Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạch Liên Hoa tâm cơ 3

Phiên bản Dịch · 1774 chữ

Người dịch: Đồng Đạo Nhân

........

Cố Quân Thiên vừa suy nghĩ về tương lai, vừa mặc quần áo thắt cà vạt, thẳng đến khi thu thập xong chính mình mới đi xuống lầu.

Cha mẹ nguyên chủ hàng năm không thấy bóng dáng, bà nội nguyên chủ lại mất sớm, nguyên chủ là do ông nội một tay nuôi lớn, quan hệ với ông nội rất tốt.

Cũng bởi vì như vậy, ngay từ đầu hắn rõ ràng không thích Trình Minh Nghiên, nhưng lại rất nhiều lần chịu đựng Trình Minh Nghiên.

Đến mức những hành vi sau đó của hắn, Cố Quân Thiên cảm thấy đầu hắn bị lừa đá, mới có thể đột nhiên trở thành não yêu đương.

Tuổi tác ông nội nguyên chủ đã rất lớn, vì có thể chiếu cố ông nội, mỗi ngày nguyên chủ đều về nhà cũ ở.

Cố Quân Thiên mới vừa xuống cầu thang, liền nhìn thấy ông nội nguyên chủ đã ngồi bên bàn ăn.

Ông lão hơn 90 tuổi này mặc một thân đường trang, mái đầu bạc thưa thớt chải chuốt gọn gàng không chút cẩu thả, trên mặt lại không có biểu hiện gì, ánh mắt sâu thẳm kia…… Thôi được rồi, ánh mắt ông cũng chẳng có sâu thẳm gì, thậm chí Cố Quân Thiên còn nhìn thấy một tia mờ mịt.

Ông lão này cũng đã 95 tuổi, nói chuyện ngẫu nhiên sẽ lộn xộn, có đôi khi còn không nhớ được những việc trước kia.

Đây là chuyện không có cách nào, người ở tuổi này, não bộ không thể tránh khỏi việc bị thoái hóa.

Hiện tại, hắn xuyên thành nguyên chủ, ông nội nguyên chủ chính là ông nội hắn. Cố Quân Thiên đi nhanh đến bên cạnh bàn, cười với ông lão này một cái, dùng giọng nói vang dội chào hỏi: “Ông nội, buổi sáng tốt lành!”

Ông nội Cố ánh mắt sáng lên một chút: “Buổi sáng tốt lành.”

Cố Quân Thiên mỉm cười ngồi xuống trước mặt ông nội Cố, cùng ăn bữa sáng với ông nội Cố.

Mấy năm trước, ông nội Cố định ra một vài quy tắc, trong đó bao gồm lúc ăn và ngủ không nói chuyện.

Bởi vậy, nguyên chủ và ông nội rất ít khi nói chuyện lúc ăn cơm.

Cố tình nguyên chủ còn rất bận, ngày thường cũng chỉ có thể ăn một bữa cơm với ông nội.

Tuy rằng nguyên chủ và ông nội ở cùng một chỗ, nhưng hai người giao lưu thật sự rất ít, Cố Quân Thiên cảm thấy, chính là bởi vì như vậy, ông nội Cố mới có thể thân cận với Trình Minh Nghiên, người cứ luôn tìm đến ông nói chuyện như vậy.

Tuy rằng hôn ước giữa Trình Minh Nghiên và nguyên chủ, là do ông cụ định ra, nhưng Cố Quân Thiên cũng không trách ông.

Một ông lão 95 tuổi nói năng lộn xộn, làm ra việc hồ đồ cũng rất bình thường.

Là chính bản thân nguyên chủ không tỉnh táo, mới có thể hại người hại mình.

“Ông nội, cái này ngon nè, ông nếm thử xem!”

“Ông nội, hôm nay nắng tốt, lát nữa ông ra phơi nắng chút đi!”

“Ông nội……”

Cố Quân Thiên cười nói chuyện với ông nội mình.

Ông nội Cố vui vẻ ra mặt: “Được, được!”

Một lát sau, ông hỏi lại: “Con nói gì?”

Cố Quân Thiên lặp lại những gì mình vừa nói một lần.

Ông nội Cố nhìn như nghe hiểu, đột nhiên nói: “Buổi tối con dẫn vợ con về nhà ăn cơm, đã lâu cha không gặp các con.”

Cố Quân Thiên ngẩn người, sau đó thở dài.

Ở quỹ đạo lịch sử nguyên bản, bởi vì ông nội nói lời này, buổi tối hôm nay, Cố Quân Thiên đã dẫn Trình Minh Nghiên về nhà.

Có điều hiện tại hắn thấy…… Lúc này, nói không chừng ông nội Cố đã nhầm hắn thành cha hắn!

Dù sao hắn sẽ không bởi vì những lời này, mà dẫn Trình Minh Nghiên về nhà.

Ăn cơm sáng xong, Cố Quân Thiên ngồi lên xe, xuất phát đi công ty.

Trên đường đi, hắn có được ký ức của nguyên chủ, cũng quen cửa quen nẻo mở máy tính lên, bắt đầu xem tin nhắn giải quyết công việc hôm nay.

Dưới trướng Cố thị có hai thương hiệu, “Lão Thành Hoàng Kim” chủ yếu bán trang sức vàng, yêu cầu với thiết kế không cao.

Lúc này là cuối năm, những nhà thiết kế đó đã thiết kế ra những mẫu mới, phần lớn đều có liên quan tới cầm tinh sang năm.

Cố Quân Thiên xem một lúc, sau đó gửi mail trả lời cho người phụ trách của bộ thiết kế Lão Thành Hoàng Kim, để ông dẫn dắt nhà thiết kế dưới trướng thiết kế nhiều thêm một vài trang sức ngụ ý tốt, tốt nhất là có liên quan tới sự nghiệp thuận lợi tài nguyên cuồn cuộn.

Người trẻ tuổi bây giờ đều thích tiền.

Hắn nhớ rõ bạn trai nguyên chủ Chu Thanh Hạo, có thói quen đeo nhẫn vàng ở ngón giữa tay phải để cầu tài, nghe nói là bắt chước theo trên mạng……

Cố Quân Thiên đặc biệt nói đến điểm này, để cho người của bộ thiết kế “Lão Thành Hoàng Kim” thiết kế thêm một vài mẫu nhẫn có yếu tố “cầu tài”, lại marketing chuyện này một chút, để những người trẻ tuổi vốn dĩ không đeo nhẫn vàng, vì cầu tài phải đặc biệt đến mua để đeo.

Về phần châu báu xa hoa Thánh Đế, thương hiệu này rất chú trọng đến thiết kế, một vài thiết kế, thậm chí còn là châu báu định chế chỉ riêng cho khách hàng nào đó, giá cả đắt đỏ.

Rất nhiều trang sức từ Thánh Đế, đều là độc nhất vô nhị trên toàn thế giới.

Thánh Đế muốn phát triển thêm, cần phải có khách hàng thân phận đủ cao mới được, còn phải nỗ lực khai quật nhà thiết kế có thiên phú.

Cố Quân Thiên thuận tay lật xem bản thảo của những nhà thiết kế Thánh Đế, sau đó phát hiện thiết kế của bạn trai nguyên chủ Chu Thanh Hạo làm người trước mắt sáng ngời, phong cách cá nhân cũng vô cùng rõ ràng.

Chu Thanh Hạo nhỏ hơn nguyên chủ bốn tuổi, năm nay 25 tuổi.

Với tuổi đời còn trẻ mà có thể vẽ ra bản thảo thiết kế như vậy, tiền đồ của y không thể hạn lượng, tương lai chắc chắn sẽ trở thành nhà thiết kế nổi danh, cố tình bởi vì yêu đương, cuối cùng hai bàn tay trắng còn bị mất mạng.

Yêu đương thật sự không có tác dụng gì, làm sự nghiệp mới là chính đạo.

Cố Quân Thiên ghi chú một chút, tính toán về sau cho Chu Thanh Hạo thêm nhiều cơ hội, hảo hảo bồi dưỡng Chu Thanh Hạo.

Nguyên chủ rảnh rỗi đi tai họa người ta đến chết, hắn thì không giống.

Hắn là người tốt, sẽ duy trì sự nghiệp của đối phương.

Về phần yêu đương…… Sau khi Chu Thanh Hạo công thành danh toại, có thể đi tìm tiểu chó săn, nhưng đừng tới tìm hắn.

Hắn đối với người như Chu Thanh Hạo, không có một chút hứng thú nào.

Cố Quân Thiên đến công ty từ sớm, thần thái sáng láng bận rộn lên.

Hắn thích làm việc!

Nhưng mà hắn nhìn thấy Cố thị quản lý có hơi hỗn loạn…… Cố Quân Thiên một bên bận rộn công tác, một bên cân nhắc biện pháp cải tiến.

Cố Quân Thiên toàn tâm toàn ý một lòng làm việc, nhưng không làm việc được bao lâu, hắn đã bị quấy rầy.

Đầu tiên là Trình Minh Nghiên gửi tin nhắn cho hắn: “Cố đại ca, trưa nay anh muốn ăn gì? Em đưa tới cho anh!”

Cố Quân Thiên trả lời: “Đừng đưa, đã kéo đen”, gửi xong, hắn thuận tay kéo đen tất cả phương thức liên hệ của đối phương.

Mỗi ngày Trình Minh Nghiên đều gửi cho nguyên chủ rất nhiều tin nhắn, còn cứ rảnh rỗi là gọi điện thoại cho nguyên chủ……

Người này quá phiền phức, ảnh hưởng hắn làm sự nghiệp.

Tiếp theo, chính là Chu Thanh Hạo gửi tin nhắn cho hắn: “Quân Thiên ca, trưa nay chúng ta cùng nhau ăn cơm nhé?”

Cố Quân Thiên trả lời: “Xin lỗi, tôi khá bận, hôm nay không thể ăn cơm với cậu được.”

Trong cốt truyện gốc, cũng có đoạn hai người này gửi tin nhắn cho nguyên chủ.

Nguyên chủ cũng giống như hắn bảo Trình Minh Nghiên đừng đưa cơm, nhưng Trình Minh Nghiên vẫn đưa tới, vừa lúc đụng phải Chu Thanh Hạo tới tìm nguyên chủ cùng nhau ăn cơm, hai bên cứ thế nổi lên xung đột, Chu Thanh Hạo còn bị Trình Minh Nghiên tát một cái.

Cố Quân Thiên không muốn lãng phí thời gian quý giá của mình trong mấy việc này, dứt khoát không ăn cơm với Chu Thanh Hạo.

Về phần Trình Minh Nghiên bên kia, tuy rằng hắn đã cự tuyệt kéo đen một loạt, nhưng nói không chừng Trình Minh Nghiên vẫn sẽ đến. Cũng may nguyên chủ đã dặn dò thư ký, không cho phép Trình Minh Nghiên vào văn phòng hắn, Trình Minh Nghiên cũng không thể quấy rầy hắn được.

Chu Thanh Hạo lại lần nữa gửi tới một tin nhắn: “Quân Thiên ca, vậy em không quấy rầy anh nữa, anh nhất định phải ăn cơm đầy đủ, chú ý thân thể.”

Sau tin nhắn này, Chu Thanh Hạo còn gửi một cái biểu tượng cảm xúc mèo con giơ tay bắn tim.

Cố Quân Thiên không đáp lại, tiếp tục làm việc.

Đàn ông đàn ang cứ nhão nhão dính dính làm gì?

Bây giờ là thời gian làm việc, đi làm quan trọng nhất!

Trình Minh Nghiên này là do ông nội hắn sắp xếp, hắn cũng không thừa nhận.

Nhưng Chu Thanh Hạo vẫn bất an, đối với Trình Minh Nghiên cũng tràn ngập địch ý, đặc biệt là sau khi Trình Minh Nghiên vào Cố thị.

Y không có gì cả, chỉ có một mình Cố Quân Thiên, vì sao Trình Minh Nghiên còn muốn tranh đoạt với y chứ?

Chu Thanh Hạo nhớ tới Trình Minh Nghiên, lập tức hận đến ngứa răng.

Bạn đang đọc Ta thật sự chỉ muốn làm sự nghiệp của Quyết Tuyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐồngĐạoNhân
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.