Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

[Trái tim của Dân Cờ Bạc Chú Thuật]

Phiên bản Dịch · 1046 chữ

Nghe thấy lời nói như đang khen mình, thiếu nữ không hề cảm thấy vui sướng, ngược lại là im lặng suy tư.

Rõ ràng không giao lưu nhiều, nhưng nàng lại cảm thấy người đàn ông này đã nhìn thấu bí mật của mình.

Vừa giải thích, mạch suy nghĩ cũng lập tức trở nên rõ ràng.

Nhưng còn một điểm nữa.

Nàng hỏi: “Nếu ngươi đoán sai thì sao?”

“.”

Quý Tầm im lặng một lát rồi không nói gì.

Thiếu nữ vốn tưởng rằng hắn giấu giếm manh mối không muốn nói ra, không ngờ sau khi im lặng một lát, nàng lại nghe thấy một câu trả lời.

“Vì thế mới có thành phần đặt cược đó.”

Quý Tầm khẽ nhướng mày rồi nở một nụ cười nhạt nhẽo.

Đúng là tất cả những gì hắn vừa nói đều là suy đoán, muốn nghiệm chứng đương nhiên phải đối mặt với nguy hiểm.

Nhưng ở trong mắt hắn, có nhiều thứ thú vị hơn cái chết nhiều.

“Rầm, rầm, rầm.”

Phòng thí nghiệm u tối thỉnh thoảng lại vang lên tiếng súng, nhóm lính đánh thuê Hắc Thuỷ vừa chạy trốn đã gặp phiền phức như trong dự đoán.

Quý Tầm thu thập chiến lợi phẩm trên thi thể tai ách rồi nói: “Đi thôi, chúng ta cũng tới đó xem thế nào.”

Cửa ải này đã thành công, cửa ải tiếp theo đã trở thành một cuộc thi được mở sách.

Thiếu nữ cánh tay máy móc không nói gì nhưng cũng đồng ý.

Chuyện đã đến nước này, nếu nàng còn không nhìn ra đồng đội của mình tuyệt đối không yếu như bề ngoài thì chính là vấn đề của nàng.

Nhưng vấn đề cũ lại tới, tại sao một người thông minh như hắn lại dám xông vào không gian dị duy này?

Còn ở cùng Ma Nữ Sa Đoạ một đêm nữa chứ?

Chẳng lẽ… Là tìm kiếm kích thích à?

Người bình thường sẽ không dùng tính mạng của mình để đặt cược.

Nhưng cái tên này điên cuồng như vậy, không chừng hắn có thể làm vậy thật.

Huống hồ sự thật đang bày ra trước mặt, hắn ngủ với Ma Nữ một đêm mà vẫn còn sống!

Không biết nghĩ tới chuyện gì mà thiếu nữ liên tục lắc đầu như để vứt những suy nghĩ kỳ quái trong đầu đi.

Nhưng nàng không thể không thừa nhận rằng hắn thật sự có điểm hơn người.

Hai người đi trong con đường phòng thí nghiệm, thỉnh thoảng lại đi vào vài căn phòng để tìm manh mối, đồng thời còn có thể lấy chiến lợi phẩm trên thi thể đám lính đánh thuê.

Hai người vừa đi vừa tìm kiếm.

Giống như “hình thức trốn thoát” đã biến thành “hình thức nhàn nhã thăm dò” vậy.

Thiếu nữ cánh tay máy móc cảm thấy rất kỳ quái, không biết từ khi nào mà cảm giác tử vong như những đám mây đen đang bao phủ trên đỉnh đầu đã trở nên phai nhạt.

Nàng cẩn thận suy nghĩ một lúc, hình như cảm giác này xuất hiện sau khi giết chết Dân Cờ Bạc Chú Thuật.

Giống như thong dong cũng sẽ lây, nàng chưa bao giờ nhìn thấy người đang đi bên cạnh mình bối rối hay căng thẳng.

Mỗi lần gặp phải nguy cơ, hắn đều có thể biến nguy thành an.

Nhưng trong lúc đang suy nghĩ thì nàng đột nhiên nghe thấy phía xa truyền đến tiếng bước chân dồn dập và tiếng mắng mỏ đầy lo lắng.

“Đội trưởng, chân của A Khôn đã bị đứt rồi.”

“Mẹ nó, các ngươi có nhìn thấy quái vật ở đâu không? Xử lý nó cho ông!”

“Không thấy, không nhìn thấy quái vật. Hẳn là con tai ách bí ẩn trên tầng bốn!”

“Cứu mạng, đội trưởng, đừng bỏ ta lại!!!”

“.”

Phòng thí nghiệm là hành lang gấp khúc kín nên âm thanh truyền đi rất xa.

Bọn họ còn chưa nhìn thấy người đâu thì đã nghe thấy những tiếng quỷ khóc sói gào.

Nghe những giọng nói quen thuộc đó, Quý Tầm thầm nghĩ, không phải đám lính đánh thuê trước đó thì là ai?

Thiếu nữ cánh tay máy móc bên cạnh cũng phát hiện ra điều gì đó, nàng nói với vẻ nghiêm túc: “Gần đây có hơi thở của một con tai ách rất mạnh, còn mạnh hơn cả con Dân Cờ Bạc Chú Thuật trước đó!”

Đương nhiên Quý Tầm không đám khinh thường.

Nhưng có người thu hút sự chú ý cũng giảm rất nhiều phiền phức cho bọn họ.

Nghĩ tới chuyện gì đó, hắn đột nhiên rút súng ra bắn vào chiếc đèn khí ga trên trần nhà gần đó.

“Bùm” một tiếng, ánh đèn lập tức biến mất.

Một góc hành lang lập tức rơi vào trong bóng tối.

Nhìn thiếu nữ đã tiến vào trạng thái chiến đấu, Quý Tầm lắc đầu ra hiệu rồi kéo nàng đứng vào trong bóng tối, nói: “Xem tình hình trước đã.”

Thiếu nữ cánh tay máy móc nghiêng đầu nhìn hắn như muốn hỏi: Không chạy à?

Trong suy nghĩ của nàng, có người thu hút quái vật, đây không phải thời cơ tốt nhất để chạy trốn à?

Quý Tầm không giải thích.

Thiếu nữ do dự trong chớp mắt rồi lựa chọn tin tưởng hắn, không hỏi nữa.

Bóng dáng của hai người yên lặng lùi vào trong bóng tối.

Mấy hơi thở sau, âm thanh bên kia đã càng ngày càng gần.

Hai người nhìn thấy một tên cao to đầu trọc và bốn tên lính đánh thuê đang bị quái vật đuổi theo, hoảng hốt chạy bừa.

Trước đó còn có mười mấy người, bây giờ cũng chỉ còn lại bốn người.

Bọn họ chạy rồi chạy, một cảnh tượng khủng bố đã xuất hiện.

Đầu tên lính đánh thuê chạy sau cùng đột nhiên bay lên mà không hề có dấu hiệu báo trước, máu tươi phun ra như suối, cả người rầm một tiếng ngã xuống mặt đất.

Vết cắt ở cổ rất mịn, do lưỡi dao gây ra.

Quý Tầm nhìn vô cùng chăm chú.

Bạn đang đọc Tai Biến Tạp Hoàng (Bản Dịch) của Manh Hậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi EditorUU
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.