Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh danh của Thường Hi

Tiểu thuyết gốc · 1892 chữ

Tiết trời tháng mười, chớm vào đông, gió thổi từng cơn mát lạnh, mặt đất trở nên cằn cỗi, thảm xanh của cỏ cũng dần bị thay thế bởi màu vàng nâu khô héo.

Mấy tảng mây lớn trôi lững lờ trên bầu trờ vô tình che đi mặt trời ở phía trên làm cho ánh nắng không cách nào chiếu xuống mặt đất bên dưới, cũng bởi vậy mà nhiệt độ bên ngoài cứ lành lạnh man mát.

Năm nay Phù Quang Tiên Quốc được vụ hạ bội thu, dân chúng ấm no.

Trời mới hửng sáng, người đi lại trên phố đã vô cùng tấp nập. Đi dọc cả thành trì cũng không có mấy tên người hành khất.

Lũ trẻ mặc áo bông rượt đuổi nhau huyên náo cả một góc phố, mấy dì, mấy thím bán hàng ở xung quanh liên tục lên tiếng nhắc nhở.

- Lũ tiểu quỷ, cẩn thận, này này, coi chừng va phải hàng của thẩm thẩm!

Bọn chúng cứ cắm đầu cắm cổ chạy, chẳng để ý đến xung quanh, hết va người này lại đụng cái kia, vô cùng lộn xộn.

Lý Trường Ca dừng lại trước mặt một ông lão bán kẹo hồ lô, bảo với lão.

- Lão gia, cho ta hai xâu!

- Công tử, của ngài đây!

Hắn đưa cho lão một quan tiền lớn, đặng nói với lão.

- Không cần đưa lại tiền thừa.

- Đa tạ công tử, đa tạ công tử!

Lão liên mồm nói lời cảm tạ hắn.

Gia Cát Thường Hi đưa tay đón lấy xâu hồ lô ngào đường từ trong tay của hắn, sớm nay nàng bảo với hắn nàng muốn ăn cái này, vốn nàng không nghĩ đến hắn sẽ thật sự để tâm.

Cầm hồ lô trong tay, tâm tình của nàng vô cùng vui vẻ.

Đi dạo một lúc, Trường Ca và Thường Hi liền gặp phải đệ tử của Thanh Vân Tông đang dán bố cáo chiêu mộ đệ tử cho tông môn ở bảng thông báo.

Không ít tu sĩ tán tu và đệ tử các thế lực nhỏ lũ lượt kéo đến xem điều kiện chiêu mộ làm một góc phố đông kín người.

Bất chợt, Lý Trường Ca nhìn thấy Viêm Thiên Bằng đang len lỏi qua đám đông để ghi danh khảo nghiệm tư chất.

Giữa hắn và tên kia đúng là có nghiệt duyên nha!

Liếc nhìn tên kia một cái, Lý Trường Ca liền thu hồi ánh mắt, trong suy nghĩ của hắn, tên kia chẳng qua cũng chỉ là một tên tán tu tầm thường mà thôi, hắn cùng Gia Cát Thường Hi lại tiếp tục dạo phố.

Hắn và nàng đều đã có danh ngạch tiến vào Thanh Vân Tông cho nên không cần phải ghi danh hay tiến hành khảo nghiệm gì cả.

Đây là ưu đãi của bối phận, của gia thế.

Hai tầng dành cho khách phổ thông của Thiên Hương trà lâu hôm nay chật kín người, không còn một chỗ trống, hắn và nàng phải len qua lối đi nhỏ mới có thể đến được chỗ cầu thang dẫn lên tầng trên, nơi dành cho trà khách tầng lớp quý tộc.

Đang đi lên lầu năm, Lý Trường Ca liền nghe thấy loáng thoáng tiếng trò chuyện ở bên trên vọng xuống.

- Thiên Minh, ta nghe nói huynh có một tên Tam Đệ vô cùng phế vật?

- Ha ha ... ta còn nghe nói hắn ta bị Lục Tiên Tử thu làm Dược Đồng, có đúng không?

Lý Thiên Minh một bộ tiếu ý nói.

- Đã để chư vị huynh đệ cười chê rồi! Quả thực Tam Đệ nhà ta có chút phế vật, hơn nữa, cũng không phải là hạng người đứng đắn gì, chuyện này làm Phụ Hoàng ta rất đau đầu ...

Tuy đã biết thực lực thực sự của Lý Trường Ca nhưng vẫn mượn gió bẻ măng, đem thanh danh Tam đệ của mình kéo xuống vũng bùn, làm trò cười cho thiên hạ mà kết thân với kẻ khác.

- Ha ha, Lý huynh không có gì phải xấu hổ, hắn tự làm tự chịu, như vậy chẳng phải ngôi vị đã nằm trong tay của huynh rồi sao?

- Đúng, đúng, cơ mà ta nghe nói đệ nhất mỹ nhân Gia Cát tiểu thư được hứa hôn cho hắn, chuyện này là thật?

Lý Thiên Minh nghe hắn nhắc đến chuyện này trong lòng càng cay cú, nói.

- Hừ, nàng ấy gả cho hắn không khác gì hoa nhài cắm bãi phân trâu, gần đây ta cũng từng nói chuyện với nàng, chỉ cần nàng đồng ý liền hướng Phụ Hoàng xin giải trừ hôn ước, gả nàng cho ta.

- Hẳn là Gia Cát tiểu thư đồng ý?

Thiên Minh khoác lác nói.

- Đúng vậy, chỉ là ngại Tần gia cho nên chưa có nói ra, cần thêm một chút thời gian nữa.

Gia Cát Thường Hi nghe hắn nói vậy, ánh mắt lập tức thay đổi, đợi đến khi đi lên trên lầu, nàng mới nhìn hắn mà nói.

- Đại điện hạ, ta từ khi nào đồng ý với ngài sẽ hủy hôn với hôn phu của ta? Xin ngài cẩn trọng lời nói, tránh để người ngoài hiểu lầm, hơn nữa, ngài còn là huynh trưởng của hôn phu ta, nói những lời này ngài không cảm thấy xấu hổ sao?

Những lời này của nàng làm Lý Thiên Minh vô cùng bẽ mặt với đám đệ tử ngoại môn Thanh Vân Tông, hắn cố gắng chống chế.

- Thường Hi, lần trước chúng ta còn bàn đến chuyện này, nàng đã quên rồi sao?

Gia Cát Thường Hi giọng có chút tức giận, vô cùng quả quyết nói.

- Đại điện hạ, chuyện này ta nhất định sẽ nhờ phụ thân ta bẩm tấu lên bệ hạ, nhờ bệ hạ lấy lại thanh danh trong sạch cho ta!

Lý Thiên Minh lập tức biến sắc, Phụ Hoàng hắn nhất định nổi trận lôi đình vì chuyện này, nhất là khi hắn lén lút ở sau lưng Phụ Hoàng và Tam đệ, đề nghị hôn thê của Tam Đệ từ hôn.

Mấy tên kia thấy Lý Thiên Minh bị nàng làm bẽ mặt, không những không lên tiếng giúp hắn giải vây hay mảy may thông cảm, ngược lại trong lòng còn vô cùng vui vẻ trên nỗi đau của hắn, ánh mắt không giấu nỗi sự cười cợt và khinh thường khi nhìn hắn.

Lý Trường Ca nhìn Hoàng huynh của mình, giọng không giận không vui nói.

- Hoàng huynh, chuyện này không thể đùa được, chuyện này ảnh hưởng rất lớn đến thanh danh của hôn thê của đệ, nhất định phải bẩm báo lên Phụ Hoàng, để Phụ Hoàng làm chủ rửa sạch nỗi hàm oan cho nàng.

Lý Thiên Minh mặt tái đi trông thấy, Gia Cát Thường Hi có thể bẩm tấu với Phụ Hoàng hoặc không, có thể nàng chỉ dọa hắn, nhưng Tam đệ này của hắn đã nói như vậy, thì nhất định sẽ báo lên Phụ Hoàng.

Lý Thiên Minh cố gắng vớt vát.

- Thường Hi ...

Gia Cát Thường Hi lập tức cắt ngang lời hắn, giọng nàng vô cùng cứng rắn.

- Điện hạ, mong người cẩn thận trong xưng hô!

Lý Thiên Minh khựng lại, hắn cảm thấy vô cùng xấu hổ và bẽ mặt.

- Gia Cát cô nương, có thể chỉ là hiểu lầm, Tam đệ, chuyện này, đệ nói xem có phải chúng ta có hiểu lầm gì không, ha ha ... cũng là chuyện nhỏ nhặt không đáng để làm phiền Phụ Hoàng ... a ha ha, đệ nói xem ...

Lý Trường Ca nhìn hắn, ánh mắt lạnh lùng nói.

- Hoàng huynh, tuy là hiểu lầm nhưng thanh danh của hôn thê đệ không phải là chuyện nhỏ, nhất định phải nhờ Phụ Hoàng đưa ra phán định, giúp người ngoài hiểu rõ tình hình bên trong, tránh cho nàng chịu tiếng xấu không đáng có.

Lý Thiên Minh muốn tìm đường lui, nhưng Lý Trường Ca quyết không cho hắn leo xuống cái thang mà chính hắn đã leo lên.

Gia Cát Thường Hi nắm lấy khuỷu tay của Lý Trường Ca theo hắn tiếp tục đi lên phía trên, để lại tên Lý Thiên Minh chết lặng người.

Mấy tên đệ tử ngoại môn Thanh Vân Tông kia cũng lục đục đứng dậy, nói.

- Lý huynh, xem ra hôm nay huynh cũng có chuyện phải làm, bọn ta cũng không làm phiền huynh nữa, hẹn gặp lại sau!

- Ha ha, chuyện này chỉ có thể chúc Lý huynh may mắn.

Trước những lời bỡn cợt của đám người kia, Lý Thiên Minh cũng chỉ có thể im lặng ngậm bồ hòn, hai tay hắn nắm chặt thành quyền, hận ý với Lý Trường Ca càng thêm sâu đậm.

[Đinh! Điểm thù hận của Lý Thiên Minh đạt 40 điểm - Huynh Đệ Tương Tàn]

Lý Trường Ca thở dài, vốn nghĩ tên kia chỉ là bị Hoàng Hậu dắt mũi, không nghĩ đến bản thân y cũng không phải là một vị huynh trưởng tốt.

"Hay cho bốn chữ Huynh Đệ Tương Tàn!"

Lý Trường Ca nắm lấy bàn tay của Thường Hi, nhỏ giọng nói.

- Cảm ơn nàng, Hi nhi!

Gia Cát Thường Hi ôn nhu gật đầu đáp lời của hắn.

Ngồi xuống bàn trà, hắn mới hỏi nàng.

- Ta nghe nói Tuyết Phong Phong Chủ đã nhận nàng làm đệ tử?

Thường Hi gật đầu.

- Vốn định hôm nay nói cho chàng biết, không nghĩ tới tin tức ở chỗ chàng lại nhanh nhạy đến như vậy.

Hắn cười vui vẻ đáp lời nàng.

- Chuyện này do chính nhạc mẫu nói với mẫu thân của ta đấy.

Theo lời nàng kể, Tuyết Phong Phong Chủ biết đến thiên tư của nàng thông qua sư tôn của hắn.

Trùng hợp là cả nàng và Triệu Tiên Tử đều cùng tu luyện công pháp Hàn Liên Phụng Thế Điển cho nên liền lập tức ngỏ ý thu nàng làm đệ tử thân truyền.

Kể xong, nàng liền nói.

- Chuyện này vẫn còn phải cảm tạ sư tôn của chàng đã mang cơ hội này đến cho ta.

- Dù không có sư tôn của ta, ta tin rằng Triệu Tiên Tử vẫn sẽ để mắt đến nàng, thiên tư của nàng dư sức để lọt vào mắt xanh của các vị Đại Năng ở Thiên Huyền Đại Lục.

Lời này của hắn quả thực không sai, đã có không ít Đại Năng ngỏ ý muốn thu nàng làm đồ tôn, tuy vậy, Triệu Tiên Tử là người phù hợp nhất với thiên tư và công pháp của nàng, cũng là người nàng muốn bái nhập thành môn hạ đệ tử nhất.

Chuyện này vẫn chưa bị lan truyền ra ngoài, nếu Lý Thiên Minh biết được chuyện này, lúc nãy nhất định sẽ cẩn thận lời nói.

Với tư chất của hắn ta dù không được Đại Năng thu làm đệ tử cũng có thể dễ dàng trở thành đệ tử thân truyền của một vị trưởng lão Hóa Thần kỳ ở Thanh Vân Tông cho nên hắn ta vẫn có quyền để kiêu ngạo.

Cơ duyên của Lý Trường Ca có được một phần cũng nhờ vào phụ thân của hắn.

Bạn đang đọc Vô Cực Tiên Đế sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 162

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.