Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến Đến Khách Sạn

Phiên bản Dịch · 1744 chữ

Chương 21: Tiến Đến Khách Sạn

Người dịch: Linhbun

“Năng lực cổ trùng của ta thật mạnh mẽ, mạnh đến mức mà chính ta cũng không ngờ tới, Vương Thành tiểu tử này quả nhiên thông minh a, về sau ta sẽ lợi dụng năng lực này của hắn.”

Trương Vũ đắc ý nghĩ.

Vương Thành nói: “đội ngũ này của ngươi hoàn toàn không có sức chiến đấu, được một cái là năng lực giả không ít, ngươi chỉ cần bỏ chút sức luyện tập cách chỉ huy cùng phương án tác chiến, khẳng định khả năng chiến đấu sẽ tăng mạnh, hiện tại phía dưới có rất nhiều quái vật vừa lúc có thể như một lần luyện tập cho chúng, ta sẽ chỉ huy các ngươi, không thành vấn đề đâu yên tâm đi?”

“Ngươi tới chỉ huy?”

Trương Vũ chần chờ một chút, không nghĩ để Vương Thành làm chỉ huy, bất quá cẩn thận nghĩ lại, tựa hồ chỉ có hắn mới thích hợp nhất trong hoàn cảnh này, hơn nữa hắn là một tên tàn phế có cái gì mà phải sợ, trước mắt để hắn đem đội ngũ của ta huấn luyện thật tốt, chờ đến khi truyền thừa chi vật xuất hiện, ta sẽ đem hắn bỏ lại đây, mang theo đội ngũ đi tìm truyền thừa chi vật.

Quyết định như vậy Trương Vũ không do dự nữa đồng ý cho Vương Thành tiếp nhận chỉ huy đội ngũ chiến đấu, mà ở một bên, Vương Thành cũng không lãng phí thời gian nữa, bắt đầu chỉ huy những người khác, hắn trước kia ở cô nhi viện thường xuyên chỉ huy mọi người làm việc, đã có kinh nghiệm nhất định, hơn nửa tháng cùng Lâm Ngọc trò chuyện, Lâm Ngọc có dạy hắn một ít kinh nghiệm chỉ huy chiến đấu, tuy rằng chỉ là chút kỹ năng ít ỏi, nhưng chỉ huy nhóm người này vẫn dư dả.

Lâm Ngọc lúc ấy còn khen ngợi Vương Thành tuy thân tàn phế nhưng ý chí kiên định, bị tình trạng như vậy mà còn muốn học tập kỹ năng, bất quá nàng không nghĩ đến Vương Thành sẽ chỉ huy đám người Trương Vũ.

Một bên chỉ huy, Vương Thành một bên quay đầu hô: “Triệu Hiểu Mạn, ngươi cũng đừng ngây ngốc như vậy nữa, nhanh đến chiến đấu.”

“Chiến đấu ư, ta sao phải lao vào chiến đấu, ta là nhân viên hậu cần, lão bản, Vương Thành này rõ ràng là muốn báo tư thù, muốn cố ý hại chết ta.”

Triệu Hiểu Mạn nghe vậy kinh hãi, vội vàng hướng Trương Vũ hô, Trương Vũ cũng là khó hiểu, Triệu Hiểu Mạn năng lực là trữ vật không gian, rõ ràng là nhân viên hậu cần, làm sao có thể chiến đấu.

“Trữ vật không gian là năng lực trong chiến đấu rất hữu dụng, ví dụ như ai vũ khí hỏng rồi, nàng có thể lập tức giúp đỡ, còn có thể đem dầu hỏa đổ vào một cái chai, sau đó nhét vào không gian trữ vật, lúc cần có thể tùy thời lấy ra, châm lửa rồi ném lên người quái vật, còn nữa nàng có thể tùy ý lấy nước ra, như vậy đối với năng lực đóng băng của Trương Giác sẽ rất hữu dụng, ta chỉ đang ví dụ thôi.”

Vương Thành nhàn nhạt nói: “Yên tâm, ta không có hứng thú hại chết nàng, nàng sẽ ở vị trí an toàn nhất trên chiến trường, trên thực tế, nếu nàng nguyện ý, vừa lúc có thể ở phía sau tính toán toàn cục, chỉ cần bồi dưỡng tốt, nàng cũng có thể làm chỉ huy.”

“Chỉ huy?”

Trương Vũ trong lòng vừa động, nếu Triệu Hiểu Mạn có thể làm chỉ huy nói, vậy không cần Vương Thành, như vậy càng tốt, hắn nhìn Triệu Hiểu Mạn nói: “ Vương Thành nói rồi đó, nàng hãy theo đó mà làm đi”

“Lão bản…… Ta biết rồi.”

Triệu Hiểu Mạn còn tưởng được làm nũng, bất quá thấy sắc mặt Trương Vũ khó coi, không dám nói thêm gì nữa, chỉ sợ vừa mở miệng lại nhận được một cái tát. Bĩu môi đáp ứng, đồng thời oán hận trừng mắt nhìn Vương Thành, đem gia hỏa này hận đến tận xương tủy.

“Tốt rồi, chỉ cần lúc chiến đấu Triệu Hiểu Mạn đi theo bên người Trương Vũ, như vậy kế hoạch của ta liền có thể thành công.”

Vương Thành hơi hơi mỉm cười, tiếp tục chỉ huy chiến đấu, lúc đầu hoảng loạn, trúc trắc, dần dần mọi người dần thuần thục cách phối hợp chiến đấu, đương nhiên, còn lâu mới được tính là tinh nhuệ, nhưng so với lúc trước quả thật tốt hơn rất nhiều, có đủ sức để chiến một trận.

“Quái vật rốt cuộc chết sạch.”Mọi người thở phào nói.

Cuối cùng quái vật đã ngã hết xuống, trên tàu chở khách vang lên một loạt tiếng hoan hô, Triệu Hiểu Mạn lớn tiếng ra lệnh những người khác đi xuống nhặt lấy trang bị cho Trương Vũ, mà Trương Vũ đứng ở bên người Vương Thành, hỏi: “Vương Thành, kế tiếp nên làm như thế nào?”

"Ta đối với tình huống bên ngoài không biết, ngươi nói cho ta nghe tình hình về bọn người Lâm Ngọc, hiện trạng của đảo nghỉ dưỡng cùng với thông tin về lũ quái vật, nếu không, ta không thể cho ngươi kiến nghị thích hợp được." Vương Thành mở miệng nói

Đương nhiên, hắn biết rất rõ tình hình bên ngoài, thậm chí so Trương Vũ có khi hiểu biết hơn, nói như vậy là vì tránh cho Trương Vũ hoài nghi.

“Tốt, tin tức của ta kỳ thật cũng là nghe ngóng được từ đám người Lâm Ngọc, nghe nói ngọn núi sau khách sạn có không ít động vật, côn trùng biến dị thành quái vật, ví dụ như bọ cánh cứng bé bằng móng tay biến thành lớn như một chiếc xe máy vậy, vốn dĩ chỉ là một con chim nhỏ nhưng bỗng chốc lại biến thành to như con diều hâu,lại còn có năng lực đặc thù.”

Trương Vũ giới thiệu một hồi, tiếp theo oán giận nói: “Lâm Ngọc bọn họ không có đồ ăn, chỉ có thể đi săn quái vật biến dị, nghe nói đã chết không ít người, cho nên luôn có chủ ý đánh vào tàu chở khách, thật là hỗn láo, chính mình không tự nỗ lực thì cũng thôi, giờ lại còn chăm chăm chỉ nghĩ muốn đoạt đi đồ vật của người khác.”

“Người lại có thể vô sỉ đến nong nỗi này.”

Vương Thành khóe miệng run rẩy, cúi đầu ra vẻ trầm ngâm, sau một lát nói: “Trong núi quái vật không biết có bao nhiêu, hiện tại quái vật xung quanh chúng ta đều đã chết, mà trên đầu chúng ta đang lộ rõ dấu hiệu, những quái vật đó có thể dễ dàng tìm được chúng ta, nếu ta không đoán sai, chúng hiện tại hẳn là đang đối phó với nhóm người Lâm Ngọc, chờ Lâm Ngọc cùng đội ngũ nàng ta bị đánh tan tành liền đến phiên chúng ta, cho nên chúng ta phải nhanh một chút thẳng tiến vào khách sạn, bố trí tốt phòng ngự, chờ đợi quái vật đến, dù sao hiện tại quái vật trong khách sạn đều bị dẫn ra ngoài gần hết.”

“Tiến vào khách sạn? Chúng ta vào đó chẳng phải là sẽ bị quái vật vây quanh?”

“Trên đầu có dấu hiệu, đi đâu cũng đều bị quái vật vây quanh, khách sạn có ưu thế địa lợi, quái vật không có trí tuệ, không có thống nhất do đó không có chỉ huy, khẳng định là từng nhóm đến, đến lúc đó chúng ta có thể lợi dụng khách sạn này đem từng nhóm quái vật tiêu diệt, đây là đường sống.”

Vương Thành nói: “Khách sạn có rất nhiều vật tư ta có thể lợi dụng những vật tư đó, tỷ như bình gas, bình chữa cháy, cùng với các loại đồ dễ cháy và nguồn điện, còn có một ít cung nỏ lực sát thương cũng rất lớn, hơn nữa khách sạn đủ lớn, chúng ta có thể bố trí rất nhiều bẫy, người là vạn vật chi linh, chỉ cần có đầy đủ tài nguyên, chẳng lẽ còn đấu không lại quái vật sao?”

“Nói có đạo lý, chúng ta đi khách sạn.”

Trương Vũ nghe đôi mắt tỏa sáng, lập tức gật đầu, ngay sau đó lại nghĩ đến cái gì, có chút cảm thán nói: “Không biết Lâm Ngọc bên kia thế nào, những người khác chết sạch không sao cả, Lâm Ngọc, Tô Tuệ, Khải Lâm ba mỹ nữ nếu đã chết thì đúng là lãng phí a.”

“Lâm Ngọc sao, nàng hẳn là không có việc gì, bất quá những người khác trong đội ngũ nàng thì khó có thể nói được"

Vương Thành hơi hơi híp mắt, một bên suy nghĩ, một bên lại hướng Trương Vũ nói: “Trương Vũ, cổ trùng của ngươi sinh sản thời gian bao lâu, đối với lũ quái vật không có trí tuệ chỉ có gan muốn ăn uống này, cổ trùng của ngươi chính là năng lực chiến đấu tốt nhất.”

“Sinh sản cổ trùng tiêu hao thể lực của ta, một giờ mới có thể sinh ra một con, ta trong lúc chiến đấu vừa rồi, đã mang ra hầu hết số cổ trùng dự trữ được.”

Trương Vũ sắc mặt có chút khó coi nói, Vương Thành nhíu mi, xem ra là không trông cậy vào được tên này, cũng không nói gì nhiều, Trương Vũ sai người đem đồ vật dọn dẹp một chút, hướng tới khách sạn đi đến.

Đại Ngưu cõng Vương Thành trên lưng, Vương Thành thấy chung quanh không ai, kề sát miệng đến bên tai Đại Ngưu lặng lẽ nói: “Đại Ngưu lão đệ, ngươi có cảm thấy Hoàng Linh Linh bên cạnh Trương Vũ xinh đẹp không?”

Nhắc tới Hoàng Linh Linh, Đại Ngưu rõ ràng có chút khác thường, bất quá mặt ngoài lại vẫn duy trì vẻ cộc lốc nói: “Đó là nữ nhân của lão bản, ta nào dám nhìn nhiều.”

Bạn đang đọc Tại Mạt Thế, Ta Bất Tử (Bản Dịch) của Bạch Thái Lão Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linhbun
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật thangdaigia
Lượt thích 2
Lượt đọc 180

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.