Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạch Liên Hoa tâm cơ 1

Phiên bản Dịch · 1764 chữ

Thế giới 1: Bạch Liên Hoa tâm cơ

Người dịch: Đồng Đạo Nhân

...

Cục quản lý tiểu thế giới có hai vị chủ thần.

Một vị đến từ vị diện công nghệ cao, yêu thích chiến đấu, tâm sự nghiệp mạnh mẽ, danh hiệu Quân Thiên; một vị khác đến từ vị diện tu tiên, siêu nhiên vật ngoại cùng thế vô tranh, được gọi là Thanh Hạo tiên tôn.

Hai người cùng nhau thành lập cục quản lý tiểu thế giới.

Thời gian đầu thành lập cục quản lý tiểu thế giới, hai người bọn họ bận đến tối tăm mặt mày, nhưng sau khi bọn họ tuyển thêm đầy đủ nhân viên thì lại nhàn rỗi.

Rảnh đến không có việc gì làm, mỗi ngày Quân Thiên đều đi tìm Thanh Hạo tiên tôn đánh nhau, Thanh Hạo tiên tôn cảm thấy phiền chịu không nổi, cuối cùng quyết định đi tiểu thế giới nghỉ phép.

Quân Thiên biết được tin tức liền đến bộ ngoại cần của cục quản lý, nhíu mày hỏi bộ trưởng bộ ngoại cần: “Tên Thanh Hạo kia trốn đến tiểu thế giới rồi? Còn copy một phần số liệu của ta mang theo nữa?”

Bộ trưởng bộ ngoại cần nhìn thấy Quân Thiên sát khí bức người, dáng vẻ như sắp đánh người đến nơi, hai chân nhịn không được run lên, mồ hôi ướt đẫm: “Vâng, đúng vậy.”

“Hắn giả thiết thân phận gì cho số liệu của ta?” Quân Thiên cau mày.

Bộ trưởng bộ ngoại cần càng sợ hãi hơn: “Hình, hình như là kẻ cặn bã.”

“Hắn cũng quá keo kiệt! Cho dù cảm thấy ta phiền, cũng không đến mức phải đưa số liệu của ta đến tiểu thế giới làm kẻ cặn bã chứ!” Sát khí trên người Quân Thiên càng tăng thêm: “Có phải hắn muốn đánh ta ở tiểu thế giới xả giận không? Không được, ta phải đi theo xem thử!”

“Đại nhân, Thanh Hạo tiên tôn phong bế ký ức và năng lực mới đi vào, nếu ngài muốn tiến vào tiểu thế giới theo, thì cũng phải phong bế ký ức và năng lực của mình mới được.” Bộ trưởng bộ ngoại cần lau mồ hôi trên trán, nhỏ giọng nhắc nhở.

“Còn không phải chỉ phong bế ký ức và năng lực thôi sao? Phong thì phong!” Quân Thiên không thèm để ý chút nào.

Hắn đến từ vị diện khoa học kỹ thuật, đã từng hóa thân thành đầu não khống chế vô số tinh cầu.

Tuy rằng so với làm khoa học kỹ thuật, hắn càng thích chiến đấu hơn, nhưng năng lực của hắn ở phương diện khoa học kỹ thuật không ai có thể sánh bằng, hệ thống quản lý của cục quản lý tiểu thế giới chính là do hắn dùng đầu não mà chính mình từng hóa thân cải tạo thành.

Không thể sửa quy định Thanh Hạo đã định ra, hắn đành phải phong bế ký ức và năng lực mới được tiến vào tiểu thế giới của Thanh Hạo, nhưng hắn có thể mở cửa sau cho chính mình, để hệ thống quản lý dùng khả năng tính toán mạnh mẽ biết trước tương lai, sau đó truyền vào trong đầu hắn khi đã vào tiểu thế giới.

Coi như hắn bị giả thiết thành kẻ cặn bã, còn bị phong bế ký ức và năng lực, nhưng sau khi biết được tương lai, nhất định hắn có thể tuyệt địa phản kích, ép cho Thanh Hạo không thể xoay người!

Quân Thiên không chút do dự vào tiểu thế giới.

Bộ trưởng bộ ngoại cần nhìn theo hắn rời đi, thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, nhưng rất nhanh hắn lại bắt đầu rầu rĩ.

Có khi nào hai vị này đánh nhau trong tiểu thế giới luôn không?

Năng lực bọn họ bị phong ấn, coi như có đánh nhau trong tiểu thế giới, cũng sẽ không hủy hoại tiểu thế giới, nhưng chờ bọn họ khôi phục ký ức trở lại cục quản lý, thù mới hận cũ chồng lên nhau, nói không chừng sẽ làm banh cả cục quản lý.

Cái kẻ thả người vào tiểu thế giới như hắn, nhất định cũng không chiếm được chỗ tốt.

Nghĩ đến tương lai ảm đạm của chính mình, bộ trưởng bộ ngoại cần khẽ thở dài một hơi.

Hắn quá khó khăn!

Cố Quân Thiên tỉnh lại trong căn phòng bày trí xa hoa, vừa mở mắt, lập tức nhìn thấy đèn chùm tinh xảo xinh đẹp còn dễ bám bụi, treo trên trần nhà.

Hắn biết mình xuyên qua, còn bị mất trí nhớ - - hắn không biết mình là ai, càng không biết mình đến từ nơi nào, chỉ biết tên mình là Cố Quân Thiên.

Nhưng hắn không có chỗ nào không thoải mái, dường như việc xuyên qua như vậy, hắn đã trải qua ngàn vạn lần rồi.

Cũng không biết lần này hắn xuyên thành người như thế nào...

Cố Quân Thiên vừa mới nghi hoặc, lập tức nhận được ký ức nguyên chủ, còn biết được tương lai nguyên chủ.

Nguyên chủ của thân thể này cũng tên là Cố Quân Thiên, là tổng tài của Cố thị.

Cố thị là do ông nội nguyên chủ sáng lập, chuyên làm trang sức.

Hiện tại dưới trướng Cố thị có hai thương hiệu. Một bộ phận là kinh doanh đại chúng, lấy trang sức vàng làm chủ gọi là “Lão Thành Hoàng Kim”, bộ phận còn lại là kinh doanh với kẻ có tiền, lấy trang sức châu báu quý giá làm chủ gọi là “Thánh Đế”.

Ở khắp nơi trên cả nước, “Lão Thành Hoàng Kim” đều có cửa hàng, mức độ nổi tiếng rất rộng, về phần “Thánh Đế” thì lại đi con đường cao cấp, còn phục vụ chế tác riêng độc nhất vô nhị, rất được tôn sùng ở tầng lớp thượng lưu.

Ông nội nguyên chủ thời trẻ toàn tâm toàn ý nhào vào sự nghiệp, mãi đến hơn ba mươi tuổi mới kết hôn, năm gần bốn mươi, mới có người con trai là cha nguyên chủ.

Ông nội nguyên chủ đối với con trai duy nhất kiêm con lúc tuổi già này, phải nói là yêu thương nuông chiều đến tận xương tủy, cha nguyên chủ từ nhỏ đến lớn, muốn làm gì thì làm.

Điều đáng mừng chính là, cha nguyên chủ không phải ăn chơi trác táng cũng không hề bại hoại gia nghiệp.

Ông trở thành một nhiếp ảnh gia, còn là một nhiếp ảnh gia thích chạy khắp thế giới, chụp đủ loại ảnh mà người khác không chụp được.

Từ rừng cây Châu Phi đến sông băng Nam Cực, từ khu sa mạc không người đến quốc gia chiến loạn, khắp nơi đều in dấu chân ông, ông còn tính toán cống hiến cả đời mình cho sự nghiệp kiêm sở thích.

Tóm lại, muốn để cha nguyên chủ kế thừa gia nghiệp là chuyện tuyệt đối không thể.

May mắn, cha nguyên chủ tìm được người cùng chung chí hướng là mẹ nguyên chủ, sớm sinh ra nguyên chủ, mà nguyên chủ lại là người thừa kế đủ tư cách.

Từ nhỏ, nguyên chủ đã thông minh, lúc đi học liên tiếp nhảy lớp, sau khi tốt nghiệp trường danh tiếng thì thuận lợi tiếp nhận gia nghiệp, trở thành con nhà người ta khiến người trong vòng hâm mộ không thôi.

Khi nguyên chủ sinh ra, ông nội nguyên chủ cũng đã 66 tuổi, hiện giờ nguyên chủ 29 tuổi, ông nội nguyên chủ đã 95 tuổi.

Người lớn tuổi rồi, đầu óc cũng không còn tỉnh táo như trước kia...

Hai tháng trước, ông cụ biết nguyên chủ thích con trai bỗng dưng định cho nguyên chủ một mối hôn sự, bảo nguyên chủ cưới cháu trai của bạn tốt kiêm “ân nhân cứu mạng” của ông.

Người nọ tên Trình Minh Nghiên, nhỏ hơn nguyên chủ bảy tuổi, là một phú nhị đại vừa mới tốt nghiệp đại học từ nước ngoài về, tính cách hoạt bát khiến người yêu thích.

Lúc sơ trung, Trình Minh Nghiên đã thích nguyên chủ, nhiều năm như vậy vẫn không thay đổi, một lòng thích nguyên chủ, nhưng nguyên chủ cũng không thích gã.

Tính cách Trình Minh Nghiên trương dương, tính tình táo bạo, mà nguyên chủ lại thích loại người tính cách ôn hòa mềm mại, như chim nhỏ nép vào người, luôn luôn dựa vào hắn.

Thời điểm ông nội hắn đính hôn cho hắn, thậm chí hắn đã có bạn trai hợp tâm ý.

Đột nhiên bị ông nội mình nhét cho một vị hôn phu mà mình không thích, nguyên chủ vô cùng sốt ruột, đối xử với Trình Minh Nghiên cũng không có sắc mặt tốt.

Nhưng hắn không muốn chọc giận ông nội, cũng chỉ đành cắn răng nhẫn nhịn mối hôn ước này.

Sau đó, Trình Minh Nghiên bắt đầu dây dưa nguyên chủ, còn khi dễ bạn trai nguyên chủ.

Nguyên chủ đối với Trình Minh Nghiên, ngay từ đầu chỉ là không thích, nhưng hiện tại hai tháng trôi qua, lại chỉ còn chán ghét, cố tình còn không thoát được...

Cố Quân Thiên xem xong ký ức nguyên chủ, chỉ cảm thấy không thể hiểu được.

Bây giờ đã không phải xã hội phong kiến, người trưởng thành đều có quyền tự chủ hôn nhân.

Ông nội nguyên chủ chỉ đơn phương định hôn ước cho nguyên chủ, hẳn là không thể tính?

Dựa theo ký ức nguyên chủ... Bắt đầu từ 90 tuổi, đầu óc ông nội nguyên chủ cũng đã hơi hồ đồ, bây giờ ông đã 95 tuổi, có đôi khi thậm chí còn nhầm nguyên chủ thành cha nguyên chủ.

Ông lão này, cũng đã có chút già cả lú lẫn.

Hôn ước do một ông già lú lẫn định ra căn bản không cần phải để ý, vì sao nguyên chủ lại phải chịu đựng vị hôn phu này?

Mà chuyện xảy ra sau đó, càng khiến Cố Quân Thiên phải trợn mắt há hốc mồm.

Trình Minh Nghiên đã dây dưa nguyên chủ suốt hai tháng, còn vào Cố thị làm việc, khoảng thời gian tiếp theo, gã còn lấy danh nghĩa vị hôn phu liên tục quấn lấy nguyên chủ.

Nguyên chủ không thích gã, đối xử vô cùng lạnh nhạt, hai người thường xuyên cãi nhau.

Bạn đang đọc Ta thật sự chỉ muốn làm sự nghiệp của Quyết Tuyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐồngĐạoNhân
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.