Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kirihime Yoruka

Tiểu thuyết gốc · 1922 chữ

"Chàng sẽ về chứ?" Trịnh Nhã lo lắng hỏi, nàng không muốn hắn rời đi, nàng sợ, sợ một ngày nhận tin tử nạn của hắn đến lúc đó nàng còn thiết gì mà sống.

"Nàng yên tâm ta sẽ trở lại, nhưng để đảm bảo an toàn ta có một thứ cho nàng" Minh Tu lời nói vừa dứt trong tay xuất hiện một viên pha lê màu xanh lục đưa đến trước mặt nàng.

"Cái này là?" Trịnh Nhã tò mò nhìn viên pha lê rồi lại nhìn Minh Tu.

"Nó là pha lê giác tỉnh, phục dụng sẽ có một dị năng bất kì" Minh Tu nhét vào tay Trịnh Nhã viên pha lê.

Thực chất viên pha lê là Minh Tu mua từ hệ thống với giá một ngàn tích phân, phục dụng có thể giác tỉnh mộc hệ dị năng. Với thứ này hắn có thể bồi dưỡng nữ nhân của mình, đảm bảo Trịnh Nhã không phải là con chim hoàng anh bị nhốt trong lồng.

(Nhắc nhỏ: chim hoàng anh là một loài chim rất đẹp, vì sắc đẹp đó con người ở thế kỉ 17 đã thu bắt một số lượng lớn để nuôi nhốt, cho đến khi luật nhân đạo ra đời loài chim này mới được thả tự do với khoảng 2600 con, nhưng vì thời gian dài nuôi nhốt nên sau một thời gian ngoài tự nhiên chim hoàng anh chết với số lượng lớn, con người phải nhúng tay vào nhằm đảm bảo loài chim này không tuyệt chủng)

"Thứ này quá quý giá chàng để dành cho bản thân sử dụng..." Trịnh Nhã nghe đến tác dụng vội đưa lại cho Minh Tu muốn từ chối nhưng bị hắn dùng miệng chặn lại. Sau vài giây chao lưỡi hắn mới luyến tiếc thả ra bờ môi của Trịnh Nhã thì thầm vào tai nàng:

"Ta đã có dị năng lôi điện, bản thân cũng có năng lực sống sót"

"Việc ta lo lắng cuối cùng là nàng, vì vậy hãy dùng nó"

Nghe hắn nói vậy Trịnh Nhã lòng ấm áp càng là dựa càng sát, hai đồi núi càng là dán vào ngực Minh Tu, khiến cậu nhỏ của hắn ngóc đầu lên. Minh Tu càng là hít sâu một hơi trực tiếp đè nàng ra tiếp tục công việc tạo bảo bảo.

Hai tháng trôi qua, Minh Tu miệt mài chăm chỉ làm việc. Ngày giúp Tần Trung chế tạo viên đạn, chiều tối tìm Trịnh Nhã hàn huyên bồi đắp tình cảm, lúc rảnh rỗi thì có thể cùng thành viên đội 203 đi nhậu.

Thông qua làm việc thường xuyên, Minh Tu kĩ năng "Chế Tạo" độ thành thạo từ 60% đạt đến 80%, chỉ thiếu 20% nữa là đạt đến trung cấp là hắn có thể tiếp xúc nhiều hơn với các loại máy móc bị hạn chế của hệ thống.

Một tuần trước khi kì khảo hạch của Dị Năng giả liên minh. Minh Tu chào tạm biệt mọi người ở Bình Dương thành, hướng thành phố Hồ Chí Minh mà đi. Sau năm ngày Minh Tu xuất hiện tại thành phố Hồ Chí Minh, chính hắn cũng không nghĩ mình nhanh như vậy liền đến.

"Ta tương lai so với trước kia càng tốt hơn!" Minh Tu trong lòng có chút cảm khái. Nguyên lai Minh Tu chỉ là cái binh lính nhỏ của Bình Dương thành mà thôi, là do muốn ăn no mới trở thành binh sĩ. Hiện tại hết thảy cũng không đồng dạng, hắn muốn trở thành thành viên của Dị Năng giả liên minh!

Thành phố Hồ Chí Minh, tường thành vượt qua năm mươi mét, độ dày càng là tiếp cận mười mét. Tường thành kiến cố dạng này, sợ rẳng cũng chỉ có quái vật cấp 70 trở lên mới có thể phá vỡ.

Minh Tu ở cửa thành trải qua kiểm tra, thành công tiến vào thành phố Hồ Chí Minh. Minh Tu thuê tạm một căn phòng khách sạn bình dân qua đêm.

Căn phòng cỡ mười mét vuông, có một chiếc giường đơn và một WC.

Mở ra hệ thống, Minh Tu trên tay xuất hiện hai viên pha lê màu trắng kích thước mỗi viên cỡ hai ngón tay, bên trên có vô số kí tự mà hắn không hiểu. Hai viên pha lê này là phần thưởng nhiệm vụ bảo vệ Bình Dương thành Minh Tu có được, chúng tên là pha lê triệu hoán.

Hiện tại Minh Tu là muốn gacha, độc lai độc vãn không phải sở thích của hắn vì vậy hắn cần một người đáng tin cậy.

"Đinh: phải chẳng sử dụng pha lê triệu hoán?"

"Phải!"

Ngay khi Minh Tu mặc niệm đồng ý, một trong hai viên pha lê trên tay hắn biến mất, đổi lại trước mặt hắn một cánh cửa màu bạc xuất hiện.

"Đinh: kí chủ triệu hoán thành công Kirihime Yoruka!"

(Lấy ý tưởng từ anime Saijaku muhai no bahamut)

Thanh âm hệ thống vừa ngưng, cánh cửa bạc mở ra một thiếu nữ xuất hiện.

Một thân phơi bày ra màu đen trang phục, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn thiếu nữ.

Yoruka bước ra đứng trước mặt Minh Tu, đôi mắt đặc biệt, sắc sảo ấy của nàng, phản chiếu hình ảnh của Minh Tu.

Độ dài cùng thắt lưng diễm lệ tóc đen, và khoảng chừng trái phải hai tròng mắt khác màu.

Mắt phải là thâm trầm xanh biển - xanh

Mắt trái là làm cho liên tưởng đến nguyền rủa bảo thạch - tím

Một thiếu nữ rất mỹ lệ!

Với lại để cho hắn ấn tượng khắc sâu là ánh mắt của nàng, tràn ngập thâm tình chân thành nóng ý, lại chứa một chút độc ác.

Gương mặt thiếu nữ đáng yêu cười đáng yêu làm cho trái tim của hắn đập lên liền hồi.

"Yoruka ra mắt chủ nhân"

Thiếu nữ lại cấp tốc quỳ rạp xuống Minh Tu trước mặt, cung kính cúi đầu nói.

"Cái này... ngươi mau đứng lên" Minh Tu phản ứng lại vội đở lấy hai vai nàng đứng lên.

Nhân lúc Minh Tu bối rối Yoruka tựa vào ngực hắn miệng thì thầm.

"Ta nguyện ý ngài chủ nhân ý nguyện làm hết thảy mọi việc, nguyện làm thanh kiếm của ngài nếu ngài muốn giết kẻ khác, nguyện phục vụ mọi ý nguyện của chủ nhân, cam nguyện làm cho chủ nhân hưởng hết ta cốt nhục, cho đến giọt máu cuối cùng"

Những lời này quá gây cho Minh Tu ngạc nhiên cứng lại vội nói.

"Cái này... ngươi cũng không cần..."

"Hi vọng chủ nhân ngài gọi thiếp là Yoruka, thiếp là đầy tớ của ngài, năm nay vừa tròn mười lăm tuổi, sở dĩ xin hỏi, chủ nhân ngài có chuyện sai bảo?"

Được đà lấn đên Yoruka nàng trực tiếp là ngồi trên đùi của Minh Tu, hai khỏa đồi tựa vào ngực làm phía dưới của hắn rục rịch.

Yoruka nàng cảm nhận được phía dưới Minh Tu phản ứng cũng mĩm cười ghé sát vào tai Minh Tu.

"Ta có thể thỏa mãn ngài chủ nhân bất cứ nguyện vọng gì, bất luận ám sát, tạp vụ, hoặc là... dùng cơ thể của ta xem như chủ nhân dục vọng trút ra cũng có thể"

Nghe đên đây Minh Tu chính là không kìm nén được trực tiếp trở người đè nàng xuống, môi hắn tìm đến môi nàng. Lưỡi hắn như giao long tiến vào miệng nàng khấy động nút lấy chiếc lưỡi bé nhỏ của nàng, mà Yoruka nàng lại là càng phối hợp để hắn nút lưỡi, hai tay thò vào áo Minh Tu sờ nắn từng khối cơ của hắn, bàn tay tiến quân thần tốc, làm nhiệm vụ của nó…

Dây vải nhẹ nhàng rút ra, từng kiện quần áo rơi xuống…

Tuyệt tác của thiên nhiên hiện hữu giữa căn phòng, ngay cả ánh sáng của mặt trăng cũng trở nên lu mờ trước nhan sắc của nàng…

Làn da chẳng khác nào dương chi bạch ngọc, cổ cao thon thả gợi cảm, xương quai xanh đầy mê hoặc, eo thon trơn nhẳn được lỗ rốn tinh xảo tô điểm, đôi đùi đẹp chắc nịch nhưng mềm mại kẹp chặt vào nhau, chân thon dài như tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất…

Từng ngón tay ngón chân tinh mỹ đến cực hạn, không có khuyết điểm…

Bộ ngực sửa vểnh cao sau cái áo ngực, chỉ loáng thoáng để lộ hai đầu nhũ hoa hấp dẫn chết người không đền mạng…

Quần lót trắng che giấu nơi tư mật nhất của người phụ nữ đã sớm ướt đẫm, hương thơm tỏa khắp căn phòng, tiêu hồn vô cùng…

Chụt chụt chụt…

Trong không khí nóng rực đó, Minh Tu vẫn không ngừng chiếm lấy miệng nhỏ của Yoruka, hắn ngấu nghiến từ cánh môi cho đến đầu lưỡi, không quên đảo quanh chăm sóc tận tình hàm răng như ngọc của nàng…

Cam lộ trong miệng Yoruka bị hút lấy, lại liên tục tiết ra, ngọt ngào vô hạn…

Sau nụ hôn sâu hàng thế kỷ, hắn rốt cuộc tách rời, để lại một sợi tơ tình trong suốt nối liền khoang miệng hai người…

Nhìn đôi môi ửng đỏ hơi sưng của Yoruka, yêu thương đặt lên đó thêm một nụ hôn, rồi tiến từ miệng, mũi lên đến trán nàng…

Nhẹ nhàng đặt môi lên cái trán trơn bóng đó, một lần nữa tách ra tìm đến cái cổ thơm ngát…

“Ưm, thiếp nhột quá!” Yoruka rùng mình, da gà nổi lên từng đợt…

Minh Tu thích thú liếm láp, từ trên xuống dưới, nơi đâu cũng xuất hiện dấu môi…

Chỉ trừ hai nơi vẫn còn lớp vải mỏng bảo vệ, cơ thể Yoruka đã thấm đẫm nước bọt từ cái lưỡi hắn…

“Ưm, chủ nhân… chủ nhân… thiếp thoải mái…”

Yoruka lần đầu nếm trải tư vị ngọt ngào, hai bàn tay bấu chặt xuống ga giường, thở dốc theo từng nụ hôn của hắn lên cơ thể…

Rốt cuộc chuyện gì đến cũng nên đến…

Áo lót rơi xuống, lộ ra bầu sửa trắng mịn căng tròn kia…

Vú Yoruka cực đẹp, nhưng lại bé hơn của Trịnh Nhã…

Quầng vú hồng nhuận, nụ hoa nhỏ xíu như trái nho đỏ, lúc này đang tinh nghịch vươn cao, dụ người đến cực hạn…

Chụt…

Minh Tu há miệng, ngậm lấy một bên, nút nhẹ… nút nhẹ… bàn tay nắm lấy một bên còn lại, đầy đặn, căng tròn, hắn nắm không hết…

xoa nắn…

“A… Á… ngài là tiểu hài tử sao? Thiếp chưa có sữa đâu!” Yoruka ưỡn người, vừa thở hổn hễ vừa nỉ non rên rỉ…

“Chưa có sữa nhưng ta thích ăn chúng!” Minh Tu cười tà, hàm răng cắn nhẹ cái núm yêu kiều kia, nhũ hoa bên vú còn lại đang được hai ngón tay tinh quái của hắn xoe tròn…

“Á… Chết thiếp… tê quá… tê… vừa tê vừa thoải mái…” Yoruka rên rĩ, hai tay đặt lên đầu Minh Tu, đè ép hắn vào ngực mình…

(Đôi lời nhờ cậy: nhân vật Yoruka mình lấy từ trong anime nhưng mình muốn tạo cho nhân vật này một tính cách dâm đản chung tình và hơi chút Yandere nhưng mình không bt cách diễn tả thế nào mong mọi người góp ý)

Bạn đang đọc Ta trở thành cơ khí sư(18+) sáng tác bởi AyanamiHiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AyanamiHiếu
Thời gian
Lượt thích 18
Lượt đọc 599

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.