Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1909 chữ

Người dịch: Đồng Đạo Nhân

…….

Chu Thanh Hạo quá gầy, hắn lo lắng để Chu Thanh Hạo cầm quá nhiều đồ, sẽ đè bẹp Chu Thanh Hạo.

Đoàn người cứ vậy đi xuống lầu, chờ xuống dưới lầu rồi, Cố Quân Thiên nhìn thoáng qua chú hai Chu, nói với vệ sĩ: “Thả ông ta đi.”

Trước đó hắn bảo vệ sĩ khống chế chú hai Chu, là muốn thẩm vấn người này một chút, tìm hiểu chuyện lúc nhỏ của Chu Thanh Hạo.

Nhưng bây giờ hắn cũng đã nói rõ với Chu Thanh Hạo, hắn muốn biết cái gì, không cần thiết phải đi hỏi người này nữa, cứ trực tiếp hỏi Chu Thanh Hạo là được.

Vệ sĩ cũng không muốn giữ chú hai Chu tiếp —— hạn chế tự do người khác một cách phi pháp là hành vi phạm tội trái pháp luật.

Bọn họ buông chú hai Chu ra, chú hai Chu lập tức chạy đi nhanh như một cơn gió.

Mà Cố Quân Thiên mới vừa lên xe, liền bắt đầu liên hệ luật sư, kêu luật sư thu thập tư liệu, giúp Chu Thanh Hạo kiện chú hai Chu .

Chu Thanh Hạo ngồi ở bên cạnh Cố Quân Thiên, thấy Cố Quân Thiên mặt mày nghiêm túc giải thích mọi việc với luật sư, cảm thấy chính mình cực kỳ hạnh phúc.

Tất cả mọi chuyện quá mức tốt đẹp, giống như là giả vậy.

Y ở trước mặt Cố Quân Thiên bại lộ tính cách chân thật của mình, mà Cố Quân Thiên một chút cũng không ngại, vẫn thích y như cũ, còn muốn sống chung với y.

Về sau, có phải bọn họ có thể ôm nhau mà ngủ, cùng nhau tỉnh lại trong nắng sớm hay không?

Buổi tối, bọn họ còn có thể làm chút việc người trưởng thành thích làm……

Nghĩ như vậy, Chu Thanh Hạo toàn thân nóng lên, mặt đỏ rực.

Cố Quân Thiên cũng không biết ý tưởng của Chu Thanh Hạo, hắn đã bắt đầu cân nhắc kế tiếp phải làm thế nào nuôi Chu Thanh Hạo trở nên cường tráng một chút!

Cơm dinh dưỡng chắc chắn phải tiếp tục ăn, ăn no mới có sức lực rèn luyện.

Chu Thanh Hạo ở lại nhà họ Cố, đi làm hay tan tầm đều sẽ ngồi chung xe với hắn, nói vậy lượng vận động có hơi ít, nếu như thế, vậy thì buổi sáng mỗi ngày đều chạy bộ đi, đến lúc đó theo dõi nhịp tim của Chu Thanh Hạo, bắt đầu từ chạy chậm mười phút, rồi dần dần gia tăng.

Một tuần, còn có thể huấn luyện lực lượng hai lần, đồng dạng từ từ làm……

Cố Quân Thiên rất nhanh đã cân nhắc ra một phần kế hoạch rèn luyện thân thể tuyệt đối sẽ không làm tổn thương Chu Thanh Hạo, lúc này mới bắt đầu suy xét đến việc khác.

Biệt thự nhà họ Cố gồm bốn tầng, ông cụ Cố ở tầng hai, cha Cố mẹ Cố ở tầng ba, hắn ở tầng bốn.

Mấy căn phòng trên tầng bốn đều rất tốt, hai căn phòng ngủ đều có diện tích không khác gì phòng ngủ chính.

Hắn đã ở một phòng, một phòng khác có thể để cho Chu Thanh Hạo ở.

Trong hai căn phòng ngủ này, đều có phòng để quần áo rộng rãi, đến lúc đó hắn còn có thể tìm người đưa thêm mấy bộ quần áo lại đây cho Chu Thanh Hạo, lấp đầy tủ quần áo của Chu Thanh Hạo.

Cố Quân Thiên suy nghĩ rất nhiều, nhưng từ đầu tới đuôi, đều không hề nghĩ đến chuyện ngủ chung phòng với Chu Thanh Hạo.

Bọn họ nhận thức mới được bao lâu chứ? Có một số việc, trước tiên vẫn nên bồi dưỡng tình cảm rồi lại nói.

Hai người tâm tư khác biệt, cùng nhau đi trung tâm thương mại mua quần áo.

Cố Quân Thiên vẫn chưa ăn cơm chiều, để vệ sĩ mua cho hắn hai cái hamburger cầm ăn.

Hắn mặc trên người bộ tây trang giá trị xa xỉ, lại cầm hamburger mà gặm, làm cho người ta có một loại cảm giác không quá đúng, lại cũng hợp đến kỳ lạ.

Dù sao Chu Thanh Hạo cảm thấy Cố Quân Thiên như vậy rất đẹp trai.

Y không nhịn được, liên tục nhìn về phía Cố Quân Thiên.

Cố Quân Thiên nói: “Em không thể ăn hamburger, chờ cơ thể em tốt hơn, lâu lâu mới có thể ăn một lần.”

Chu Thanh Hạo: “……” Y mới không phải thèm hamburger đâu, cái y thèm chính là bản thân Cố Quân Thiên!

Thời đại đã sớm thay đổi, bây giờ hamburger không phải thứ gì đắt đỏ, ngược lại giá cả còn rất tiện nghi, một vài cửa hàng hamburger ổn định giá lúc mới khai trương, chỉ cần mười đồng là có thể mua hai cái, thậm chí y còn từng mua được ba cái hamburger với giá mười đồng.

Trước kia y muốn tự đãi mình một bữa, thì sẽ đi mua hamburger giá rẻ ăn, không hề cảm thấy hamburger có gì hiếm lạ.

Ngược lại là cơm dinh dưỡng kia…… Đó là mỹ thực đỉnh cấp mà trước kia y chưa từng ăn bao giờ, cơm dinh dưỡng do đầu bếp chuyên nghiệp dùng nguyên liệu nấu ăn đẳng cấp nhất làm ra, sắc hương vị đều đủ cả.

Y cảm thấy cơm dinh dưỡng mới là ngon nhất!

Bản thân Cố Quân Thiên không hề có dục vọng mua sắm gì, nhưng dẫn Chu Thanh Hạo đến mua đồ, liền nhịn không được muốn mua một đống.

Hắn cảm thấy cái gì Chu Thanh Hạo cũng thiếu.

Nhưng Chu Thanh Hạo không thích lãng phí.

Mắt thấy Cố Quân Thiên hận không thể một hơi mua cho y mấy chục bộ quần áo giữ nhiệt, y vội vàng giữ chặt người lại: “Mua cho em ba bộ thay đổi là đủ rồi, mua nhiều lãng phí.”

Những thứ khác, y cũng đồng dạng không cho mua nhiều.

Cố Quân Thiên có hơi mất mát: “Sao em lại không biết mua mua mua gì hết thế?”

Chu Thanh Hạo nói: “Mua không mặc quá lãng phí.”

“Cứ xem như gia tăng tiêu phí kích thích kinh tế đi.”

“Nếu muốn kích thích kinh tế, có thể mua một số quần áo giữ nhiệt giá cả phải chăng, sau đó quyên tặng cho những người có nhu cầu.” Chu Thanh Hạo nói.

Cố Quân Thiên ngây ra một lúc, sau đó chợt cười rộ lên: “Em nói rất đúng!”

Ánh mắt hắn thật tốt!

Chu Thanh Hạo thật sự là người rất tốt, đáng tiếc ở cốt truyện gốc, kết cục y thê thảm.

Chu Thanh Hạo chú ý tới ánh mắt tán thưởng của Cố Quân Thiên, nhịn không được có chút chột dạ.

Quả thật y không thích mua một đống đồ vô dụng, nhưng kỳ thật y không có lương thiện như vậy.

Trước kia, ngoại trừ lúc trường học tổ chức quyên tiền, thì y chưa bao giờ quyên tiền cả.

Lúc này, y chỉ đang giả vờ trước mặt Cố Quân Thiên.

Y luôn muốn biểu hiện thật tốt ở trước mặt Cố Quân Thiên, càng thêm tốt hơn chút nữa.

Bởi vì tan tầm về còn trì hoãn thật lâu, lúc hai người về đến nhà họ Cố, đã 9 giờ tối.

Nhìn thấy sân vườn nhà họ Cố vô cùng rộng rãi, còn có biệt thự chiếm diện tích khá lớn, Chu Thanh Hạo có chút bất an.

Đây là ngôi nhà lớn nhất mà y từng nhìn thấy.

Ông cụ Cố còn sống ở đây nữa!

Chuyện được sống chung với Cố Quân Thiên làm y có hơi hưng phấn quá mức, thậm chí xem nhẹ việc ông cụ Cố cũng sống ở nhà họ Cố, nhưng hiện tại y nghĩ tới.

“Quân Thiên, chờ lát nữa gặp ông nội anh, em phải xưng hô với ông như thế nào? Ông có thể không thích em hay không?”

Cố Quân Thiên nói: “8 giờ ông nội của anh đã đi ngủ, chờ lát nữa em sẽ không gặp được ông đâu. Về phần xưng hô, em cứ gọi ông là ông nội giống anh là được.”

Y vậy mà có thể gọi ông là ông nội giống như Cố Quân Thiên!

Chu Thanh Hạo nhịn không được cười rộ lên, chuyện chưa cần phải gặp ông nội Cố Quân Thiên ngay, làm y hoàn toàn thả lỏng lại.

Y sắp được sống chung với Cố Quân Thiên rồi!

Thời điểm Cố Quân Thiên dùng vân tay mở khóa đi vào, Chu Thanh Hạo lại lần nữa bóp giọng nói chuyện: “Quân Thiên ca ca, anh nguyện ý dẫn em về nhà, em thật là vui vẻ, tối hôm nay em nhất định sẽ hầu hạ anh thật tốt!”

Cố Quân Thiên bất đắc dĩ: “Anh không cần em hầu hạ.”

“Thật sự không cần hả? Quân Thiên ca ca, em rất biết hầu hạ người đó nha.” Chu Thanh Hạo một bên nói, một bên ôm lấy cổ Cố Quân Thiên, đi hôn lên mặt Cố Quân Thiên.

Mà khi y vừa mới hôn lên, động tác lập tức khựng lại.

Trong phòng khách có người, một đôi nam nữ với làn da ngăm đen đang tò mò mà nhìn y.

Chu Thanh Hạo nháy mắt mờ mịt, sau đó liền trợn tròn mắt.

Hai người này, là cha mẹ Cố Quân Thiên!

Y nhão nhão dính dính với Cố Quân Thiên, bị cha mẹ Cố Quân Thiên nhìn thấy!

Bị Chu Thanh Hạo treo trên người, nhưng sắc mặt Cố Quân Thiên vẫn bình tĩnh như cũ: “Cha, mẹ, hai người còn chưa ngủ sao?”

Cha Cố có hơi xấu hổ: “Bình thường 10 giờ chúng ta mới ngủ.”

Trước đó Cố Quân Thiên đều tan tầm đúng giờ, về nhà ăn cơm chiều.

Hôm nay hắn đột nhiên không về ăn cơm chiều, còn gọi điện thoại kêu bảo mẫu trong nhà dọn dẹp phòng ngủ bên cạnh phòng hắn, đặt đồ dùng tắm rửa áo ngủ linh tinh gì đó vào, chắc là muốn dẫn người về.

Cha Cố mẹ Cố nhàn rỗi không có việc gì làm bèn cùng nhau đợi một chút, sau đó đợi được một đôi tình nhân nhỏ.

Nhìn bộ dáng này, con trai bọn họ không về nhà ăn cơm chiều chắc chắn là đi hẹn hò, hình như bọn họ còn dọa tới vợ chồng son người ta rồi.

Mẹ Cố nói: “Không còn sớm, chúng ta đi ngủ đây, các con cứ tiếp tục.”

Dứt lời, cha Cố mẹ Cố lập tức nhanh nhẹn rời đi, chỉ để lại Cố Quân Thiên và Chu Thanh Hạo đứng ngây tại chỗ.

Chu Thanh Hạo: “……” Vừa rồi y đã làm cái gì vậy chứ? Cha mẹ Cố Quân Thiên sẽ nghĩ về y như thế nào?

Có phải ân nhân của y sẽ có ấn tượng rất kém với y không?

Chu Thanh Hạo nghĩ mà muốn quay đầu chạy trốn, nếu không phải vẫn còn nhớ thương chuyện ngủ với Cố Quân Thiên, chắc chắn y sẽ không có dũng khí tiếp tục đi vào trong.

Bạn đang đọc Ta thật sự chỉ muốn làm sự nghiệp của Quyết Tuyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐồngĐạoNhân
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.