Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tân vương

Phiên bản Dịch · 1545 chữ

Nghe Trần Phong a ba a ba một đống lớn, Tiêu Phong Trần dở khóc dở cười, “Thật đúng là giống y hệt Sở Trân, một chút thiệt thòi cũng không chịu!”

Lắc lắc đầu, ông nói tiếp, “Việc bồi thường cứ để tí nữa, Trần Phong, trò không tò mò về Ngô Địch sao?”

“Hắn không phải đại mỹ nhân, có cái gì để em tò mò?” Trần Phong có chút ngạc nhiên, “Thay vì hắn, phải nói em tò mò về thầy hơn, lấy trí tuệ của thầy, sao có thể thu một tên như vậy dưới tay? Dị năng của hắn có vẻ là ảo thuật đúng chứ, chỉ được cái hù dọa người mà thôi, gặp được người có năng lực thất sự, chết lúc nào không hay đâu, vì cái gì thầy lại đề cao Ngô Địch như vậy? Không sợ đem hắn phá hỏng?”

Trần Phong thật sự nghi ngờ, phải chăng ông ấy bị Ngô Địch lừa? Dù sao cũng là người lớn tuổi, tai kém mắt hoa, nhìn thấy hắn bày mấy trò như vậy, nhịn không được lập tức thu vào, cắn răng nuốt xuống.

“Haiz!”

Tiêu Phong Trần thở dài, xem biểu tình, rõ ràng có nỗi niềm khó nói!

“Trò đối với Thục đại có ấn tượng thế nào?” Tiêu Phong Trần đột nhiên đưa ra vấn đề.

“Không tệ lắm a!” Trần Phong nhún vai, cảm giác có chút lấy lệ.

Tiêu Phong Trần cũng không ngại, “Cảm thấy không tệ lắm, đó bởi vì trò là người đất Thục, đại học Thục có ưu thế về địa phương, cho nên trò mới cảm thấy vậy, nhưng đối với người ngoài tỉnh thì lại là chuyện khác.”

“Đối với một cơ sở giáo dục, tuyển sinh là việc vô cùng quan trọng, có thể tuyển được càng nhiều, học sinh càng ưu tú thì nơi đó càng được coi trọng. Tuy ở Thục trung này, học viện chúng ta rất có danh tiếng, nhưng xét ra cả nước, còn được tiếng tăm như vậy sao? ”

“Nổi tiếng là cách tốt nhất để thu hút học sinh. Nếu trường càng nổi tiếng, thì học sinh xin học càng nhiều, Học viện không thể chỉ giới hạn phát triển ở mỗi Thục Đô, mà còn phải mở rộng ra trên cả nước, trên cả thế giới!"

“Mấy năm gần đây, chất lượng tân sinh học viện rõ ràng so với trước kia giảm đi rất nhiều. Không nói đâu xa, nhìn vào Đại học Kinh Đô là biết, danh tiếng người ta đều xếp trong top đầu về chất lượng. Hàng năm, thu nhận không biết bao nhiêu học sinh, bao nhiêu thiên tài, trong đó cảnh giới Đại tông sư lại có không ít. Xem lại Thục Đô, mạnh nhất Long Phượng ban bây giờ, cũng chưa ai đạt được cảnh giới đó...…”

……

Nghe ông dãi bày tâm sự, trong ngôn ngữ mang theo vài phần cảm khái cùng thất vọng.

Trần Phong mơ hồ có chút hiểu ra, “Hiệu trưởng, ý thầy là, thầy cố tình nâng cao Ngô Địch, mục đích đem hắn trở thành biểu tượng cho Thục Đại? Đem hình ảnh đó ra tuyên truyền, thu hút tân sinh đến báo danh?”

“Thật nực cười đúng không?” Tiêu Phong Trần không tỏ ý kiến, chỉ cười một tiếng.

Trần Phong lắc đầu, chuyện này cũng không có gì nực cười lắm, chẳng qua nó chỉ là một chiêu trò marketing. Muốn làm quảng cáo, không thể thiếu đi người đại diện, mà khi đó Ngô Địch xuất hiện, lại trở thành lựa chọn tốt nhất.

Sở dĩ chọn hắn, đó là do khả năng đặc biệt của bản thân, công thêm ngoại hình rất thu hút.

Tiêu Phong Trần nói tiếp, “Ngô Địch tựu mình đột khá, tổ tiên trò ấy từ trước đến nay chưa có tiền sử ra đời dị nhân. Gia đình đều thuộc tầng lớp bình thường, ba mẹ làm kĩ sư cho một công ty trò chơi, ngay từ nhỏ, Ngô Địch đã được tiếp xúc với rất nhiều hiệu ứng, mưa dầm thấm đất, một ngày đẹp trời, trò ấy đột phá, sở hữu đúng loại năng lực như vậy, nói cách khác chính là ảo thuật!”

Nghe đến đó, trên trán Trần Phong xẹt qua một tia hắc tuyến.

“Năng lực này của Ngô Địch tuy rằng không có bất luận lực sát thương gì , nhưng là rất có sức dọa người a, cho nên ta lựa chọn, nghĩ rằng sẽ đem trò ấy dạy dỗ thành bộ mặt của Thục đại, vì Thục đại phát ngôn, gần đây ta đã sai người phát đi tin tức bản thảo, chụp quảng cáo video, còn khai FASTFISH tốt, chuẩn bị làm tuyên truyền, còn trò thì ngược lại, vừa tới đã như vậy……”

Nói đến đây, Tiêu Phong Trần liên tục lắc đầu.

Trần Phong dở khóc dở cười, “Hiệu trưởng, giả thì trước sau gì vẫn là giả, hắn thật sự không được, cho dù hôm nay em không vạch mặt hắn, tương lai hắn cũng sẽ bị người khác vạch mặt, như bây giờ không phải tốt sao, hơn nữa Ngô Địch này cũng không đáng tin cậy, miễn cho tương lai trăm năm danh dự của Thục đại bị hắn phá hỏng!”

“Ừm, có lý. Hầy, người già ấy mà, đôi khí có chút hồ đồ không thấu đáo!”

Tiêu Phong Trần duỗi tay ở trên mặt bàn nhẹ nhàng gõ gõ, “Trần Phong, trò có hứng thú làm Thục đại Tân vương hay không ?”

“Tân vương?” Trần Phong sửng sốt.

Tiêu Phong Trần khẽ gật đầu, “Các trường danh giá trên cả nước đều có truyền thống này. Hàng năm, học sinh năm nhất cùng năm hai sẽ chọn ra một học sinh giời nhất, mạnh nhất. Người đó sẽ nhận được vinh quang làm Tân Vương!”

“Thầy không phải đang muốn em làm đại diện cho Thục Đô học viện đấy chứ?” Trần Phong lập tức hiểu được ý đồ của ông.

Tiêu Phong Trần thản nhiên cười cười, “Mẹ trò cũng là Tân vương khóa 99, cách đây 20 năm, nếu bây giờ trò cũng có thể trở thành Tân vương, ấy vậy sẽ trở thành một đoạn sử thoại. Mặt khác, trò rất mạnh, ngoại hình còn rất đẹp trai, cho trò làm người phát ngôn, không phải quá phù hợp rồi sao?!”

“Em mới nhập học chưa được mấy ngày đâu!” Trần Phong ngượng ngùng, nhìn dáng vẻ, hiệu trưởng là chuẩn bị đem Ngô Địch từ bỏ?

“Qua thời gian này, trường học sẽ tổ chức Tân vương đại hội, đến lúc đó, trò phải tham gia!”

“Trở thành Tân vương, có chỗ tốt gì không?”

“Đương nhiên là có, đầu tiên, tiền thưởng phong phú, tiếp theo, tài nguyên bổ trợ vô số, thứ ba, sau khi trở thành Tân vương, có thể đại diện Thục đại dẫn đầu tham dự Tân vương đại hội vào sáu tháng cuối năm, dẫn dắt Thục đại đoàn đội, cùng với những thiên tài cả nước bàn luận tỷ thí……”

……

Nghe Tiêu Phong Trần nói nửa ngày, Trần Phong đều không có nghe được có cái gì đối với hắn có trợ giúp thực tế, lập tức gãi gãi đầu, “Hiệu trưởng, chúng ta vẫn là nói về vấn đề bồi thường đi?”

Tiêu Phong Trần ném qua ánh mắt xem thường, “Vậy đi, đến lúc đó ta thay trò báo danh!”

Không đợi Trần Phong nói thêm, ông chỉ chỉ kệ sách đối diện, “Chính mình tự xem đi, thích cái gì thì lấy cái đó, đồ vật ở nơi này, đều như nhau, hẳn là đủ để đền bù tổn thất Ngô Địch mang đến đi!”

“Em thế nào lại không biết xấu hổ như vậy a?”

Trần Phong nghe vậy, trong miệng tuy rằng có vài phần khách khí, nhưng người đã đứng lên, hướng giá sách đi qua.

Thời điểm còn nói chuyện phiếm , Trần Phong ánh mắt cũng đã dán lên hai giá lưu động.

Bởi vì hắn cảm giác được, bên trên có vài kiện đồ vật, có năng lượng dao động.

Hai cái giá, đều là do Tiêu Phong Trần sưu tầm cất chứa, một cái toàn là mấy dị bảo linh tinh, có đao có kiếm, có đỉnh có hồ, cũng có một ít dị phù, có thể nói hoa hoè loè loẹt, đủ loại kiểu dáng.

Bất quá, phẩm giai không cao, đại đa số đều chỉ là vật trang trí làm đẹp mà thôi, có lẽ Tiêu Phong Trần nhàn rỗi không có việc gì, tìm thú vui cho bản thân.

Thứ tốt thật sự, chắc chắn không để ở đây, lồ lộ trước mặt.

Trên một giá khác, bày một ít sách kì quái, còn thêm mấy viên đá, cùng hộp pha lê linh tinh.

Hộp pha lê đựng những hạt châu tròn vo !

Tất cả đều là dị châu quái thú ông cất chứa. Trong số này, có ba viên phẩm giai khá cao, Địa giai dị thú dị châu, tương đương với Đại tông sư cảnh giới.

Bạn đang đọc Ta Từ Thiên Giới Du Học Trở Về ( dịch) của Quỷ Cốc Tiên Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.