Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dị bảo hàng thế! Đế giai công pháp?

Tiểu thuyết gốc · 1457 chữ

Đang châm ngôn Trần Phong, thì được Nhã Thanh kêu lên:

"Trần nhi xuống dưới này ăn sáng, cùng Linh nhi đi học."

Mặc dù những điều này đều biết, nhưng Trần Phong vẫn trả lời:

"Là!"

Cũng không nghĩ ngợi gì, nhanh bước chân đi xuống lầu, nhìn thấy ba người đang ngồi đợi, cùng với một bàn thức ăn cho 4 người...

.....

Qua lúc ăn đi, Trần Phong bắt đầu cùng với Linh Nhi đi lên trường, bỗng dị biến nảy sinh.

Bầu trời xanh tươi giờ bên trên có vô số thểm điện lôi qua, tiếng sét oanh tai nhức óc. Trần Phong nhìn thấy dị tượng trên con mắt co rút lại, hỏi hệ thống:

"Hệ thống, ngươi bảo không ai có thể hấp thụ linh khí, sao, sao có người độ kiếp ở đây!?"

[Đây là dị bảo hàng thế, không phải độ kiếp.]

"Dị bảo hàng thế!"

[Đúng vậy.]

"Vậy hệ thống, ngươi có cách nào che mất đi không!?"

[Không, hệ thống không có trách nhiệm liên quan đến vật nghoài thân.]

Suy nghĩ mê mãn, Trần Phong nhìn phía dị tượng về dãy núi Lăng Sơn cách đây không xa...

Mà Linh Nhi nhìn thấy Trần Phong ngẩng đầu lên trời như có điều gì suy tư, làm cho nàng cũng không tự chủ ngẩng lên.

Nhìn thấy vô số sét đánh bầu trời, âm thanh vẫn vang dội đất trời, làm cho ai nghe cũng sợ sệt... Linh Nhi nhìn hết tất cả rồi nói với Trần Phong:

"Trần ca, hay chúng ta đi về nhà, muội thấy tiếng sét kia không ổn!"

Mặc dù không biết đỉnh Lăng Sơn có dị tượng gì? Nhưng tạm thời kệ đi, quay đầu nói với Linh Nhi:

"Ừm!"

Đi đến nhà, Trần Phong bắt đầu lại suy nghĩ bất định, cảm giác vật đấy rất cần, rất cần, đành nghoảnh sang nói với Linh Nhi:

"Linh Nhi đi vào trước đi, ca có chút việc!"

Mặc dù không biết gì, nhưng Linh Nhi vẫn gật đầu.

Vừa nói xong lập tức chạy lên đỉnh núi Lăng Sơn, dị bảo hàng thế, ta Trần Phong nhất định phải có.

.....

Đi đước đến chân núi, Trần Phong cơ thể vẫn khỏe hừng hực, dù sao hít tẩy tủy đan không khỏe là không được.

Trần Phong bước chân không ngừng, cho đến đỉnh núi thì thôi, mặc dù trôi qua một canh giờ mới lên được, nhìn giữa xem có cái gì không? Nhưng vẫn không có. Hỏi hệ thống xem có chuyện gì sảy ra:

"Hệ thống, bảo vật của ta đâu?"

[Bảo vật hiện chưa rơi xuống.]

Mà cự vậy, thời gian lại trôi qua một canh giờ mới có dị biến nảy sinh, bầu trời một mảnh đen khắc rồi biến thành màu vàng óng ánh, một kiện vật phẩm từ trên trời rơi xuống. Nhìn một màn này, Trần Phong vô cùng tâm động, nhưng cũng lập tức hỏi hệ thống:

"Hệ thống, dị tượng trên có ai nhìn thấy không hả?"

[Không thể, chỉ những người bước chân vào con đường tu đạo, cảm nhận sinh linh, cảm nhận trời đất mới nhìn được một chút, còn lại chỉ nhìn thấy bầu trời mưa xuống.]

"Vậy, ta an tâm!"

Tốt! Giờ bắt đầu xem đây là kiện pháp bảo gì? Hay một viên đan dược? Trần Phong bước càng ngày càng gần, chỉ cảm nhận được một cỗ áp bách phát ra từ chỗ thiên địa dị tượng, uy áp này làm cho Trần Phong cảm nhận được một tia tử khí.

Không nghĩ ngợi gì, lập tức lui lại để bớt đi cảm nhận. Quay sang hỏi hệ thống:

"Hệ thống, có cách nào tiếp cận cái kia không?"

[Không, hệ thống chỉ trợ giúp túc chủ khi an nguy của túc chủ lên mức đỉnh điểm.]

Mọe nó nữa! Hệ thống ngươi chán đéo buồn tả.

Không được hệ thống trợ giúp, Trần Phong chỉ có thể chịu đau đớn khi bước đến gần một dị bảo rơi xuống, bước càng ngày cành gần, Trần Phong mới cảm giác uy áp lớn lao như nào.

Bước chân thứ nhất, Trần Phong cảm giác cơ thể có hàng ngàn cân cự đè lên cơ thể, làm cho tốc độ, lẫn sức mạnh đều giảm đi.

Bước chân thứ hai, lần này không giống như trước, Trần Phong cảm giác cự lực đè lên biến mất, nhưng lại có cảm giác vô số cự lực đè lên lưng đấm, làm cho toàn bộ cơ thể như muốn gãy sương.

Bước chân thứ ba, cảm giác này lại không giống với hai lần trước, bước chân này cảm giác như hàng ngàn, hàng vạn sinh linh đang điên cuồng tấn công, mặc dù chỉ ảo giác nhưng mỗi cảm giác đau đớn đều gần như giống thật, làm cho Trần Phong muốn chết không được, muốn sống không xong.

Bước chân thứ tứ, lần này không phải cự lực, ảo giác gì hết, đây như là một loại âm thanh tra tấn, âm thanh như những tiếng ma thú gầm lên, mỗi một âm thanh đều có lực tấn công, mà lần tấn công này chính là tinh thần, làm cho tinh thần suy sụp.

Bước chân thứ năm, Trần Phong bỗng cảm giác chỗ này thay đổi biến thành một mảnh hoang vu, lúc này Trần Phong chỉ đi và đi, cảm giác toàn thân hay cơ thể đều thiếu nước đi, mà điều này vừa suy nghĩ một hồ nước liền ngay trước mắt, Trần Phong nhanh chóng đi đến gần, càng đi đến gần càng xa, cảm giác ý chí của nó muốn đánh tan rồi lại phá vỡ.

Bước chân thứ sáu: lần này cũng là lần cuối, Trần Phong cảm giác thần hồn của mình như bị hàng vạn con ma linh tấn công, linh hồn bị kéo về u minh chịu vô số tuế nguyệt tra tấn.

Bước chân tiếp theo, Trần Phong mới qua cảm giác địa ngục, chân chính là pháp bảo, nhìn xuống thấy một quyển công pháp tên 《Sáng Tạo Quyết》 hả? Đây là công pháp gì? Bây giờ Trần Phong cảm giác toàn thân đau nhức không còn một tí sức lực nào, nhưng vẫn nhanh chóng thu hồi công pháp và một viên đan dược thần bí, rồi một lúc sau Trần Phong mới ngất đi.

.....

"Đây là đâu?"

[Đây là chính hư vô vô tận, không có khái niệm, pháp tắc, đại đạo, sinh linh gần như không tồn tại một thứ gì!]

"Hả? Vậy sao ta lại ở đây?"

[Đây là nơi hệ thộng tiện tay tạo ra.]

"Hả? Vậy ngươi tạo ra làm cái gì?"

[Chưa túc chủ, khi túc chủ rơi vào trạng thái hôn mê.]

"Ừm!"

"Vậy, hệ thống mở cho ta trữ đồ!"

[Đốt, mở thành công.]

[Trữ đồ: 《Sáng Tạo Quyết》, Chí cao đan]

"《Sáng Tạo Quyết》 hệ thống, đây là cái gì?"

[Sáng Tạo Quyết: túc chủ chỉ cần lên tới cảnh giới tối cao của hạ vị diện, túc chủ có thể tùy ý sáng tạo mọi thứ, không nhận gì ép buộc.]

[Tầng lớp: Đế giai]

[Chí cao đan: giúp người sử dụng tăng nhanh tốc độ tu luyện, đồng thời đột phá một đại cảnh giới không bị gì cả.]

[Tầng lớp: Đế giai]

Ngọa tào! Lần này không lỗ, haha mặc dù chịu sự dày vò gần chết, nhưng ta vẫn còn sống.

[Túc chủ nếu không có hệ thống thì túc chủ đã chết.]

Bỗng một lúc im lặng sâu, rồi Trần Phong không tự chụ im lặng, rồi mở miệng nói:

"Haiz! Vậy hệ thống tu luyện."

[Đốt, tu luyện bắt đầu.]

Ân! Bắt đầu cái gì?

[Sáng Tạo Quyết: tu luyện cần túc chủ thu thập được 100 kiện Thánh giai pháp khí mới tu luyện được viên mãn.]

Trần Phong:"...."

Có vẻ không bữa cơm nào miễn phí ha, mụ nhà ngươi, ngươi nghĩ Thánh giai pháp khí là rau cải trắng đầy đường hả?

[Đốt, đúng vậy túc chủ, chỉ cần túc chủ lên Tiên giới thì nó như rau cải trắng.]

Trần Phong lúc này mồm trệ xuống không nói lên lời, mẹ nó nữa hệ thống...

Đang tức giận Trần Phong, bỗng âm thanh vang lên.

Xẹt xẹt!

Âm thanh ngày càng lớn cho đến khi, Trần Phong từ hư không vô tận nhìn thấy vài bóng người, chính là Lạc Tam, Linh Nhi và Nhã Thanh.

Rồi một cảm giác hút đi biến mất khỏi hư không vô tận.

PS: truyện này mặc dù buff vẫn buff nhưng sẽ cố gắng không buff lỗ quá nha.

Bạn đang đọc Ta Vô Địch Theo Hệ Thống Bắt Đầu! sáng tác bởi ZipLand
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ZipLand
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.