Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta cũng muốn cược một ván

Phiên bản Dịch · 1124 chữ

Giống như vừa rồi, những tên lính đánh thuê khác vẫn quyết đoán bỏ lại đồng đội, cất bước chạy đi.

Nhưng đám lính đánh thuê cũng phát hiện ra, bọn họ có nhiều người, nhiều mục tiêu, càng dễ bị quái vật theo dõi hơn. Trong quá trình chạy trốn, ánh mắt tên đội trưởng đầu trọc loé lên một tia tàn nhẫn, hắn bất ngờ ném hai tấm thẻ bài về phía hai người Quý Tầm ở phía xa mà không hề có dấu hiệu báo trước.

Thiếu nữ cánh tay máy móc nhạy bén phát hiện ra, nàng nhanh như chớp giơ súng lên bắn vỡ hai tấm thẻ ngoài mấy mét.

Nhưng điều làm người ta không nghĩ đến là, hai tấm thẻ đó lại nổ tung thành vô số bột phấn giống như phấn huỳnh quang, rơi xuống trên mặt đất.

Thiếu nữ cánh tay máy móc thấy thế lập tức né tránh theo bản năng, nhưng vì khoảng cách quá gần nên một ít bột phấn vẫn dính trên người Quý Tàm không né kịp.

Nhìn bột phấn, vẻ mặt của nàng thay đổi: “Không hay rồi, đây là “thẻ Đạn Tạng”! Bột phấn này được chế tạo từ tuyến độc của cương thi trùng thân mềm, mùi hương có sức hút mãnh liệt với hầu hết tai ách, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này!”

Quý Tầm nhìn thoáng qua bột phấn trên người mình. Tuy hắn không biết trùng thân mềm là gì, nhưng cũng đoán được thứ này có tác dụng gì.

Hắn nói với giọng điệu không hề bất ngờ: “Thật ra lúc trước đám lính đánh thuê đó không ra tay là vì giờ phút này. Trong mắt bọn chúng, giá trị duy nhất của chúng ta chính là “con mồi”. Nhưng chẳng sao cả.”

Nghe thấy hắn nói vậy, thiếu nữ cánh tay máy móc luôn cảm thấy kỳ quái: Ta biết ngươi đã đề phòng bọn họ từ trước, nhưng sao lại ngây ngốc đứng đó để bị trúng chiêu?

Nhưng bây giờ cũng không phải lúc nói nhiều.

Nàng dẫn vị đồng đội kéo chân sau này lùi lại.

Đúng là Quý Tầm không hề cảm thấy bất ngờ.

Ít nhất là trong chớp mắt khi tên lính đánh thuê đầu trọc quay đầu lại, hắn đã đoán ra được ý đồ của kẻ này.

Quý Tầm không chút hoang mang cởi áo giáp chống đạn ra, khoé mắt còn không quên chú ý tới ván cược đang được tiến hành.

Hắn muốn nhìn ra một vài điểm.

Con quái vật vẫn lấy hai lá bài ra, hỏi “lão Lục” cùng một câu hỏi: “Cược một ván, A bích nằm ở lá bài nào?”

Lão Lục đã sợ tới mức trên trán toát đầy mồ hôi, nhưng hiển nhiên tên này thông minh hơn tên vừa rồi, đôi mắt hẹp dài xoay một vòng rồi chỉ vào một lá bài: “Ta đoán lá bài này.”

Hắn nói rồi đột nhiên nắm lấy lá bài đó, bổ sung thêm: “Ta đoán là bài này không phải A bích.”

Nếu quái vật gian lận, lão Lục sẽ nghĩ lá bài này đã bị đổi, chọn trước rồi nói sau.

Sau đó, lão Lục đã chết bất đắc kỳ tử.

Lại đoán sai.

Lá bài trong tay thi thể vẫn là lá bài trống.

Phương pháp gian lận của con quái vật này lợi hại hơn phán đoán của lão Lục.

“Trăm phần trăm phải chết bất đắc kỳ tử à.”

Sau khi hai người liên tục tử vong, Quý Tầm đã hiểu.

Nhìn có vẻ là có năm mươi phần trăm xác suất sống sót, nhưng thật ra trong phần mô tả đã nói rất rõ ràng, con quái vật đầu chó này nhất định sẽ “gian lận”.

Vì thế, dù ngươi chọn lá bài nào thì vẫn sẽ thua.

Quái vật có thể dịch chuyển nhanh, dù chạy nhanh thế nào cũng không có ý nghĩa gì cả.

Ngược lại, chạy loạn trong phòng thí nghiệm chưa thăm dò rõ ràng còn nguy hiểm hơn.

Nghĩ đến đây, sau khi đi qua lối rẽ, Quý Tầm chạy chậm lại rồi nói với thiếu nữ cánh tay máy móc bên cạnh mình: “Lát nữa, nếu chúng ta bị lựa chọn, ngươi cứ đi trước đi, mặc kệ ta. Ta sẽ cố gắng kéo dài thời gian. Dựa vào tốc độ của ngươi, hẳn là có thể chạy xa hơn đám lính đánh thuê đó. Đương nhiên, nếu ta không chết, ngươi hãy quay lại đón ta.”

Thiếu nữ cánh tay máy móc nghe vậy thì ngây ra, nàng còn tưởng rằng mình vừa nghe nhầm: “???”

Vừa rồi nàng chưa kịp nói: Nếu bị quái vật lựa chọn, tuy ta muốn cứu ngươi, nhưng cũng bất lực.

Nhưng lời Quý Tầm nói có ý gì?

Nghe giọng điệu này thì hình như hắn cảm thấy mình có thể sống sót trước con quái vật đầu chó này à?

Hắn lấy đâu ra tự tin thế?

Nàng chưa kịp hỏi thì Quý Tầm đã giải thích: “Nếu những tên lính đánh thuê đó không giết được tai ách Dân Cờ Bạc Chú Thuật, vậy thì sớm muốn gì chúng ta cũng phải đối mặt với nó hoặc những con quái vật khác. Thăm dò khu vực không biết khác cũng nguy hiểm không kém gì khi đối mặt với con quái vật này, để đám người đó đi dò mìn trước cũng tốt. Huống hồ…”

“???”

Thấy Quý Tầm dừng lại, thiếu nữ cánh tay máy móc còn tưởng rằng đồng đội của mình sợ hãi quá nên nói lỡ lời.

Nhưng nghe giọng điệu bình tĩnh chưa hề thay đổi của hắn, nàng đột nhiên cảm thấy quái quái.

Sau khi suy nghĩ, nàng lại cảm thấy lời nói của hắn cũng không sai.

Nếu Dân Cờ Bạc trên tầng ba có thể tới đuổi giết bọn họ, vậy tai ách khủng bố hơn trên tầng bốn thì sao?

Tiến độ thăm dò của không gian dị duy này mới chỉ có 30%, nguy cơ chưa nhìn thấy nguy hiểm hơn Dân Cờ Bạc Chú Thuật này quá nhiều.

Hình thức trốn thoát căn bản không thể né tránh tất cả quái vật chỉ dựa vào may mắn được.

Nhưng bây giờ, không chạy thì bọn họ còn có thể làm được gì nữa đây?

Trong lúc nhất thời, thiếu nữ cảm thấy vô cùng mâu thuẫn.

Ánh mắt Quý Tầm xẹt qua một tia ý cười điên cuồng không dễ phát hiện, lúc này, hắn mới nói ra câu cuối cùng: “Huống hồ, ta cũng muốn cược một ván.”

Bạn đang đọc Tai Biến Tạp Hoàng (Bản Dịch) của Manh Hậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi EditorUU
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.