Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm Dương Hoan Thần Kinh

Tiểu thuyết gốc · 1438 chữ

Sau khi từ Tiểu Vạn Giới Châu bước ra thì đầu có hơi nhức vì liên tục là các thông báo từ hệ thống...

" Keng. Chúc mừng ký chủ nhận được công pháp Âm Dương Hoan Thần Kinh."

" Keng. Chúc mừng ký chủ nhận được pháp bảo tàn hư Thiên Hoang kiếm."

" Keng. Chúc mừng ký chủ nhận được vũ kỹ Hoán Thiên Địa."

Nghe vậy Lãnh Khuyết mới biết thì ra vật phẩm đã được triệu hồi.

Lúc này bên trong không gian hệ thống vạn giới không còn Tiểu Vạn Giới Châu mà là 3 vật phẩm khác còn Tiểu Vạn Giới Châu đã biến thành hạt bụi siêu nhỏ bấm trên tóc hắn.

Nhìn vào 3 vật phẩm trong đầu Lãnh Khuyết, Thanh nhi kích động dữ dội chỉ về một cuốn sách lích nha lích nhít kí hiệu mà run giọng mừng rỡ nói:

" Chúc mừng công tử a.... nhận được công pháp cực kỳ kinh khủng a."

" Khủng à, khủng chỗ nào?"

Lãnh Khuyết hơi suy nghĩ rồi rừng mình cái nhớ thường mấy main chính trong truyện ở kíp trước thì hay bị bán hành khi mang công pháp khủng thẩm chỉ chết nữa.

Biết được suy nghĩ của hắn, Thanh nhi nhanh nhẹn trả lời khẳng định:

" Chỉ cần công tử biết giấu nghề là OK vì công pháp này không ai có thể nhận ra được đâu."

" Ừm vậy còn không mau giải thích giúp ta."

" Vâng, công pháp này là một công pháp song tu đỉnh cấp. Song tu giúp gia tăng tốc độ thu nạp linh khí và tốc độ nhanh gấp 10 lần bình thường. Giúp người mạnh hơn ở đồng cấp cả vài chục lần và một vài thứ nữa, công tử sẽ biết khi tu luyện."

" Tiếp theo đó chính là vũ kỹ Hoán Thiên Địa, vũ kỹ cho phép ta đổi vị trí mình với đối phương. Ví dụ công tử và kẻ địch đang đánh nhau thì bất chợt kẻ địch xuất ra một kích toàn lực vào công tử mà công tử chỉ việc sử dụng Hoán Thiên Địa đổi vị trí với kẻ địch thì kẻ địch ăn ngay một kích toàn lực của mình. Giống như câu gậy ông đập lưng ông, khá thích hợp với công tử sau này. Công tử chỉ việc chích máu nhận chủ là có thể tu luyện."

" Ồ vì sao lại bảo sau này mới có thể tu luyện mà không phải bây giờ."

" Bẩm công tử bởi vì theo hệ thống cho biết cái vũ kỹ này khá tiêu hao linh lực và thần thức. Đợi công tử tu vi cao rồi có thể tùy ý sử dụng tránh để chỉ vì linh lực và thần thức suy yếu mà hôn mê giữa trận đấu."

Lãnh Khuyết nghĩ nghĩ cũng thấy đúng nên gật đầu rồi chỉ tay về phía thanh trọng kiếm màu đen rỉ sét có hơi gãy mất vài mảnh kiếm nhỏ và mất lun mũi kiếm hỏi Thanh nhi với vẻ mặt không vui:

" Thanh nhi a.. tại sao hệ thống lại tặng ta cái thanh trọng kiếm nát này thì sao mà chém kẻ địch. Có khi chém kẻ địch không sao mà kiếm đã nát bét trước rồi."

Thanh nhi nhìn thanh trọng kiếm Thiên Hoang rồi nhìn sang cái bản mặt như biểu lộ cảm xúc rằng ta đây đường đường thiếu gia anh tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong mà lúc chiến đấu vác cái thanh kiếm nát như thằng nhà quê nào thì thật mất mặt của Lãnh Khuyết khiến nàng trợn tròn mắt.

" Hừ.."

Trên khuôn mặt lạnh lùng nhưng đầy vẻ đáng yêu của Thanh nhi nhìn Lãnh Khuyết như nhì thằng ngốc không biết nhìn hàng ngon. Nàng nhếch mép trả lời:

" Công thật chả có mắt nhìn gì cả. Thiên Hoang kiếm là bảo vật trấn giáo của Thiên Hoang giáo cả mấy trăm vạn năm về trước. Lúc đấy giáo chủ một mình một kiếm chém sạch trư hùng tiên giới, chỉ đáng tiếc là bởi vì tên giáo chủ tu vi không đủ nên chỉ dành cho Thiên Hoang kiếm tự bạo để đồng quy vu tận. Giữ được lại nhiêu đây đã là quý giá lắm rồi, có khi sau này nếu công tử sửa chữa luyện chế nâng cấp lại còn mạnh hơn gấp mấy lần lúc đầu. Con hàng này có thể nâng cấp theo sự phát triển của người thì đã là ngon lắm rồi. Đừng hiện lên cái bản mặt đáng ghét kia."

Nghe xong toàn bộ thông tin rồi bây giờ Lãnh Khuyết hắn đang chuẩn bị tu Âm Dương Hoan Thần Kinh thì nghe tiếng nói của Thanh nhi lại van lên:

" Công tử à, công pháp có nguồn thông tin quá sức với người nên hệ thống đã lọc và xác định giúp công tử là công pháp này có 5 tầng. Bây giờ hệ thống sẽ giải phong ấn tầng đầu tiên để công tử có thể tu luyện tới hóa thần kỳ nhưng sẽ hơi đau a."

" Ừm làm đi."

Lãnh Khuyết chỉ mới hạ lệnh xong thì hai chân đang đứng như mất đi chi giác phải khụy xuống ngất đi vì đau đớn tận linh hồn khi chưa kịp la hét rồi hô to cố gắng trong mấy bộ truyện đã đọc của hắn.

Lúc tỉnh dậy, đầu vẫn còn nhức kinh khủng, 2 mắt chầm chậm mở ra, lúc đầu thì còn rất mơ hồ rồi dần dần rõ rệt. Thì ra mình lại nằm trên giường rồi, xung quanh vây kính lại 5 bóng hình xinh đẹp tuyệt trần với vẻ mặt lo lắng cho hắn.

Tuyết Vân khoé mắt hơi đỏ hỏi:

" Tiểu Khuyết con có sao không? Tại sao tự dưng năm lăn ra dưới sàn vậy?"

Tỉ muội Lãnh Tâm Nhi và Lãnh Tình Nhi thay nhau hỏi Lãnh Khuyết với đôi mắt có nước mắt rong rộng:

" Ca ca có sao không. Có chỗ nào không được khỏe không mau nói cho muội biết."

" Đúng vậy ca ca mau nói cho muội nữa."

Còn nhìn thấy hai cô đang khác cũng đang lo lắng cho hắn. Hắn liền nói với giọng suy yếu:

" Ha ha... ta không có sao, chỉ là mấy ngày nay không ăn gì nên nó đói mất sức nên ngất đi ấy mà."

Hắn chỉ có thể nói như thế để các nàng an tâm bớt lo chứ chả lẽ bảo mình vì tiếp thu công pháp mà ngất đi sẽ làm các nàng lo thêm.

Nghe được là hắn không sao mà chỉ là do đói bụng nên cả 4 người chạy ra ngoài. Tuyết Vân và Hoa Vô Ưu chạy xuống bếp nấu ăn còn Lãnh Tâm Nhi và Lãnh Tình Nhi thì chạy đi linh dược điền hái ít lá thảo dược hồi phục để nấu cháo cho hắn ăn.

Giờ trong phòng chỉ còn lại vị tỉ tỉ xinh đẹp hơn hoa chăm sóc cho hắn. Lãnh Tố Tố lau đi mồ hôi trên mặt hắn và ôn tồn hỏi hắn:

" Đệ đệ có thấy thỏa mái hơn chút nào không?"

Nghe vậy, 2 con mắt láo liên đảo liên tục rồi dùng giọng yếu ớt đáp:

" Không, ta chẳng thấy gì do cơ thể hơi tê tê vì thiếu sức."

Nghe thế lập tức cau đôi mày như liễu lại, vẻ lại hiện lên sự lo lắng. Thấy thế hắn liền nói câu làm Lãnh Tố Tố đỏ mặt đến tận mang tai:

" À đệ có học một môn công pháp nói khi người con trai suy yếu, thì người con gái hay ôn tồn hôn hắn kích thích hắn để làm nóng lên người con trai có lại chút sức lực. Nếu giờ tỉ giúp đệ kích thích đệ thử vận dụng công pháp đó."

" Vậy ..vậy... thật sao.... có đúng là được không..?."

Lãnh Tố Tố miệng lắp bắp hỏi. Chứng kiến sự dễ thương đáng yêu của nàng mà Lãnh Khuyết thầm cười trộm.

Hắn thừa biết tính cách nàng hay làm vẻ mặt đứng đắn, phóng khoáng, cũng hay trêu chọc các muội muội như một đại tỉ thực thụ chưa có chuyện gì là không biết.

Nhưng thực chất nàng chính là 1 con nai con chưa biết gì đội lốp mặt con hươu cao ngạo hiểu rõ sự đời.

Bạn đang đọc Ta tu chân ở vạn giới sáng tác bởi HaruE
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaruE
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 221

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.