Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dân Cờ Bạc Chú Thuật

Phiên bản Dịch · 949 chữ

Nhưng chưa nhìn thấy quái vật, hai người đã gặp được mấy người.

Trong lúc bọn họ còn đang đọc hồ sơ thì bên tai lại truyền đến tiếng súng dày đặc.

Có vẻ là người dưới tầng một xông lên, định mạnh mẽ xông lên tầng ba.

Hoả lực rất mạnh, nhưng hiển nhiên quái vật còn mạnh hơn.

Tiếng súng và tiếng pháo vẫn luôn vang lên ở gần thang máy tầng hai.

“Chết tiệt! Quái vật trên tầng hai đều có ô nhiễm tinh thần, chúng ta rất khó lên được tầng ba. Đội trưởng, chúng ta có nên lùi lại không?”

“Lùi lại cũng chỉ còn con đường chết, nghĩ cách tìm lối ra nhanh lên!”

“Ấy, vách tường phòng 2013 có một lỗ thủng!”

“Vào trong phòng đó trốn nhanh!”

“.”

Không biết có phải là trùng hợp hay mở từng cánh cửa một, những người bên ngoài chui vào phòng 2013, sau đó phát hiện ra lỗ thủng.

Nghe tiếng thì có vẻ có không ít người, những người đó cũng đã bước vào trong phòng nghiên cứu.

Xuyên qua tấm pha lê, Quý Tầm biết được đây là một tiểu đội võ trang đầy đủ, có khoảng mười mấy người.

Thiếu nữ cánh tay máy móc nhận ra huy chương trên người bọn họ, nàng nhắc nhở: “Cẩn thận, bọn họ là lính đánh thuê của “tập đoàn Hắc Thuỷ”, những người liếm máu trên lưỡi dao.”

Lời ít ý nhiều, Quý Tầm cũng lập tức biết được những người này không phải người hiền lành gì.

Hắn quay sang hỏi: “Ngươi có đánh thắng được bọn họ không?”

“.”

Thiếu nữ cánh tay máy móc không nói gì, chỉ liếc hắn một cái.

Ý trong ánh mắt đó rất rõ ràng: Ta có thể tự bảo vệ mình, quan trọng là ngươi.

Quý Tầm lập tức hiểu ý, hắn cười khẽ, cũng không để bụng.

So với cường độ của trạm kiểm soát sắp phải đối mặt thì hắn cảm thấy độ uy hiếp của đội lính đánh thuê này không là gì cả.

Ngược lại, nhiều người có thể có nhiều cơ hội thử lỗi hơn.

Dù sao cũng là lính đánh thuê, đám người đó nhanh chóng phát hiện ra tung tích của hai người từ những dấu vết trên mặt đất.

“Đội trưởng, bên này có người!”

Sau khi phát hiện ra Quý Tầm và thiếu nữ, hai bên đều có vẻ rất cẩn thận.

Đánh là không thể đánh rồi.

Đối phương có mười mấy người, xác suất ngộ thương con gà mờ nào đó cực kỳ lớn.

Quý Tầm ra hiệu cho đồng đội của mình đừng xúc động, hắn mở tay ra, chủ động lên tiếng trước: “Mọi người, chúng ta không có ý định đối đầu với các ngươi.”

Nhìn hắn không mang thứ gì đi ra khỏi phòng, người đàn ông cao to dẫn đội liếc mắt đánh giá Quý Tầm một cái, cũng hơi thả lỏng lại, hắn hỏi: “Con quái vật bên ngoài là do các ngươi giết?”

Với tình hình hiện giờ, ai cũng biết mối uy hiếp lớn nhất là quái vật, tuỳ tiện xung đột không phải một sự lựa chọn thông minh.

“Đúng thế.”

Quý Tầm trả lời: “Chúng ta cũng may mắn, trong lúc chiến đấu với quái vật đã đập vỡ vách tường, phát hiện ra nơi này.”

Vừa nghe thấy câu hỏi của tên đàn ông đầu trọc, Quý Tầm đã đoán được mấy tên lính đánh thuê này không nhận ra con quái vật bên ngoài là gì.

Không phải tất cả mọi người đều biết tai ách cấp A Ma Nữ Sa Đoạ.

Ít nhất là trong phó bản này, tất cả người từng nhìn thấy hình thái của nó đều đã chết.

Nếu mà nhận ra thì chắc chắn thái độ khi nói chuyện của đám người này sẽ khách sáo hơn nhiều.

Quý Tầm nói, còn không quên hỏi thăm tình hình: “Mọi người có biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không? Sao độ khó của không gian lại đột nhiên tăng lên vậy?”

Rõ ràng tên đàn ông đầu trọc biết chuyện gì đó, nhưng hắn không trả lời.

Hắn liếc mắt nhìn hai người rồi hỏi: “Các ngươi có phát hiện ra thứ gì không?”

Có lẽ là cảm thấy bên phía Quý Tầm chỉ có hai người, thế nên cử chỉ và vẻ mặt của người này đều lộ ra sự ngạo mạn và bá đạo vì bọn họ người đông thế mạnh.

Đầu bị mười mấy khẩu sũng chĩa vào, khuôn mặt Quý Tầm cũng lộ ra vẻ thức thời, hắn trả lời: “À, chúng ta vừa phát hiện ra một cái két sắt, nhưng chưa mở ra được.”

Dù sao cũng là diễn viên chuyên nghiệp. Lúc này, hắn biểu diễn nhân vật nhà thám hiểm may mắn mới có thể sống sót đến bây giờ không chút sơ hở.

“Két sắt?”

Tuy tên đàn ông đầu trọc hơi nghi ngờ nhưng cũng không nhận ra sơ hở gì.

Nhưng hiển nhiên từ “két sắt” đã lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Trực giác nói cho bọn họ biết: Đây là manh mối mấu chốt!

Hai người Quý Tầm bị họng súng đen nhánh chĩa vào, thức thời ra khỏi phòng.

Có hai tên lính đánh thuê đi vào xác nhận: “Đội trưởng, đúng là có một cái két sắt.”

Đội trưởng đầu trọc lập tức ra lệnh: “Lão Lục, ngươi nghĩ cách mở ra.”

Một tên lính đánh thuê mỏ chuột tai khỉ trong đội đi vào: “Vâng.”

Bạn đang đọc Tai Biến Tạp Hoàng (Bản Dịch) của Manh Hậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi EditorUU
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.