Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1587 chữ

Người dịch: Đồng Đạo Nhân

Xác thật sắc mặt Cố Quân Thiên cũng rất khó coi mà đuổi theo Chu Thanh Hạo!

Thế nhưng Chu Thanh Hạo vậy mà lại cưỡng hôn Cố Quân Thiên, đây là điều bọn họ không nghĩ tới.

Trình Minh Nghiên ghen ghét không thôi, lại cảm thấy Chu Thanh Hạo ra chiêu ngu ngốc.

Gã hiểu biết Cố Quân Thiên, Cố Quân Thiên người này, tuyệt đối không phải Chu Thanh Hạo có thể ra vẻ thông minh lấy lòng, sẽ buông bỏ khúc mắc, không tức giận nữa.

Trước đó Cố Quân Thiên đối xử với gã tuyệt tình biết bao nhiêu?

Lúc này, hai người nhất định đang cãi nhau!

Có điều tiếng nói chuyện bên trong quá nhỏ.

Ngay từ đầu, bọn họ nghe thấy có người bị đẩy ngã.

Sau đó, bọn họ lại nghe được mấy tiếng đồ vật bị ngã đổ.

Nhưng từ đầu tới đuôi, bọn họ đều không hề nghe thấy tiếng cãi nhau.

Là cửa này cách âm quá tốt sao?

Người bạn dẫn Cố Quân Thiên đến tên là Vu Lợi, anh ta nhớ tới trước đó Cố Quân Thiên siết cổ anh ta, đột nhiên có phỏng đoán đáng sợ.

Cố Quân Thiên sẽ không bóp chết Chu Thanh Hạo đấy chứ?

Xã hội hiện đại, nếu Cố Quân Thiên thật sự làm ra chuyện như vậy thì sẽ phải ngồi tù!

Lúc đám người mỏi mắt mong chờ cửa phòng mở ra, cuối cùng Chu Thanh Hạo cũng lấy lại tinh thần, nhớ ra bên ngoài còn có một đám người.

Y đẩy Cố Quân Thiên ra.

Cố Quân Thiên có hơi không vui: “Sao không hôn nữa?”

Chu Thanh Hạo nói: “Bên ngoài có người.”

Cố Quân Thiên rất bất mãn, nhưng chuyện bên ngoài vẫn cần hắn đi xử lý một chút.

Dù sao cũng đã tới giờ ăn cơm chiều của Chu Thanh Hạo rồi.

Thân thể y không tốt như vậy, cần phải ăn cơm đúng giờ.

Cố Quân Thiên nói: “Em bị Trình Minh Nghiên theo dõi, lần này chính là cậu ta thiết kế bẫy em, về sau không chừng cậu ta vẫn sẽ làm mấy động tác nhỏ nữa…… Chờ lát nữa em đi ăn cơm, anh sẽ giúp em thu dọn hành lý, đợi em cơm nước xong xuôi, thì theo anh dọn đến nhà anh ở.”

“Đến nhà anh ở?” Chu Thanh Hạo mừng rỡ vạn phần.

Y có thể vào nhà Cố Quân Thiên ở sao?!

Cố Quân Thiên nói: “Đúng vậy, đến nhà anh ở, em ở một mình anh không yên tâm.”

Dứt lời, Cố Quân Thiên xách hộp cơm giữ nhiệt bị Chu Thanh Hạo ném trên giường đưa cho Chu Thanh Hạo: “Em ra ngoài ăn cơm đi, nhớ phải nhai kỹ nuốt chậm, anh sẽ giúp em dọn đồ.”

Lúc này Chu Thanh Hạo mới nhớ tới chuyện Cố Quân Thiên nói muốn giúp y thu dọn đồ đạc.

Đồ đạc của y lung tung rối loạn, sao có thể để Cố Quân Thiên thu dọn được?

Chu Thanh Hạo muốn cự tuyệt, nhưng Cố Quân Thiên đã mở cửa phòng ra.

Cửa phòng này đối diện nhà ăn, liếc mắt nhìn ra một cái, là có thể nhìn thấy trong nhà ăn nho nhỏ đứng đầy người, Trình Minh Nghiên cũng ở bên trong.

Chu Thanh Hạo nháy mắt lên tinh thần, ngọt ngào mở miệng: “Quân Thiên ca ca, em không muốn người khác động vào đồ của em, em cũng không biết thu dọn hành lý, anh giúp em thu dọn đi!”

Một tiếng Quân Thiên ca ca này thật là dễ nghe! Từ từ, không phải hắn đã nói muốn giúp Chu Thanh Hạo thu dọn đồ đạc sao? Vì sao Chu Thanh Hạo còn nói như vậy? Cố Quân Thiên có chút nghi hoặc, nhưng rất nhanh đã nhìn thấy Trình Minh Nghiên, nháy mắt thể hồ quán đỉnh hiểu biết ý tưởng của Chu Thanh Hạo: “Được, anh giúp em thu dọn. Em mau đi ăn cơm đi, đừng để đói bụng.”

Chu Thanh Hạo nói: “Quân Thiên ca ca anh thật tốt.”

Dứt lời, Chu Thanh Hạo cầm hộp cơm giữ nhiệt đi ra bên ngoài ngồi xuống bên cạnh bàn ăn, thở dài lẩm bẩm: “Haizz, tôi còn muốn thân thiết với Quân Thiên ca thêm một chút, nhưng anh ấy sợ tôi đói bụng, bắt tôi một hai phải ăn cơm trước.”

Nói xong, y thong thả ung dung mà mở nắp hộp cơm giữ nhiệt, lấy thức ăn bên trong ra.

“Tất cả đều là món tôi thích ăn, Quân Thiên ca ca thật sự quá dụng tâm.” Chu Thanh Hạo mỉm cười mở miệng, lại nhìn về phía Trình Minh Nghiên, “Có điều sau này, anh ấy sẽ không cần phải phiền toái đưa cơm cho tôi như vậy nữa, tôi sẽ dọn vào nhà Quân Thiên ca ở, về sau chúng tôi có thể cùng nhau ăn cơm mỗi ngày.”

Trình Minh Nghiên cho rằng, sau khi Cố Quân Thiên nhìn thấy gương mặt thật của Chu Thanh Hạo, sẽ ghét bỏ Chu Thanh Hạo.

Trước đó gã thấy Chu Thanh Hạo cực kỳ hoảng sợ chạy trối chết, không biết trong lòng thoải mái bao nhiêu.

Kết quả hai người đóng cửa phòng lại, không biết làm cái gì mà đã hòa hảo như vậy?

Thôi được rồi, hai người bọn họ ở trong phòng làm gì, mọi người cũng biết được —— Chu Thanh Hạo cũng đã nói, bọn họ ở trong phòng thân thiết với nhau!

Môi Chu Thanh Hạo vừa đỏ vừa sưng, lời y nói chắc chắn là thật!

Sau khi Cố Quân Thiên biết được gương mặt thật của Chu Thanh Hạo, vậy mà chẳng thèm để trong lòng chút nào, còn tính toán đưa Chu Thanh Hạo về nhà mình ở?

Cố Quân Thiên không cho gã vào nhà họ Cố, lại muốn đưa Chu Thanh Hạo về ở?

Trình Minh Nghiên tức giận đến hai mắt đỏ bừng, lại cảm thấy không dám tin tưởng.

Vu Lợi cũng trợn tròn mắt.

Chu Thanh Hạo lúc này, cùng với Chu Thanh Hạo ở trước mặt chú hai Chu vừa rồi, thật sự như hai người khác nhau.

Người này lúc thì hung dữ như vậy, lúc lại làm ra vẻ như vậy, vậy mà Cố Quân Thiên cũng không tức giận, còn muốn giúp y thu dọn đồ đạc?

Rốt cuộc y đã cho Cố Quân Thiên uống bao nhiêu canh mê hồn?

Nghĩ như vậy, Vu Lợi nhìn về phía Cố Quân Thiên.

Sau đó nhìn thấy Cố Quân Thiên mở tủ quần áo của Chu Thanh Hạo ra, bắt đầu giúp Chu Thanh Hạo thu dọn quần áo, động tác còn rất quen thuộc.

Cố Quân Thiên đã được ông nội cưng chiều từ nhỏ, bình thường hành lý của mình còn không tự mình thu dọn, bây giờ vậy mà lại giúp Chu Thanh Hạo thu dọn hành lý!

Mà vệ sĩ của Cố Quân Thiên thì do do dự dự.

Bọn họ muốn đi hỗ trợ, nhưng Chu Thanh Hạo nói y không thích người khác đụng vào đồ của y, Cố Quân Thiên lại không có kêu bọn họ……

Bọn họ chỉ có thể đứng bên cạnh nhìn ông chủ làm việc.

Đến nỗi đôi tình nhân và bà chủ nhà, ba người không còn lời gì để nói.

Bọn họ thật sự lo lắng vô ích, người ta vừa rồi chỉ là người yêu mâu thuẫn với nhau thôi, căn bản không có chuyện gì!

Cơm dinh dưỡng hôm nay vẫn rất phong phú như cũ.

Canh là canh gà, bên trong có đùi gà và cải thìa, còn có rau trộn thịt bò, tôm sú hấp tỏi, thịt băm xào bông cải xanh và cà tím kho tương.

Số lượng đều không lớn, nhưng nhìn rất ngon.

Chu Thanh Hạo vừa ăn vừa nói chuyện với Cố Quân Thiên, xem người xung quanh trở thành không khí.

“Quân Thiên ca, em thật sự rất yêu anh đó!”

“Quân Thiên ca, hôm nay cứ thu dọn đơn giản một chút là được, có vài thứ có thể để sau rồi lại đến lấy, anh đừng vất vả quá.”

“Quân Thiên ca, anh thật giỏi sắp xếp đồ đạc, lợi hại hơn em nhiều.”

……

Cố Quân Thiên ho nhẹ một tiếng: “Đừng làm nũng, hảo hảo ăn cơm.”

Chu Thanh Hạo ngọt ngào cười: “Em biết rồi. Ca ca, em đều nghe anh hết.”

Đám người Trình Minh Nghiên nhìn cảnh tượng trước mặt, cảm thấy chua muốn rụng răng, nổi da gà khắp người.

Hai người này cũng quá ghê tởm!

Sao Cố Quân Thiên lại thích như vậy chứ?

Cố Quân Thiên không biết ý tưởng của đám người Trình Minh Nghiên, nhưng trong lúc hắn phối hợp với Chu Thanh Hạo diễn kịch, thật ra còn đang hoài nghi nhân sinh.

Thời điểm xem ký ức nguyên chủ, hắn cảm thấy Chu Thanh Hạo ra vẻ ta đây khiến người ta khó có thể tiếp thu.

Lúc ấy, hận không thể cách xa Chu Thanh Hạo 800 mét.

Nhưng bây giờ…… Hắn vậy mà cảm thấy bộ dáng Chu Thanh Hạo bóp giọng nói chuyện, cố ý chọc giận Trình Minh Nghiên rất đáng yêu.

Thẩm mỹ của hắn, biến thành như vậy từ khi nào?

Bạn đang đọc Ta thật sự chỉ muốn làm sự nghiệp của Quyết Tuyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐồngĐạoNhân
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.