Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đạo

Tiểu thuyết gốc · 2295 chữ

Diệp Hàn lắc đầu khinh bỉ, công pháp địa cấp trong kho hệ thống chỉ cần vung tay là có thể vớt được một đống, chứ đừng nói đến công pháp hoàng cấp.

Hoàng cấp công pháp ở Thiên Nguyên Đại Lục bây giờ chỉ là đồ bỏ đi, người có chút tư gia đều tu luyện huyền cấp công pháp trở lên. Bởi vì, mỗi quyển huyền cấp công pháp chỉ tốn có hơn một trăm linh thạch hạ phẩm mà thôi.

Hơn nữa, huyền cấp công pháp cũng không thiếu, hắn nhớ trong Tàng Thư Lâu có hàng vạn quyển, tha hồ mà chọn.

“Ký chủ có thể quan sát tiêu ký phân loại.”

“Phân loại?” Nghe Thương Hy nhắc nhở, Diệp Hàn có chút nghạc nhiên.

Đích xác lúc hiện giới thiệu là hoàng gia công pháp, hắn không hề do dự mà bỏ qua những quyển hoàng giai công pháp. Hắn không thấy chúng có gì đáng chú ý, chẳng lẽ nó còn có thể thăng cấp.

“Thăng cấp!”

Trong đầu Diệp Hàn liền nhớ đến một truyền thuyết thượng cổ, tương truyền có một vị Đế Quân khi lịch luyện tại ngoại vực đã tình cờ phát hiện một bản công pháp kỳ lạ. Bản công pháp này dường như rất đơn sơ, nhưng càng nghiên cứu vị Đế Quân này càng kinh ngạc không thôi.

Không sai, bản công pháp đó có khả năng thăng cấp vô hạn.

Đến một ngày, bí mật bị tiết lộ, vị Đế Quân này liền bị nhiều người và thế lực không ngừng truy sát. Cuộc đại chiến trấn động toàn bộ Hoang giới, sau trận đại chiến đó vị Đế Quân này cùng với công pháp liền biến mất, không ai biết được tung tích của họ.

“Không lẽ nào, lại có sự trùng hợp như thế.” Diệp Hàn tự giễu lắc đầu.

Tuy nhiên để bản thân không phải hối hận, hắn vẫn mở kho hệ thống kiểm tra.

“Công pháp ‘Đạo’, vật phẩm không xác định?”

Không xác định, hắn chưa bao giờ thấy vật phẩm quay ra có đánh giá như vậy. Thường thì hệ thống sẽ phân loại thành vật phẩm bình thường, có giá trị, hiếm có và vật phẩm đặc biệt. Nhưng bây giờ lại xuất hiện loại không xác định, khiến hắn hoài nghi không ngớt.

"Nhất âm nhất dương chi vị đạo, nhị khí âm dương tác động lẫn nhau là động lực thúc đẩy sự hình thành và chuyển hóa của sự vật. Đạo là do một Âm một Dương tác động ảnh hưởng lẫn nhau để sinh ra, chuyển hoá và phát triển vạn vật trong thế giới.”

“Âm dương hợp nhất, âm dương hợp nhất.” Diệp Hàn đọc đi đọc lại lời giới thiệu, hắn cảm thấy sự kỳ diệu của nó không phải là công pháp hoàng giai có thể sánh được.

“Thương Hy tiết lộ một chút tin tức coi.” Ngước mắt lên bảng hệ thống, dùng tinh thần lực giao thức với Thương Hy.

“Ký chủ, việc này nằm ngoài chức năng nhiệm vụ của Thương Hy.”

Đúng như hắn nghĩ, những vật phẩm được đánh giá từ hiếm có trở lên, hắn muốn biết thêm chi tiết đều không được.

Lần này cũng vậy.

“Xem ra chỉ còn cách duy nhất này mà thôi.”

Diệp Hàn nhanh chóng lấy viên ngọc giản từ trong kho hệ thống, một viên bi tròn tròn màu xanh lam, không có gì đặc biệt.

Nhìn sang khuôn mặt của Tiểu Lam, hắn hít sâu một hơi thật dài lên tiếng: “Tiểu Lam.”

Đứng bên cạnh, Tiểu Lam đang chăm chú ý nhìn vào màn hình, đột nhiên nghe có tiếng gọi, liền quay đầu lại hỏi: “Điện ha, ngài gọi ta.”

“Đây là ngọc giản công pháp, muội tu luyện thử xem.” Diệp Hàn nói xong liền đẩy viên ngọc giản lơ lửng về phía Tiểu Lam, không nói gì nữa mà im lặng chờ đợi.

Bắt viên ngọc vào trong tay, khuôn mặt lập tức hưng phấn nở nụ cười tươi nhìn Diệp Hàn: “Công pháp? Có phải giống Linh Nhi và biểu tỷ đúng không?”

Không biết lên trả lời như thế nào cho phải, Diệp Hàn chỉ biết cười gượng gật đầu.

Không chút do dự, Tiểu Lam liền dùng tinh thần lực liên tục truyền vào trong ngọc giản, một luồng ánh sáng không ngừng phản hồi vào não hải cho đến khi viên ngọc giản tan vỡ thành mảnh vụn.

“Ồ! Lại là ngọc giản dùng một lần.”

Truyền thừa dùng một lần, thường chỉ xuất hiện ở trên những công pháp cấp Tiên trở lên, vì để tránh cho công pháp bị lộ ra ngoài.

Nhưng chỉ là một một công pháp hoàng cấp, lại có thể dùng loại ngọc giản truyền thừa cao cấp như vậy, chẳng phải là dùng dao mổ trâu để giết gà.

“Thú vị.”

Sau khi chờ đợi gần một giờ đồng hồ, Diệp Hàn bỗng dưng phát hiện hai luồng khí bí ẩn đang thâm nhập vào cơ thể của Tiểu Lam. Nếu không phải hắn đã tu luyện Cửu Tự Chân Ngôn, hắn chắc chắn không thể nhận ra.

Hai luồng khí này như sương khói mỏng manh, yếu ớt hơn cả Tiên Khí và Ma Khí.

“Thương Hy hai luồng khí này là sao?”

“Ký chủ đã từng nghe qua câu Đạo sinh nhất, Nhất sinh nhị, Nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. Trong vạn vật không có vật nào không cõng Âm và ôm Dương.”

“Ở giữa là Đạo khí dung hòa.“

“Ý ngươi là Tiểu Lam đang tu luyện ‘Đạo’, hai khí mà muội ấy đang hấp thu chính là hai khí âm dương chứa đựng trong vạn vật.” Diệp Hàn xoa cằm suy nghĩ.

“Có thể hiểu như vậy.”

Đúng lúc này, âm thanh của Tình Nhi vang lên bên cạnh: “Điện hạ, Tiểu Lam đây là.” Ba người vừa trở ra từ ứng dụng chiến đấu, nhìn thấy Tiểu Lam đang ngồi nhắm mắt không khỏi ngạc nhiên.

“Muội ấy đang tu luyện.”

“Tu luyện? Nhưng sao ta không thấy một chút ba động linh khí nào vậy?” Diệp Ly khó hiểu nhìn sang Diệp Hàn hỏi.

Nghe câu hỏi, Diệp Hàn chỉ biết cười khổ, hắn cũng không biết giải thích như nào, chỉ trả lời lấp liếm cho qua.

Bốn người cứ như vậy lặng lẽ ngồi hộ pháp bên cạnh.

Lúc này, Tiểu Lam vẫn đang nhắm mắt ngồi kiết già, thân thể của cô dần dần nâng lên trên không, cách mặt đất chừng mười thước. Dưới mông, một bản đồ âm dương lớn vô cùng hiện lên, trên người thì phát ra những luồng khí kỳ bí khiến cho bốn người phải lui về phía sau.

Ánh sáng và bóng tối luân phiên hiện ra xung quanh tẩm cung, tạo nên một cảnh tượng kỳ ảo. Tiểu Lam ngồi giữa danh giới đó, trông cô như một vị thần bí ẩn.

“Thương Hy chuyện gì đang xảy ra?” Diệp Hàn sốt ruột hỏi.

“Không cần lo lắng, người này nhờ vào tu luyện ‘Đạo’ mà kích hoạt thể chất Âm Dương Thần Thể.”

Diệp Hàn thở phào nhẹ nhõm, chỉ là kích hoạt thần thể mà thôi.

Đột ngột, trên đầu Tiểu Lam, hai luồng khí âm dương bắt đầu hội tụ, hai luồng khí này liên tục thay hình đổi dạng, lúc là Côn lúc là bằng.

“Wao o o o . . .” Một tiếng gầm thét hướng lên trời, luồng khí phá nát lương đình.

“Côn Bằng!”

“Đây là . . . thần thú thượng cổ thời hỗn độn.” Diệp Hàn đứng dậy kinh ngạc thốt lên.

Logic lại mọi chuyện, Diệp Hàn dần dần rõ ràng mọi chuyện, hai mắt liền sáng lên. Cuối cùng hắn cũng biết được tại sao Tiểu Lam ăn hai quả Âm Dương thần thụ mà không thể tự động kích hoạt thể chất, nguyên nhân chính là huyết mạch của người Vạn gia.

Năng lượng của hai thần quả bị phân chia cho thể chất và huyết mạch, do đó nó không đủ nhiều để có thể kích hoạt cả hai cùng lúc.

“Tiên thiên tiên căn, hậu duệ của thần thú Côn Bằng.”

Nhưng dù bọn họ có xuất thân như thế nào, hắn chỉ rõ ràng một điều, bây giờ Tiểu Lam là người của hắn, ai muốn chạm vào muội ấy thì phải bước qua xác của hắn.

Phải mất một ngày một đêm, Tiểu Lam mới có thể đánh thức được thể chất và huyết mạch. Trong suốt khoảng thời gian đó, bốn người Diệp Hàn đều không rời khỏi tẩm cung nửa bước, ánh mắt cẩn thận đứng bốn phía bảo vệ.

“Hô!” Thở hắt ra một hơi trọc khí.

Mắt vừa hé mở, hai tia sáng âm dương lập tức phóng ra, những gì nó chạm vào đều hóa thành hư vô, như chưa từng tồn tại. Hai khí âm dương nếu có thể tạo ra vạn vật thì cũng có thể phá hủy bọn chúng, đưa chúng về với hỗn mang ban đầu.

“Tiểu Lam, ngươi vừa dùng võ kỹ gì thế, nhìn rất ghê gớm.” Linh Nhi cười rạng rỡ bước đến bên hỏi.

“Đó không phải là võ kỹ, vừa rồi ta tu luyện theo công pháp mà điện hạ đưa cho, không ngờ lại đánh thức được thần thể và huyết mạch.”

Cảm nhận một nguồn năng lượng vô biên trong cơ thể khiến Tiểu Lam không khỏi phấn khích, nếu so với trước đây chính là trời đất chênh lệch, như con kiến và con voi.

“Thần thể và huyết mạch?” Tam nữ đồng thanh hô.

“Chính xác thể chất thì là Âm Dương Thần Thể, còn huyết mạch chính là huyết mạch Côn Bằng.”

“Thế thì quá tuyệt vời, có lẽ bây giờ tiểu Lam đã là người mạnh nhất trong nhóm rồi đấy.” Tình Nhi tiến đến bên cạnh trêu ghẹo.

Tứ nữ ánh mắt liếc nhau rồi cùng bật cười, tiếng cười trong trẻo vang vọng khắp tẩm cung.

Chờ tứ nữ cười xong Diệp Hàn liền lên tiếng hỏi: “Tiểu Lam, công pháp muội tu luyện chỉ là hoàng giai sơ cấp?”

“Nó là một công pháp đặc biệt, dù hiện tại chỉ ở cấp bậc hoàng giai sơ cấp, nhưng nó có thể không ngừng thăng cấp.”

“Chẳng hạn, để đạt được hoàng giai trung cấp, nó cần phải hấp thu và trung hòa một trăm đạo khí âm dương. Để đạt được hoàng giai cao cấp, cần một nghìn đạo khí âm dương. Nếu tiếp tục như vậy, nó có thể phá vỡ giới hạn cao nhất của công pháp đạo kinh.” Tiểu Lam giải thích theo những gì nó nhận được từ ký ức truyền thừa.

“Đúng là cực kỳ nghich thiên, nó còn ngịch thiên hơn cả Nghịch Thiên Kiếm.” Tình Nhi không khỏi cảm khái, những đồ điện hạ xuất ra không có thứ gì mà không nghịch thiên.

Quen biết điện hạ, chính là cơ duyên lớn nhất trong cuộc đời này.

Tiểu Lam nghe ba người không ngừng khen ngợi mà cười khổ giải thích: “Nó có thể nói là một công pháp cực kỳ nghịch thiên, nếu ở thời kỳ Hồng Hoang nó có thể vô đối thiên hạ. Nhưng ở thời đại này, để trung hòa một đạo khí âm dương và biến nó thành đạo khí thuần khiết không phải là chuyện dễ dàng, chứ đừng nói là một trăm hay một nghìn đạo khí.”

“Tại sao?”

“Đó là vì hai khí âm dương trong thiên địa, rất nhạt đúng không?”

“Vâng điện hạ, thời gian đã trôi qua từ khi thế giới còn trong tình trạng hỗn mang, hai luồng khí âm dương gần như đã chuyển hóa thành vô vàn sinh linh. Ở tiên giới, loại khí này có thể vẫn còn đậm đặc, nhưng Thiên Nguyên Đại Lục chỉ là linh giới.” Tiểu Lam nói để giải đáp những hoài nghi của mọi người.

Năm người trầm mặc suy nghĩ, tình hình vừa mới được cải thiện thì ngay lập tức lại rơi vào thế bí, trời cao đúng là biết chơi đùa với số phận

“Không sao, chuyện gì khó cứ để bản điện hạ lo.” Diệp Hàn nở nụ cười vỗ ngực tự tin nói.

Tứ nữ chỉ biết cười gượng gật đầu, đặt hết niềm tin vào người thanh niên trước mặt.

Trước mắt, Diệp Hàn chỉ có thể tìm mua Âm Dương Linh thạch và những đồ vật chứa âm khí và dương khí để Tiểu Lam luyện khí, sau đó từ từ nghĩ ra cách khác tốt hơn.

“Ký chủ, ngài quên ngũ hoàng huynh của mình rồi sao?”

“Ngũ hoàng huynh?”

“Đúng vậy a, ta sao lại không nghĩ ra, bây giờ huynh ấy chính là thế giới thần thụ, mỗi chiếc lá đều là một thế giới độc lập, trong đó thiếu gì thế giới ẩn chứa âm dương nhị khí.”

“Ngũ hoàng huynh a ngũ hoàng huynh, mọi việc phải trông cậy vào huynh rồi.”

Diệp Hàn đưa cho Tiểu Lam một đống Âm Dương thạch để cô luyện khí trước, rồi tiết lộ kế hoạch của mình, bốn nữ nhân lúc này mới cảm thấy yên tâm.

Cứ như vậy, kết thúc một ngày mệt mỏi trong sự thoải mái vui sướng.

Nhìn tứ nữ nắm tay nhau đi về phòng, Diệp Hàn vươn vai hít thở một hơi thật dài, tiếp tục công việc cải tiến và nâng cấp ứng dụng chiến đấu.

Linh thạch, linh thạch a, tất cả đều là linh thạch.

Bạn đang đọc Ta Xuyên Không Tặng Kèm Hệ Thống Thương Thành sáng tác bởi TheSunGod
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TheSunGod
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.