Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Minh Thương Dễ Tránh, Ám Tiễn Khó Phòng

Phiên bản Dịch · 1003 chữ

Tóc Vương Tam lòa xòa che trước trán, hắn hơi rũ đầu, giọng điệu âm trầm, vẫn ôm bàn tay bị chém đứt sờ tới sờ lui. Tương tự Đỗ Cách, hôm nay thuộc tính của hắn đột nhiên tăng vèo vèo, đùng một phát leo lên vị trí thứ hai trên bảng xếp hạng.

Hắn biết người xếp đầu tiên là ai.

Trước đó hắn hơi bất mãn vì Đỗ Cách để lộ từ khóa, khiến họ bại lộ trước mắt thế nhân. Nhưng chỉ sau một ngày, thuộc tính của hắn tăng vọt, trở thành á quân của sân mô phỏng, hắn được lời, tất nhiên không muốn người khác phá hủy tương lai tươi sáng của mình.

“Không thấy Thất ca bảo thiếu nhân lực à? Một kẻ bệnh hoạn như ngươi ngoại trừ hù dọa người khác thì còn có thể làm gì?”

Phùng Trung không phục, hắn nói:

“Có thể thao túng đại cục thiên hạ sao Nếu không nhờ có ta viết thư cho Khâu Nguyên Lãng, khơi lên sự hứng thú của hắn dành cho Thiên Ma, thì lúc này các ngươi vẫn đang ở Hưng Ngọc lâu tìm kiếm Thiên Ma khác đấy! Chứ làm sao có thể gióng trống khua chiêng, thực lực tiến bộ nhanh như bây giờ được?”

“Ngươi đang khiêu khích ta à?”

Vương Tam nhếch miệng cười, bỗng nhiên hắn quay sang nhìn Phùng Trung, ánh mắt sắc lẻm như dao.

Vụt.

Phùng Trung trốn đến bên cạnh Đỗ Cách, hắn cảnh cáo Vương Tam:

“Ta cảnh cáo ngươi, đừng có mà dùng kỹ năng với ta! Thất ca chưa giết ta, ngươi dùng kỹ năng với ta, phá hỏng chuyện của Thất ca là Thất ca không tha cho ngươi đâu.”

Hai cha con Khâu Nguyên Lãng được đại phu cứu sống, khi tỉnh lại nhìn thấy Vương Tam, họ như chuột thấy mèo, đôi mắt mất tiêu cự, toàn thân run lẩy bẩy. Phùng Trung nhìn thấy tình trạng thê thảm của họ, tất nhiên không hy vọng mình trúng kỹ năng của Vương Tam, bằng không hắn mới không làm được gì thật.

“Đồ vô dụng.”

Vương Tam cười khẩy, dời tầm mắt đi, hắn thầm chấp nhận Đỗ Cách nắm giữ quyền chủ đạo, đương nhiên không dám vượt quyền, tuy thuộc tính của hắn tăng vọt nhưng hắn có cảm giác mình không tránh được một đòn đâm lén bất ngờ của Phùng Thất, tốc độ của đối phương quá nhanh.

“Thất ca, không đến vài ngày là danh tiếng của Duy Hòa Bang sẽ truyền đến tai mọi thí sinh.”

Phùng Trung nói:

“Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, không ai biết từ khóa của người khác là gì, chúng ta phải giữ vững cục diện hiện nay, cách tốt nhất là đánh nhanh thắng nhanh, nhân lúc họ chưa kịp phản ứng, chưa kịp trưởng thành, nhanh chóng giải quyết họ.”

Hắn khựng lại, rồi hỏi:

“Lão đại, ngài xếp thứ nhất đúng không.”

Đỗ Cách liếc hắn, còn chưa kịp lên tiếng thì Vương Tam đã nói:

“Ngươi có tư cách gì dò hỏi thứ tự của Thất ca?”

“Ai có đầu óc là có thể đoán ra được nhé. Hai ngày nay gây ra động tĩnh lớn như vậy, không đứng thứ nhất mới vô lý.”

Phùng Trung lườm Vương Tam:

“Tên biến thái nhà ngươi có thể bớt mồm đi được không, hôn cái tay thối hoắc của ngươi đi, ngươi biết bày bố thế cục à?”

“Để hắn nói.”

Đỗ Cách lên tiếng, Liễu Thành và những người khác không còn sức lực, Khâu Mộc Thiên và Hàn Tá vào thành thì không quay trở lại nữa, chưa biết chừng đang giở trò quỷ gì sau lưng hắn!

Tính ra Thiết Chưởng Bang hiện nay chỉ có hơn bốn trăm người, trong đó chỉ có Liễu Thành được xem như cao thủ, nhưng trình độ võ công của hắn cũng chỉ ngang ngửa Phùng Thế Nghĩa.

Lúc trước.

Theo kế hoạch của Đỗ Cách, việc thành lập Đội tiên phong bảo vệ hòa bình sẽ được tiến hành theo chất lượng, tập hợp lần lượt những người cùng chung chí hướng, thế nhưng nửa đường bị Phùng Trung quấy rối, thế lực phát triển quá nhanh, mà dưới trướng lại có quá ít người dùng được, cho dù hắn sung sức đến mấy thì cũng không thể chú ý đến mọi mặt, chuyện gì cũng phải tự làm lấy.

Đánh nhanh thắng nhanh mà Phùng Trung nói là một cách, nhưng để thực hiện thì cực khó, nói cho cùng thế giới này quá lớn.

“Thất ca, tên của mười người đứng đầu trong sân mô phỏng phải một tháng sau mới công bố, bây giờ ngươi sung sướng đấy, nhưng chẳng khác nào bại lộ thứ tự của mình ra trước.”

Phùng Trung nói:

“Huống chi ngươi còn phá hủy dự định ẩn nấp trưởng thành của tất cả tuyển thủ, có thể nói ngươi đã thành mục tiêu công kích của mọi người, không một ai sẽ trơ mắt nhìn ngươi lên mặt, rốt cuộc giết ngươi là có thể thay thế được vị trí của ngươi. Mà từ khóa của ngươi là bảo vệ…”

Hắn cười ha ha:

“Tất nhiên ta biết đó chỉ là giả, nhưng kiểu gì cũng sẽ có người thông qua những việc ngươi làm đoán được từ khóa thật sự của ngươi, đến lúc đó nhất định sẽ trở thành mục tiêu của mọi người. Cho dù không đoán ra được thì thử nhiều lần cũng ra thôi. Đặc biệt là ngươi còn lộ bại lộ Thiên Ma, sẽ có người thông minh biết mượn sức mạnh của dân bản xứ giống như ngươi.”

Một tháng sau sẽ công bố tên của mười người đứng đầu trong sân mô phỏng?

Vòng bo?

Thông qua những gì Phùng Trung nói, Đỗ Cách bắt giữ được một tin tức quan trọng.

Bạn đang đọc Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch của Miên Y Vệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 232

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.