Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chú hề máy móc

Phiên bản Dịch · 994 chữ

Quý Tầm nhanh chóng quan sát xung quanh, đây là một mật thất với phong cách máy móc. Ngoài lồng sắt nhốt hai người bọn họ thì còn hai cái lồng sắt khác nữa. Mỗi lồng sắt đều nhốt hai người.

Một lồng sắt là người quen, chính là tên đội trưởng lính đánh thuê Hắc Thuỷ đầu trọc vừa rồi đã chạy trốn và một tên cấp dưới của hắn.

Lồng sắt còn lại là hai người xa lạ, một già một trẻ, đều mặc vest đen. Thậm chí bọn họ còn không đeo mặt nạ phòng độc, làm người ta có thể nhìn thấy rõ sự kiêu ngạo trên khuôn mặt tên thanh niên và vẻ hèn mọn trên khuôn mặt lão già.

Sở Cửu nhận ra thân phận của bọn họ bèn nhỏ giọng nói: “Tứ thiếu gia Tào gia, tổng đốc thành Vô Tội.”

“Ồ?” Quý Tầm khẽ nhướn mày rồi lẩm bẩm: “Nhìn dáng vẻ, hai người này chính là người kích phát cốt truyện ẩn của không gian dị duy này.”

So với hai tên lính đánh thuê đang mờ mịt, không biết chuyện gì xảy ra, hiển nhiên hai người chủ tớ này tới đây từ một con đường đặc biệt nào đó. Vậy nên không khó để đoán ra hai người này mới là đầu sỏ làm độ khó của không gian dị duy đột nhiên tăng lên.

Nhìn thấy Quý Tầm và Sơ Cửu xuất hiện, hai tên lính đánh thuê cũng nghẹn họng nhìn trân trối: Hai đứa này còn chưa chết à?

Nhìn thấy bọn họ, Tứ thiếu gia Tào gia và quản gia cũng cảm thấy bất ngờ. Với độ khó của không gian này, có hai người sống đã làm người ta ngạc nhiên rồi, thế mà bây giờ lại xuất hiện thêm hai người nữa. Nhưng vị Tứ thiếu gia này chỉ nhìn thoáng qua rồi thôi, bởi lực chú ý của hắn đang đặt ở một nơi khác.

Có vẻ như phải chơi một trò chơi gì đó.

Người đã đến đủ, trò chơi bắt đầu.

Lúc này, tiếng kẽo kẹt khi bánh răng ma sát với nhau vang lên, sáu người cùng nhìn qua.

Tấm ván sắt nằm giữa ba cái lồng sắt đột nhiên nứt ra, một chú hề máy móc loang lổ vết rỉ sét chậm rãi đi lên từ dưới đáy. Mũ chú hề, cái mũi đỏ buồn cười, còn cả khuôn mặt đang cười quỷ dị đó nữa. Màu sơn đỏ và xanh đã bị phai, đâu đâu cũng là vết rỉ sắt, đâu đâu cũng để lại dấu vết của năm tháng.

“Chú hề à.”

Nhìn thấy chú hề máy móc kỳ quái này, đáy mắt Quý Tầm xẹt qua một tia thân thiết không tên.

Nó đã ở đây rất nhiều năm, rất nhiều năm, cô đơn trong năm tháng dài đằng đẵng, cô đơn chờ đợi có người tới đây.

Quý Tầm như nhìn thấy chính bản thân mình trong gương, cảm nhận được cảm giác cô đơn ấy như bản thân mình cũng bị.

Hai chân chú hề là một cái lò xo làm nó liên tục nhún nhảy, có vẻ quái đản, quỷ dị không nói nên lời.

Khi mọi người đang đánh giá chú hề máy móc kỳ quái này, nó đã sống lại, cười khà khà rồi nói: “Hoan nghênh bước vào bữa tiệc sợ hãi của chú hề. Sau đây là ải cuối cùng, chỉ cần có thể thông qua, các ngươi sẽ có thể sống sót rời đi.”

Giọng nói máy móc tràn đầy hài hước.

Nghe thấy có thể đi ra ngoài, sáu người trong lồng sắt mỗi người một vẻ mặt. Không một ai cảm thấy trạm kiểm soát cuối cùng này sẽ đơn giản.

Đúng lúc này, vị Tứ thiếu Tào gia như nóng lòng muốn chứng thực điều gì đó, hắn hỏi: “Ta muốn biết, có phải ‘nguyên tai biến’ đó ở đây không?”

Hắn chuẩn bị lâu như vậy chính là vì thứ đó, bây giờ sắp phải đi ra ngoài mà vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng, đương nhiên phải hỏi.

Lời nói này vừa vang lên, Quý Tầm và Sơ Cửu đều nhìn qua.

Vị thiếu gia này nói rất tối nghĩa, nếu không phải lúc trước bọn họ đã đọc qua tập hồ sơ đó thì căn bản không biết “nguyên tai biến” hắn nói là gì.

Quý Tầm nhớ rõ trong hồ sơ có ghi: “Ngày 3 tháng 5 năm 1141 lịch đế quốc, mở phong ấn “nguyên tai biến cấp S”, bắt đầu nghiên cứu.” Cội nguồn tai biến của toàn bộ lô cốt chính là “nguyên tai biến” đó.

Điều làm người ta không ngờ là chú hề máy móc đó thật sự trả lời: “Đương nhiên rồi. Người thông quan cuối cùng sẽ có thể lấy được tấm nguyên tạp sử thi đó.”

Chú hề nói thẳng nguyên tai biến đó là gì.

Quý Tầm không cảm thấy bất ngờ mấy, nhưng chú hề này là NPC có trí tuệ à?

Vậy nên có vẻ ải này không cần giết Boss.

Nhưng bản năng làm hắn cảm thấy trạm kiểm soát này sẽ khó hơn những trạm kiểm soát trước rất nhiều.

Trong lúc nói chuyện, vẻ mặt của chú hề có vẻ gian xảo và hài hước nói không nên lời, “Nhưng chỉ người còn sống mới có tư cách biết được chân tướng thôi.”

Nghe thấy lời nó nói, khuôn mặt vị Tứ thiếu Tào gia hiện lên vẻ nghiền ngẫm, hiển nhiên đang chờ câu nói này.

Quý Tầm không biết “nguyên tạp sử thi” là gì.

Khuôn mặt của hai tên lính đánh thuê tràn đầy mờ mịt, có vẻ cũng chưa từng nghe nói tới.

Nhưng hiển nhiên Sơ Cửu ở bên cạnh Quý Tầm biết, nàng khó nén khiếp sợ lẩm bẩm: “Vậy mà thật sự có.”

Bạn đang đọc Tai Biến Tạp Hoàng (Bản Dịch) của Manh Hậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi EditorUU
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.