Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mạng xã hội mang tên Bookchat (P2)

Tiểu thuyết gốc · 2884 chữ

Sớm mai hôm sau, bình minh chưa kịp nhuộm đỏ bầu trời, giấc ngủ của những tu sĩ cấp thấp vẫn còn ngọt ngào. Những tu sĩ cảnh giới cao vừa trút bỏ mệt mỏi sau một đêm tu luyện. Những người đang nắm chặt smart phone trong lòng bàn tay thì bất chợt bị một tiếng chuông vang lên làm giật mình. Họ vội vã nhìn vào màn hình và phát hiện ra một thông báo hiện lên trước mắt.

“Ba ngày sau, hệ thống sẽ cập nhật và giới thiệu một ứng dụng mới cho smart phone. Mọi người hãy chờ đợi và khám phá nhé.” Thông báo còn để lại một dòng chữ nhỏ ở bên dưới: “Ứng dụng mới mang tên là Bookchat.”

Thông báo về Bookchat như một cơn gió lạnh thổi qua Càn Nguyên Vương Triều, khiến cho tu luyện giả ở đây đều bị cuốn vào một trạng thái háo hức và mong chờ. Họ không biết Bookchat là gì, nhưng họ biết rằng nó sẽ mang lại cho họ một trải nghiệm mới lạ và kỳ thú.

Những giọt nước mắt trong suốt như ngọc trai rơi xuống gò má ửng hồng của bọn họ, thể hiện cho sự xúc động và sung sướng vô bờ. Bọn họ cảm nhận được phúc lợi khi được nắm giữ smart phone trước những người khác. Đó là một niềm vinh dự và tự hào mà không phải ai cũng có được.

Lúc này trời vừa mới bước vào giờ mão, nhưng trước cửa Càn Nguyên Lâu đã bị bao vây bởi một đám người đông nghịt. Bọn họ đều đứng xếp hàng ngay từ sớm, không ngại nắng mưa hay gió lạnh. Bọn họ đều có cùng một khát vọng là muốn có được smart phone, vì hôm nay là ngày cuối cùng của chương trình khuyến mãi hấp dẫn. Chỉ cần bỏ ra một linh thạch trung phẩm, bất kỳ ai cũng có thể sở hữu một chiếc smart phone thật của triều đình.

Đó là một cơ hội quá tốt không thể bỏ lỡ.

Bởi vì từ ngày mai trở đi, muốn sở hữu smart phone thì sẽ phải trả cái giá gấp mười lần, lên tới mười linh thạch trung phẩm. Đó là một khoản chi phí quá lớn cho nhiều tu sĩ cấp thấp. Nếu không nhanh chóng đổi được smart phone trong ngày hôm nay, họ sẽ phải ân hận và tự oán trách bản thân. Họ sẽ phải nhìn người khác vui vẻ sử dụng smart phone mà rất lâu sau mới có cơ hội để trải nghiệm.

Mỗi người đều mang theo chiếc smart phone rởm của mình, có kẻ chỉ mang một cái, có người mang hai hay ba cái. Tất cả đều muốn đổi được nhiều smart phone nhất có thể, bản thân không dùng được thì tặng cho thân bằng hảo hữu để kết nối tình cảm.

Trong lúc mọi người đang tranh luận sôi nổi với nhau, thì một tiếng động rền vang kêu lên khiến họ chú ý, cánh cửa của Càn Nguyên Lâu từ từ mở ra. Từ trong đó bước ra một bóng dáng mập mạp béo ú với y phục xanh biếc, đi kèm cùng với một nụ cười rạng ngời trên môi. Đó không phải ai khác chính là chưởng quỹ Càn Nguyên Lâu, Dương An.

Dương chưởng quỹ bước ra phía trước, chắp hai tay trước ngực mỉm cười như Phật Di Lạc nói: “Chào mừng các vị đến với Càn Nguyên Lâu, hôm nay là ngày cuối cùng để các vị có thể đổi được smart phone rởm với triều đình. Hãy mau mau vào trong và chọn cho mình một chiếc smart phone ưng ý. Đừng bỏ lỡ cơ hội hiếm có này nhé.” Nói xong, lão giả béo ú cười khúc khích rồi quay người đi vào trong lâu.

“Cảm ơn Dương chưởng quỹ, cảm ơn triều đình.” Sau những tiếng cảm tạ vang lên trời là khung cảnh hỗn loạn, mọi người xô đẩy nhau tiến lên phía trước để bước vào đại sảnh.

Càn Nguyên Lâu như một nồi lẩu sôi sùng sục với tiếng cười tiếng nói vang vọng. Mọi người đều hào hứng và hạnh phúc với chiếc smart phone do triều đình phát hành, có người không nhịn được liền nhập số điện thoại của người thân hay bạn bè đã có smart phone trước đó, và gọi điện ngay lập tức. Họ muốn chia sẻ niềm vui và khoe khoang với người khác về chiếc smart phone mới của mình.

Chưởng quỹ Dương An, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì mỉm cười gật đầu. Hắn quyết định tiết lộ thêm một tin tức nóng hổi nữa để khuấy động mọi người lan truyền cho nhiều người biết đến đổi và mua smart phone.

“Các vị, lão còn có một tin vui nữa muốn chia sẻ.” Dương An lên tiếng với giọng nói to vang vọng khắp đại sảnh. Lời nói của hắn ngay lập tức khiến mọi người im lặng và tò mò nhìn sang.

“Dương chưởng quỹ, không biết tin vui ngài nói là gì? Hay là triều đình sẽ gia hạn thêm một hai ngày nữa cho việc đổi smart phone?” Một người mặc áo da thú hưng phấn bước ra hỏi.

Dương An nghe vậy thì lắc đầu cười nói: “Như các vị đã biết, smart phone hiện giờ có hai công năng là gọi điện và nhắn tin.”

“Nhưng…” Hắn giữ nguyên giọng nói rồi liếc mắt quan sát một vòng tất cả mọi người, nhìn thấy sự thất vọng và bực bội trên gương mặt của họ. Hắn cố nhịn cười và nói tiếp: “Sau ba ngày nữa, smart phone sẽ có thêm một công năng mới tuyệt vời nữa. Đó là một ứng dụng mới mang tên Bookchat.”

Khuôn mặt đang thất vọng nhưng sau khi Dương chưởng quỹ giải thích mọi người lại thấy hồi hộp, trái tim cứ đập thình thịch bên trong lồng ngực. “Công năng mới, công năng mới.” Smart phone chỉ có hai công năng đã quá thần kỳ rồi, thật không biết công năng mới của smart phone sẽ thần kỳ đến mức độ nào nữa. Họ cảm thấy như đang mở một món quà bí ẩn.

“Dương chưởng quỹ, không biết ngài có thể cho mọi người biết sơ qua ứng dụng mới này có công năng gì không?” Bầu không khí tại đại sảnh Càn Nguyên Lâu lập tức trở lên tĩnh lặng trong sự chờ đợi, bởi vì họ không muốn bỏ sót bất kỳ một chữ nào.

“Các vị muốn biết về công năng của ứng dụng mới à?” Dương An cười khúc khích, hắn muốn kéo dài sự tò mò của bọn họ.

Mọi người nghe thấy vậy đều gật đầu mạnh mẽ nhìn về phía Dương chưởng quỹ và chờ mong. Họ hy vọng hắn sẽ tiết lộ cho họ biết điều bất ngờ. Thấy mọi người trông rất háo hức, hắn liền nói: “Thật ra, lão cũng không rõ.” Khi mọi người nghe xong câu trả lời, ngay lập tức đều chao đảo đứng không vững. Cảm thấy mình như bị lừa phỉnh, không tin Dương chưởng quỹ lại không biết một chút tin gì về ứng dụng mới.

Bọn họ đều muốn phàn nàn với hắn, nhưng khi nhìn thấy gương mặt tươi cười, họ lại nuốt nước bọt không dám mở miệng. Người ta trông có vẻ hiền lành như Phật Di Lạc vậy thôi, nhưng lại là một tên tu sĩ Hợp Thể đỉnh phong đó.

Vì thế, mọi người đều câm nín và nuốt giận xuống bụng.

Bây giờ họ chỉ có ngồi chờ mong ba ngày sẽ trôi qua thật nhanh.

Bọn họ đều tin tưởng ứng dụng mới mang tên Bookchat sẽ không làm họ thất vọng.

Trong khi Càn Nguyên Lâu đang rộn ràng với những chiếc smart phone hiện đại và ứng dụng Bookchat thú vị, một cảnh tượng trái ngược lại xảy ra ở Lưu Phủ. Bầu không khí lúc này căng thẳng đến nghẹt thở, những ánh mắt sắc bén và đầy bất thiện không ngừng nhìn chằm chằm vào bóng dáng của một thanh niên tuấn tú đang ngồi ở vị trí cao nhất trong đại sảnh.

Người đó có thân hình cao ráo và cường tráng, khuôn mặt thanh tú nhưng không kém phần oai phong. Đôi mắt sắc như dao cạo toát lên vẻ quyết đoán và lạnh lùng, nhưng cũng không thiếu một chút tinh quái và duyên dáng. Trên người hắn mặc một bộ áo bào màu xanh lam tinh xảo, trên ngực có hình vẽ một con rồng bay uốn lượn, tỏa ra khí thế uy nghiêm và hào hoa. Không ai khác, người đó chính là Ngũ Hoàng tử, một trong những người có quyền lực nhất trong triều đình.

Ngồi bên phải của hắn là một nam một nữ, nam thì là một lão nhân có mái tóc bạc phơ, râu quai nón dài đến ngực, gương mặt góc cạnh và đôi mắt sâu thẳm. Nữ là một lão bà có mái tóc bạc xoăn nhẹ, khuôn mặt tròn và đôi mắt to tròn. Hai người họ chính là tộc trưởng và tộc trưởng phu nhân của Lưu gia, Lưu Thanh Hải và Lưu Thanh Ngọc.

Ở vị trí thấp hơn một chút, là các trưởng lão và các con em thành viên của gia tộc.

Lúc này, không khí trong đại sảnh trở nên ngột ngạt và ám muội. Thấy vậy, tộc trưởng Lưu Thanh Hải liền cố gắng nở ra một nụ cười tươi tắn, nhưng không che được vẻ lo lắng và bất đắc dĩ trong lòng. Hắn lên tiếng chào hỏi với giọng điệu thân mật và tôn kính: “Lưu gia rất vinh dự và hoan nghênh sự hiện diện của điện hạ. Nhưng không biết ngũ điện hạ đến tệ xá có chuyện gì quan trọng không?”

“Tộc trưởng và mọi người không cần quá căng thẳng, lần này bản điện hạ đến đây có hai việc. Thứ nhất là muốn giới thiệu đến các vị một món pháp bảo kỳ diệu là smart phone của triều đình.” Ngũ Hoàng Tử cười nói rồi nhìn một vòng quanh đại sảnh.

Nghe Ngũ Hoàng Tử nói vậy, mọi người đều cảm thấy bất ngờ. Mấy ngày hôm nay, bọn họ cũng đã nghe rất nhiều tin đồn về việc đổi smart phone của triều đình, và công năng kỳ diệu của nó. Nói thật bọn họ rất không muốn tin một hạ pháp khí lại có công năng kỳ diệu như vậy, nhưng rất nhiều người đã sử dụng và chứng thực công dụng của nó là thật. Chính vì vậy mấy ngày hôm nay bọn họ đều đang đau đầu suy nghĩ về vấn đề này.

Nhưng điều làm bọn họ bất ngờ là tại sao Ngũ Hoàng tử lại đích thân đến đây để giới thiệu smart phone cho bọn họ. Hắn có ý đồ gì?

“Điện hạ, chuyện này . . .” Tộc trưởng Lưu Thanh Hải nói được một nửa thì ngập ngừng không biết lên nói tiếp cái gì.

Cảm nhận ánh mắt hoài nghi và thắc mắc của mọi người, ngũ hoàng tử liền lấy ra một chiếc smart phone từ trong nhẫn trữ vật của mình.

“Đây là một món pháp bảo đặc biệt, tên gọi là smart phone. Nó có thể giúp các vị liên lạc với nhau qua khoảng cách xa xôi, không cần dùng đến bất kỳ pháp thuật nào. Nó không giống như những chiếc smart phone mà các vị đã từng luyện chế.” Nói xong, ngũ Hoàng Tử nhấn nút nguồn trên chiếc smart phone của mình. Màn hình sáng lên, hiển thị ra những biểu tượng và chữ cái lạ mắt. Hắn chỉ vào một biểu tượng có hình chiếc điện thoại và nói tiếp: “Đây là ứng dụng gọi điện thoại. Chức năng này có thể giúp các vị nghe được giọng nói của người khác chỉ cần thông qua một dãy mã số ký tự đặc biệt.” Nói xong, hắn liền nhập vào số điện thoại của một trong những cận vệ của mình.

Sau một lúc, tiếng nói của cận vệ vang lên từ chiếc smart phone.

“Điện hạ, ngài gọi cho thần có việc gì giao phó?”

“Không có gì quan trọng. Ta chỉ muốn kiểm tra xem các ngươi có đang chịu khó luyện tập không thôi.”

“Điện hạ, chúng thần vẫn đang luyện tập chăm chỉ, không hề lơ là một chút nào.”

“Tốt, vậy ta sẽ gọi lại cho ngươi sau.” Nói xong, hắn nhấn vào biểu tượng có hình chiếc điện thoại một lần nữa, tiếng nói của tên cận vệ ngừng lại và chiếc smart phone trở lại màn hình ban đầu.

Ngũ Hoàng Tử nâng cao chiếc smart phone của mình và nói: “Các vị đã thấy rõ công năng nghe gọi của smart phone chưa?

“Đây là một công năng vô cùng tiện lợi, các vị có thể liên lạc với bất kỳ ai mà các vị muốn, chỉ cần họ cũng có smart phone. Các vị có thể nói chuyện với những người ở xa, không cần phải dùng đến truyền tin phù hay pháp khí truyền tin. Hay có thể trao đổi thông tin và tin tức với nhau, không cần phải lo lắng bị nghe lén hay bị gián đoạn. Nhưng có lẽ quan trọng nhất là có thể giữ liên lạc với những người thân và bằng hữu của mình, không cần phải chờ đợi hay lo lắng.”

Bầu không khí vắng lặng chỉ có thanh âm của ngũ hoàng tử vang lên, tất cả mọi người Lưu gia đều im lặng trầm mặc không biết đang suy nghĩ cái gì.

Đối với gia tộc khác có thể đây là một chuyện bình thường, thậm chí rất vui mừng và phấn khích khi có một pháp khí kỳ diệu như vậy.

Nhưng bọn họ là gia tộc luyện khí, có truyền thừa hàng vạn năm.

Smart phone, một chiếc hạ phẩm pháp khí mà bất kỳ luyện khí sĩ nào cũng có thể luyện chế được, đã phá vỡ toàn bộ nhận thức của bọn họ về luyện khí. Chiếc smart phone đã làm cho bọn họ cảm thấy như mình là những kẻ ngu dốt và lạc hậu. Họ không thể hiểu được làm sao một chiếc hạ phẩm pháp khí lại có thể có những tính năng phi thường như vậy. Họ cảm thấy mất đi niềm tin và tự tôn của mình.

Tộc trưởng Lưu Thanh Hải đứng dậy hành lễ nói: "Cảm ơn điện hạ đã giải thích cho chúng ta hiểu về smart phone. Chúng ta rất lấy làm cảm kích. Vậy không biết việc thứ hai mà điện hạ muốn nói là chuyện gì?"

“Việc thứ hai là triều đình muốn hợp tác làm ăn với Lưu Gia. Chỉ cần Lưu Gia đồng ý, thì triều đình sẽ mua mỗi chiếc smart phone với giá bốn viên linh thạch trung phẩm. Đây là một mức giá rất cao và hấp dẫn. Nếu Lưu Gia đồng ý, thì Lưu Gia sẽ có được một khoản lợi nhuận khổng lồ.”

“Điện hạ, chuyện này…” Tộc trưởng nghe vậy thì ấp úng muốn từ chối, hắn không thể đem danh tiếng truyền thừa của gia tộc hủy hoại trên tay mình được.

Ngồi bên cạnh uống một hớp trà, ngũ hoàng tử nhìn thấy vẻ mặt do dự như muốn từ chối của tộc trưởng, hắn liền nói: “Ta biết mọi người vẫn còn ngại, lo sợ ảnh hưởng đến danh tiếng truyền thừa vạn năm của gia tộc mình. Nhưng, các ngươi nên suy nghĩ rộng hơn. Với tiềm lực của smart phone, các ngươi tưởng tượng xem thế giới này có bao nhiêu người, và sẽ có bao nhiêu người muốn sở hữu nó. Nếu mỗi một chiếc lãi hơn ba viên linh thạch trung phẩm, thì các ngươi tính xem mình sẽ kiếm được bao nhiêu linh thạch.”

“Phụ thân, chỉ tính riêng Nam Bộ Châu đã có hơn trăm tỷ người, trừ bỏ đi những phàm nhân cũng còn hơn năm mươi tỷ người, mỗi người chúng ta kiếm được ba viên linh thạch trung phẩm, nếu nhân lên con số sẽ là bao nhiêu.” Đúng lúc này, âm thanh của Lưu Thanh Hồng vang lên càng như một liều thuốc kích thích vào tâm trí mọi người. Nói xong cô còn không quên nháy mắt cười trộm với ngũ hoàng tử.

Một người tung một người hứng, sự kết hợp hoàn hảo của đôi trai tài gái sắc đã khiến mọi người hoàn toàn bị thuyết phục, tưởng tượng đến đống linh thạch khổng lồ thì mọi người có mặt đều mắt sáng lên. Không còn bất kỳ lý do nào có thể ngăn cản bọn họ từ chối lần hợp tác làm ăn này với triều đình.

Trong đầu họ bây giờ linh thạch là quan trọng nhất, mặt mũi liêm sỉ gì tầm này.

Bạn đang đọc Ta Xuyên Không Tặng Kèm Hệ Thống Thương Thành sáng tác bởi TheSunGod
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TheSunGod
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 169

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.