hắn, đó là một vị nữ nhân họ Lục, là người từng đưa phù triện cùng một số tài liệu khác cho hắn, và hắn đối với dáng người của nữ nhân này có ấn tượng sâu sắc.

Hai vợ chồng này phân chia cho nhau người chồng vẽ phù còn người vợ xử lý các chi tiết còn lại. Phù của bọn họ dựa vào tiêu chí vật đẹp giá rẻ nên bán cũng tương đối thuận lợi, cuộc sống cũng trôi qua thập phần tiêu sái thoải mái. Chỉ là gần đây không biết bọn họ gặp phải chuyện gì mà tựa hồ áp lực đối với việc kiếm linh thạch lớn hơn không ít.

Tông phù sư cười hỏi: "A, là Phương tiểu hữu à? Hàn băng phù lần trước ta đưa ngươi đối phó với yêu trùng như thế nào rồi?

Phương Tịch gật đầu nói: "Tuyệt! Hàn băng phù này sử dụng vào mùa đông giá rét bây giơ thì uy lực của nó mơ hồ tăng lên, khiến cho Thạch Long Tử cũng không thể chịu được. Lấy cho ta thêm mấy tấm 'Bùa hộ mệnh' đi!

“Loại phù lục này chỉ sử dụng để phòng hờ trong lúc bế quan, một tấm một viên linh thạch. Cũng không biết tiểu tử này vì sao muốn mua thứ này nhiều vậy?' Tông phù sư thầm nghĩ trong lòng, nhưng tu tiên giả chú trọng nhất về sự riêng tư nên hắn cũng không tiện hỏi ra miệng.

Giao dịch mấy tấm bùa hộ mệnh về sau thì Tông phù sư lại hỏi: "Ngươi còn muốn Hàn Băng phù nữa không? Hôm nay ta giảm giá cho ngươi ba viên một tấm."

"Ông chủ, hôm nay ngươi lại giảm giá rồi sao?" Hai mắt Phương Tịch sáng lên hỏi.

"Aiii, Không phải đâu...Nhà ta lại sắp có thêm thành viên ấy mà!" Tông phù sư thở dài nói.

Người tu tiên lấy linh căn để thu nạp linh khí thiên địa, có thể làm ra đủ loại chuyện không thể tưởng tượng nổi, nhưng ở trên con đường sinh con nối dõi thì lại tương đối gian nan. Cho dù sinh ra thì cũng có thể là phàm nhân không hề có linh căn.

Nhưng Tông phù sư lại ngoại lệ vì hắn đã có ba đứa con nối dõi rồi, trong đó hai đứa đều có linh căn, hôm nay đã là đứa thứ tư.

Nghe nói Tư Đồ gia rất có hứng thú với thực lực này của Tông phù sư cho nên muốn mượn giống, nhưng đã bị hắn từ chối khéo.

Phương Tịch gật đầu, tài nguyên để đầu tư cho hai đứa con thậm chí sắp tới là ba đứa con để tu luyện, loại áp lực này to lớn tựa như núi Thái Sơn đang áp lên vai của Tông phù sư vậy.

Đối chiếu với áp lực của các bậc phụ huynh ở kiếp trước về vấn đề cơm áo gạo tiền thì Phương Tịch đều nhanh chóng nhìn thấy tất cả đã hội tụ ở trên người vị Tông phù sư này. Thậm chí đối phương để cho hắn có cảm giác mái tóc đen nhánh này của đối phương sẽ nhanh chóng được thay thế bằng những sợi tóc bạc của sự âu lo, sầu não.

Nhưng dù sao đây cũng không phải là việc của Phương Tịch.

"Hàn băng phù và hỏa diễm phù của ta bất luận dùng để hộ đạo phòng thân hay là đánh chết sâu hại thì đều vô cùng tốt." Tông phù sư đang vì mấy tiểu gia hỏa trong nhà mà thao thao bất tuyệt quảng cáo phù triện của mình.

Lúc này Phương Tịch bỗng nhiên hỏi: "Không biết 'Tiểu Lôi Phù' này có giá bán như thế nào?"

Nếu như nói phù lục nhất giai hạ phẩm chỉ tương đương với pháp thuật công kích của Luyện khí sơ kỳ, vậy phù lục nhất giai trung phẩm sẽ sánh ngang với cấp độ Luyện khí trung kỳ.

Tông phù sư liền ngẩn ra, rồi lộ ra vẻ mặt đau như cắt cùng không đành lòng, nói: "Tấm phù lục trung phẩm này lão phu thật vất vả mới vẽ ra được, lãng phí không biết bao nhiêu tài nguyên. Nếu ngươi thật sự muốn thì ta chỉ xin đúng một khối rưỡi linh thạch thôi."

Một khối rưỡi ư?

Trên mặt Phương Tịch lộ ra vẻ quẫn bách hỏi: "Không biết ngươi còn có giá khác chăng?

"Ngươi còn muốn giảm nữa sao? "Tông phù sư trừng mắt, nhưng rồi lại giống như bị ảnh hưởng từ cuộc sống nặng nề chèn ép xương eo mà thần sắc trở nên nhu hòa nói: "Trừ phi ngươi mua thêm mấy tấm phù lục hạ phẩm khác thì nói chuyện tiếp."

"Đã như vậy thì thêm cho ta một tấm hạ phẩm "Kim quang tráo phù" là được rồi." Phương Tịch cũng đau lòng mà trả lời.

Đến cuối cùng hắn đã thành công mua được 'Tiểu Lôi Phù' có thể so với một kích của cao thủ Luyện khí trung kỳ, đồng thời còn có mấy tấm phù lục hạ phẩm khác.

Vì thế lần này đến phường thị tiền bán vật liệu đã không còn một mảnh, đã thế còn xén nhẹ không ít vào tiền tiết kiệm của hắn.

Cũng may khi sờ vào đống phù triện trong ngực thì Phương Tịch có cảm giác an toàn hơn rất nhiều.

Tuy rằng phù này ở tu tiên giới Nam Hoang nhiều nhất chỉ ngăn cản được một hai đạo pháp thuật công kích của Luyện khí sơ kỳ, nhưng ở thế giới Đại Lương liền không phải đơn giản như vậy.

"Đi thôi đi thôi! Nhìn tiếp cũng chỉ tăng thêm thương cảm!"

Bạn đang đọc Tại Yêu Võ Loạn Thế Cẩu Thành Tiên Đế - Dịch của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trinhthám369
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.