Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi rất máu chó a!

Phiên bản Dịch · 1507 chữ

Chẳng bao lâu, từ trong nhà tranh mùi đồ ăn bay đến, Trần Phong nhìn nhìn Thục Tiểu Hiệp, thằng nhóc này an nhàn thật, chỉ tập trung tu luyện, không cần phải quan tâm đói bụng hay không đói bụng.

Trần Phong chỉ có thể buồn bực, cái vị Gia Cát Chiến Long này, nói không nói chờ trong bao lâu, vì cái gì, cứ mãi như thế này thì phải làm sao bây giờ?

Trên núi khí hậu lạnh giá ẩm ướt, điện thoại lại không có tín hiệu, muốn lên mạng lướt lướt cho đỡ nhàm chán hay chơi game đều không thể.

Mới chập tối đã như vậy, đêm đến khẳng định còn hơn, Trần Phong không phải không chịu được, mà hắn lo cho Thục Tiểu Uyển, người ta con gái da dẻ non mềm, phải cưng nựng mới tốt, sao có thể như này.

“Nếu không, anh về trước đi!” Thục Tiểu Uyển thấy Trần Phong đứng ngồi không yên, còn theo cô một ngày không ăn gì, có chút không đành lòng.

“Nói gì vậy, tôi đi rồi, để cô một mình con gái ở đây, không phải quá mất mắt rồi?” Trần Phong lắc đầu, đến bên cạnh rừng cây nhặt mấy cành củi, đốt lửa cạnh hồ nước.

Những người trong gian nhà kia, căn bản không quan tâm bọn họ, không có biện pháp, chỉ có thể tự lực cánh sinh!

Củi có chút ướt, đột mãi không được, khói trắng bốc lên, hòa chung làm một với mây mù.

May mà Trần Phong thấy bên trong bên trong hồ có vài con cá đang bơi lội, có vẻ do thời tiết mưa nhiều, thiếu thốn oxy, nên cứ cách một lúc lại ngoi lên mặt nước.

Lúc đầu, Thục Tiểu Uyển còn ngăn cản, nhưng không tác dụng. Mấy con cá này như đang trêu ngươi Trần Phong, hơi tí lại ngoi lên, hắn đã đói đến lòng nóng nảy, làm sao chịu được loại khiêu khích này. Chúng nó như muốn nói tới ăn tôi đi, có bản lĩnh tới ăn tôi đi!

Nơi nào còn tính nhẫn lại, vung tay vợt một cái, liền bắt được hai con cá tắm cỏ. Trần Phong đơn giản xử lý một chút, dùng cành cây nhỏ xuyên qua, để bên cạnh đống lửa.

Những người kia không đến ngăn cản, làm Trần Phong càng thêm yên tâm thoải mái, chỉ là hai con cá mà thôi, tốt xấu cũng là tiền bối cao nhân, khẳng định sẽ không nhỏ mọn như vậy.

Hơn nữa đây còn là cá thiên nhiên, không phải mất công nuôi, thịt rất ngon và ngọt a.

Thục Tiểu Uyển ban đầu cự tuyệt, bởi loại hành vi này quá không lễ phép, nhưng bụng thực đói, Trần Phong lại ở bên cạnh không ngừng mê hoặc, cuối cùng vẫn là không địch nổi cám dỗ, giúp Trần Phong xử lý một con.

Ăn no, uống no, mặc kệ sạch sẽ hay không, chỉ cần giải quyết vấn đề trước mắt.

Trời tối.

Vầng trăng sáng treo lên bầu trời, những áng mây lập lờ bay lượn, giống như đứa trẻ nghịch ngợm, rủ nhau chơi trốn tìm.

Hai người nói chuyện gần một ngày, từ chuyện này đến chuyện khác, Thục Tiểu Uyển mệt mỏi dựa vào vai Trần Phong thiếp đi.

Trái ngược cô, Trần Phong lúc này tinh thần vô cùng tỉnh táo, trong lòng không ngừng đối Gia Cát Thăng Long oán hận.

Hận, ông để hắn ở chỗ này chờ lâu như vậy, thật hận không thể đánh ông ta mấy đòn!

Nhưng ông cũng vô tình tạo cho hắn cùng Thục Tiểu Uyển cơ hội ở chung, tìm hiểu tâm sự với nhau, nếu xét riêng việc này thì lại có chút cảm kích.

Nhìn Thục Tiểu Uyển đang say ngủ, trong lòng Trần Phong cảm giác đủ loại mỹ vị, nếu giờ đang ở trong nhà, thêm chiếc giường nằm xuống vậy càng hoàn hảo.

Cởi xuống áo khoác, đắp lên người Thục Tiểu Uyển!

Ban đêm gió núi thổi mạnh, vô cùng lạnh lẽo, Trần Phong vốn là người tu tiên, thân thể so dị năng giả sức chịu đựng lớn hơn rất nhiều, hơn nữa thanh niên trai tráng, mấy thứu này không nhằm nhò gì với hắn.

Chân khí lưu chuyển, thân thể liền nóng lên, giống như bếp lò ấm áp, Thục Tiểu Uyển ngủ say dựa đến càng sát.

Này hẳn là chàng trai ấm áp trong truyền thuyết!

Trần Phong khóe miệng lộ ra vẻ nhu hòa.

Nhắm mắt lại, tâm thần chìm vào bên trong Thông Thiên Diễn Đàn.

“Thông báo”

Mới vừa tiến vào , Trần Phong đã thấy tin nhắn của mình bị oanh tạc, nhắc nhở “99+”.

Hai ngày nay buổi tối đều bị chú ba lôi kéo tham gia các loại bữa tiệc, Trần Phong đều không có thời gian tiến vào diễn đàn xem xét, bây giờ có chút ngốc.

Click mở, có mắng thô tục, có thăm hỏi cha mẹ, có đưa ra chúc phúc, cũng có một bộ phận phát bao lì xì.

Trần Phong lúc này mới nhớ tới, hai ngày trước hắn giống như ở diễn đàn phát một cái đỉnh thiếp.

Chạy nhanh lên khu diễn đàn tìm kiếm, thời gian đã qua, nhưng Trần Phong vẫn rất nhanh liền tìm được.

“Chúc mừng Trấn Nguyên Đại Tiên huyền tôn Trần Phong Trúc Cơ thành công!”

Thiệp điểm đánh đã qua 10000, bình luận hơn 2000, trong đó phần lớn đều là chế nhạo cùng chế giễu, Trần Phong trực tiếp làm lơ, mặt khác có một ít lời chúc phúc cùng thổi phồng, làm Trần Phong khá vui vẻ.

Trần Phong cõi lòng đầy chờ mong, muốn nhìn một chút bản thân nhận được bao nhiêu bao lì xì, dù sao Trấn Nguyên Đại Tiên huyền tôn, muốn mượn cơ hội này tới nịnh bợ hẳn là không ít đi.

Nhưng thực tế thật làm Trần Phong vô cùng thất vọng.

Cho hắn bao lì xì không có mấy, tổng cộng chưa đến 50 cái, hơn nữa phần lớn trong đó đều là bạn cùng lớp.

Ngươi nói mình là Trấn Nguyên Đại Tiên huyền tôn liền là Trấn Nguyên Đại Tiên huyền tôn thật sao? Ai biết có phải giả hay không, không có bằng chứng, mẹ nó ai tin được a!

Cái loại kịch bản này, người ta không ngốc, sao có thể lao đầu chạy tới cống nạp cho ngươi?

Cũng chỉ có một ít người biết sẵn, cho hắn một ít lễ tiết tính lấy lệ.

Tin nhắn Trần Phong trực tiếp đọc, bao lì xì cũng lĩnh xong.

Gần 50 cái bao lì xì, phần lớn đều là 100 hoặc hơn một chút, đa số do bạn bè gửi đến, còn có mấy tên đầu óc bị bệnh, tưởng nịnh bợ Trần Phong, bỏ thêm Trần Phong vào danh sách bạn tốt, cho hắn bao lì xì chúc mừng.

Mấy bao lì xì đó thì lớn hơn một chút, tầm hơn 1000, một người tên là Đại Điểu Chân Nhân, gửi cho Trần Phong 50.000 Luận Đàn Tệ.

Đương nhiên, đây không phải bao lì xì lớn nhất, cái lớn nhất phải kể đến Ngao Tô Nhi.

300.000!

Trần Phong đỏ mặt, hai ngày trước hắn mới cho Ngao Tô Nhi bao lì xì 200.000, sau đó liền ở diễn đàn đăng thông báo, giở chén xin cơm, ngươi nói Ngao Tô Nhi người ta có thể không đáp lễ lại sao?

Lấy thân phận nàng, những thứ này thiếu sao?

Cảm giác có chút giả dối a!

Bao lì xì đều đã nhận, nên làm sao giờ?

Quay trở về được không? Giống như cố tình, người khác còn tưởng rằng không đủ, ngươi không hài lòng đâu!

Này 300.000, có chút phỏng tay, Trần Phong dở khóc dở cười, nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể kìm nén lương tâm nhận lấy, Ngao Tô Nhi rộng lượng như vậy, sẽ không nghĩ nhiều đi?

Mấy chục bao lì xì, bao gồm Ngao Tô Nhi, Trần Phong này một phen thao tác nhận được đến 500.000, trừ bỏ mua số tiền bỏ ra mua thông báo, còn lại lời 400.000.

Tuy nhiên Trần Phong rất rõ ràng, đây đều là nhân tình, sau này sẽ trả lại.

Đan dược bán không sai biệt lắm, còn thừa mấy viên 4 giai, bởi vì giá quá cao, so với thương thành ưu đãi không lớn, cho nên tạm thời không có người hỏi thăm.

Trần Phong cũng không vội, hắn hiện tại đã có 3 triệu Luận Đàn Tệ, thêm số tiền nhận được từ bao lì xì, trạm ngưỡng 3 triệu 5, tạm thời dư giả.

“Ăn cướp, ngươi là thật sự máu chó a!”

Lúc này, Minh Vân Khôn gửi đến một tin nhắn, ngay sau đó gọi video qua.

——

Bạn đang đọc Ta Từ Thiên Giới Du Học Trở Về ( dịch) của Quỷ Cốc Tiên Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.