Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời nguyền

Tiểu thuyết gốc · 1430 chữ

" Keng. Ký chủ thành công chuyển sinh nhận được gói quà nhiệm vụ ngẫu nhiên."

Âm thanh từ hệ thống vang lên làm Lãnh Khuyết từ từ nhớ lại. Ba ngày trước sau khi toàn bộ gia đinh trong phủ rời đi thì bỗng dưng trên trời mây đen kéo đến Hoa Hạ Hoàng triều và tiếng Séc khắp trời cao khiến không ai hiểu chuyện tự dưng có Séc đánh. Lúc này Lãnh Khuyết đang bắt cá trong hồ ở phủ thì bị 1 tia séc đánh vào cái áo nuôi cá gần ngay chỗ Lãnh Khuyết đang bắt cá khiến hắn co liệt dữ dội rồi ngất đi trong sự lo lắng của cả nhà đó là lý do tại sao hắn nằm liệt giường lúc này.

Lột cột... lột cột....

Có tiếng bước chân của ba người đến không ai khác chính là ba mẹ con Hoa Vô Ưu, Lãnh Tâm Nhi, Lãnh Tình Nhi. Tiếp sau đó có tiếng nói nhẹ nhàng diệu êm vang lên:

" Khuyết nhi sao rồi tỉ tỉ. Nó đã tỉnh lại chưa ?"

Đáp lại tiếng nói đầy vẻ quan tâm ấy là:

" Khuyết nhi vừa mới tỉnh, trong sắc mặt hơi nhạt nhưng nhìn vẫn rất tốt."

" Ca ca tại sao huynh lại khổ như vậy chỉ vì muội nói muội thèm cá mà huynh phải bị như thế này.... Huhuhu..."

" Hừ. Ca ca của ngươi không chết được đâu, ngươi qua đó hôn hắn cái là hắn hết bệnh rồi à."

Lời nói đó không ai khác chính là tỉ tỉ Lãnh Tố Tố mà người nói mình thèm ăn cá là của Lãnh Tình Nhi. Nghe vậy Lãnh Tình Nhi đỏ mặt tới tận mang tai, hai bàn tay đan các ngón tay vào nhau nhưng cũng không chậm trễ chạy tới chỗ Lãnh Khuyết hôn lên má hắn một cái rồi chạy mất tiêu. Thấy không ai cười nên Lãnh Tâm Nhi cũng vộ vã chạy tới hôn lên má còn lại của Lãnh Khuyết rồi chạy theo sau muội muội song sinh của mình Lãnh Tình Nhi. Không quên bỏ lại một câu:

" Ca ca xin lỗi huynh là muội cũng Tình Nhi muốn ăn cá nên mới để ca ca huynh bị thương. "

Mọi người ở toàn trường đều phì cười rồi lắc đầu ngao ngán không thôi.

Tuyết Vân nhìn nhìn con trai mình Lãnh Khuyết rồi nhìn sang Hoa Vô Ưu hỏi:

" Muội muội đã chuẩn bị xong hết chưa ?"

"Hmmmm....... Mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ hết cả rồi." Hoa Vô Ưu đáp.

" Vậy à tỉ đã dự định đưa Tố Tố và Khuyết nhi về Tuyết Linh Cung học tập và tu luyện đợi kì thi liên học viện 10 năm sau tổ chức. Hy vọng chúng có thể vào."

" Tỉ tỉ không định cùng vào à giới hạn tuổi tác là 100 và chỉ cần trong cùng cấp chiến đấu là được mà."

Đúng vậy đây chính là thế giới từ chân vừa mới biết từ ký ức của Lãnh Khuyết trước kia.

" Ca ca ơi...à không bây giờ không nên gọi huynh là ca ca nữa rồi. Ta Thanh nhi với tư cách là khí linh của hệ thống vạn giới tham kiến Lãnh Khuyết chủ nhân."

Từ trong đầu bay ra một tiểu cô nương nhỏ nhắn xinh đẹp, bay lơ lửng trên không trung. Làm Lãnh Khuyết giật bắn mình mộc dạy nhìn chằm chằm Thanh nhi và trước sự ngỡ ngàng cộng khó hiểu của 3 nữ nhân còn ở trong phòng.

" Khuyết nhi con sao thế ?"

Tuyết Vân cũng giật mình và lo lắng nhìn Lãnh Khuyết vội vàng hỏi vì sợ hắn bị thương chỗ nào nàng không biết.

" Chủ nhân a đừng vội a. Lý do làm Thanh nhi hóa nhỏ lại còn 2 tuổi là bởi vì hệ thống mới được khởi động và cấp bậc thấp. Khi nào chủ nhân nâng cấp hệ thống càng lên cao thì muội mới lớn lên được."

" Và chủ nhân cũng yên tâm ở đây ngoài chủ nhân ra không một ai có thể thấy được muội."

Lúc này mới từ trong lòng mới an tâm bởi vì hắn có chút lo vì sợ bị phát hiện mình không phải người thân của họ mà là một người khác đoạt lấy thân thể này. Lúc này nhìn qua mẫu thân ôn tồn nói:

" Mẫu thân, tiểu Khuyết không sao chỉ là giật mình vì Vô Ưu a di và 2 vị muội muội phải đi."

Nghe vậy Tuyết Vân chỉ có thể thở dài nói:

" Tiểu Khuyết à con cũng biết đấy thế giới ta đang sống chính là thế giới tu chân rộng lớn bao la."

Lúc này đây trong ánh mắt đẹp long lanh của Tuyết Vân hiện lên một tia sát ý lạnh lẽo nhẹ giọng nói ra:

" Tiểu Khuyết à con cũng đã lớn rồi có nhiều chuyện con cũng nên được biết, phụ Vương con là một tu sĩ nguyên anh kỳ được xem là tu sĩ mạnh nhất Hoa Hạ Hoàng triều và các quốc gia lân cận rồi. Vậy mà tại sao lại bị giết. Kết quả kẻ ra tay chỉ có thể là nguyên anh kỳ trở lên mà thôi. Mà mẫu thân nghe được tin tức đại Hoàng tử trong triều vừa bái 1 vị lão sư Hóa thần kỳ. Điều quan trọng ở đây là bởi vì tên đại Hoàng tử muốn phụ Vương ngươi gả Tố Tố tỉ tỉ ngươi cho gã, làm phụ Vương ngươi với tính cách cương trực thẳng thắn khó chịu đứng ra chỉ trích gã Hoàng tử hoan dâm vô độ nên không muốn gã tỉ tỉ ngươi cho hắn. Làm gã mất mặt trước nhiều vị quan trong triều khiến gã ghi hận."

Nghĩ một hơi rồi nhẹ nhàng nói tiếp:

" Một vài vị quan tướng trong triều có giao tình tốt nên âm thầm nhắc chúng ta mau chóng rời đi bởi vì trong chuyện này có ẩn tình rất sâu. Nếu không có thực lực tuyệt đối thì sẽ không làm được gì cả."

Nói tới đây nàng liền dừng lại một chút có hơi đỏ mặt nhẹ giọng nói tiếp:

" Tiểu Khuyết, con có biết nhà ngoại của Vô Ưu a di ngươi là một gia tộc thuộc thiên cơ môn, nên đã tính ra được sau khi phụ Vương ngươi chết. Gã Hoàng tử kia đã cho người nguyền rủa nhà ta rằng đời đời kiếp kiếp chỉ có thể làm súc sinh và chỉ có thể làm chuyện ấy với súc sinh."

Lãnh Khuyết khó hiểu hỏi:

" Tại sao hắn ta lại không giết hết chúng ta mà phải nguyền rủa ?"

Và Lãnh Khuyết hắn cũng khó hiểu tại sao mẫu thân lại đỏ mặt mà không tức giận.

" Bởi vì hắn làm cho nhà ta thân bại danh liệt. Cũng bởi vì phụ Vương ngươi cũng có công rất lớn với quốc gia nên cũng không tiện xuống tay. Nhưng..."

Nàng ngập ngừng nói ra một cách nhỏ đến khó nghe rõ được.

" Nhưng trớ trêu thay tên thi pháp nguyền rủa là 1 nguyên anh kỳ chính vì không biết nhà mình có ta và a di ngươi đều là tu sĩ gần tiếp cận hắn, và lúc thi pháp có chút vấn đề là từ đâu trên trời rơi xuống một bãi phân chim lên mặt tên thi pháp khiến hắn lỡ tay thay đổi câu thần chú thành nguyền rủa nhà ta hễ là con gái trong nhà chúng ta sau này chỉ có thể cưới người con trai duy nhất trong nhà và vĩnh viễn trong nhà chỉ có thể có một người con trai trừ khi chết đi thì đứa trẻ sau ra đời mới là con trai."

Lãnh Khuyết ngẫn người hồi lâu. Đây chẳng phải bắt hắn loạn luân với mọi phụ nữ trong nhà hay sao. Hắn không cầm được lẩm bẩm:

" Ôi tuyệt..con mẹ nó vời.."

Làm cả ba người nữ nhân đang ở trong phòng đỏ mặt đến tận mang tai. Bất chợt thấy mình lời nói có chút xấu xa thì thay đổi giọng nói đàng hoàng chính trực:

" Thì ra là vậy, con đã hiểu nhất định con sẽ giải lời nguyền và giết tên đại Hoàng tử kia để trả thù."

Bạn đang đọc Ta tu chân ở vạn giới sáng tác bởi HaruE
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaruE
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 241

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.