Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiếp nhận thử thách

Tiểu thuyết gốc · 1814 chữ

Mới tờ mờ sáng, mặt trời vẫn còn chưa ló dạng, Lý Trường Ca đã thu dọn vật dụng, chuẩn bị lên đường.

Ở phía bên kia Lam Đông Doanh và Viêm Thiên Bằng vẫn đang tĩnh tọa thiền định.

Thu dọn xong, Lý Trường Ca lặng lẽ tế lên phi chu, dựa theo phương hướng trên tàn đồ mà tiến sâu vào Phiên Hỏa Sơn.

Càng đi sâu vào bên trong nhiệt độ càng tăng cao, nếu không phải tu sĩ đã dùng chân khí tôi luyện nhục thân khó mà có thể chịu đựng được nhiệt lượng này.

Lý Trường Ca đi từ lúc tờ mờ sáng cho đến bây giờ mặt trời cũng đã lên cao mới tiếp cận khu vực đánh dấu trên tàn đồ.

Nhìn cảnh vật xung quanh một lượt, Lý Trường Ca đối chiếu với tàn đồ, xác định điểm hắn đang đứng.

- Hmm, xem ra ta đang ở phía tây của bí cảnh truyền thừa, còn phải đi về hướng đông năm dặm nữa ...

Hắn nhìn tàn đồ mà lẩm bẩm, xác định xong phương hướng hắn liền tiếp tục di chuyển, vừa đi vừa tìm kiếm ngọn núi lửa được đánh dấu trên tàn đồ.

Nhìn hỏa diệm sơn trước mặt, Lý Trường Ca cẩn thận đối chiếu lại với mô tả, "sườn thoải nằm hướng tây, sườn dốc nằm hướng đông, phía bắc có Hỏa Điểu Thụ, phía nam có dải Hỏa Linh Chi."

Hơn nữa, cái miệng núi lửa bị khuyết ở hướng tây nam này vô cùng khớp với hình vẽ.

- Là nó!

Lý Trường Ca vui vẻ mà nói.

Lý Trường Ca thông qua miệng núi lửa bay vào bên trong, hắn chầm chậm bay xuống bên dưới, tránh để kinh động Hỏa Thú ở chỗ này.

Vừa đi, hắn vừa dùng pháp bảo hỏa đăng cũ kỹ điều chỉnh nhiệt độ xung quanh cơ thể của hắn ngang bằng với xung quanh.

Đám Hỏa Thú này tuy khứu giác rất kém, gần như là điếc mùi, nhưng đối với nhiệt độ của mọi vật xung quanh lại vô cùng nhạy cảm.

Bọn chúng đang say giấc nồng, bộ ngực nhấp nhô nhịp nhàng theo từng hơi thở.

Lý Trường Ca bắt đầu lẩm nhẩm đếm.

"Một, hai, ba, ... mười tám con Hỏa Thú! Tiền bối, người muốn truyền thừa cho hậu bối hay là giết họ đây!"

Mười tám con Hỏa Thú Trúc Cơ trung kỳ, số lượng này dù là Kết Đan sơ kỳ cũng không dám chọc, đặc biệt là ở bên trong miệng núi lửa như hiện tại.

Lớp bong bóng khí của dung nham bên dưới lâu lâu lại nổ bóc bóc từng tiếng, Lý Trường Ca nín thở mà đi xuống, chỉ sợ tiếng động của dung nham làm lũ kia tỉnh giấc.

Nhìn bộ dạng cẩn trọng rón rén của hắn, Liễu Mi cũng phải phì cười trong lòng.

Lý Trường Ca càng lúc càng đi xuống thấp, bây giờ cũng chỉ cách dung nham tầm chục trượng.

Sau lưng hắn một Hỏa Thú đột nhiên mở mắt, nó nhìn sinh vật lạ đang chậm rãi hạ xuống kia chằm chằm.

Lý Trường Ca cảm nhận được thứ gì đó đang nhìn hắn lập tức đình chỉ động tác ở trên không trung.

Bây giờ hắn thở cũng không dám thở mạnh.

Một con rồi lại một con thức dậy, dường như chúng đã liên lạc với nhau bằng một cách nào đó.

Chúng bắt đầu nhìn chằm chằm vào Lý Trường Ca, làm hắn khẽ nuốt một ngụm nước bọt theo bản năng.

Thấy bọn chúng bắt đầu nhe nanh, Lý Trường Ca lập tức quyết đoán tế lên Tị Hỏa Châu bọc lấy thân thể lao thẳng vào dòng dung nham bên dưới.

Ùm một tiếng, thân thể hắn cùng Liễu Mi bị dung nham phủ lấy, đám Hỏa Thú kia cũng lao xuống dung nham, bọn chúng cứ như cá gặp nước, đuổi theo hắn sát rạt.

"Ôi, mẹ nó!"

Lý Trường Ca cố lao xuống dưới đáy, hắn vừa chạy thục mạng vừa văng tục chửi thề.

Sau lưng hắn mấy con Hỏa Thú không ngừng phun ra hỏa trụ cuồn cuộn như lốc xoáy xuyên qua dung nham mà đánh tới.

Lý Trường Ca xoay người tung ra liên tiếp bốn đạo Viêm Hỏa Quyền đánh chặn lại mấy đạo hỏa trụ kia, đồng thời mượn nhờ xung lực phản chấn mà đem thân thể đẩy xuống đáy hồ dung nham.

Đám Hỏa Thú sau lưng hắn liên tục phun ra tầng tầng lớp lớp hỏa cầu và hỏa trụ, công kích mỗi lúc càng dày đặc.

Cũng có không ít hỏa cầu nện lên quang mang hộ tráo, lực xung kích cũng không hề nhẹ, làm khí huyết trong cơ thể hắn cảm thấy rạo rực.

Đùng!

Một đạo hỏa trụ nện thẳng lên quang mang hộ tráo, lực xung kích làm thân thể hắn bị văng sang một bên.

Cổ họng hắn ngòn ngọt, khóe miệng rỉ một ít máu tươi.

Lý Trường Ca tiếp tục kích hoạt đạo Kim Chung Tráo phù lục thứ tư thay thế cho đạo thứ ba đang có dấu hiệu lung lay sắp vỡ, cố gắng kiên trì lao xuống bên dưới.

"Vẫn không thấy! Chẳng lẽ truyền đã bị kẻ khác lấy đi!"

Hắn đã xuống dưới đáy của dung nham, nhưng lối vào vẫn không thấy đâu, rõ ràng tàn đồ có ghi chép lại rằng cửa vào bí cảnh nằm ở giữa đáy hồ dung nham.

"Hmm, nhất định là do dòng chảy của dung nham làm lối vào bị lệch đi so với vị trí ban đầu!"

Hắn đột nhiên nhớ đến hoạt động địa chất của núi lửa, liền hừ lạnh, Lý Trường Ca một bên lo né tránh công kích của Hỏa Thú, một bên xác định phương hướng của dòng chảy, bắt đầu theo dòng chảy mà tìm lối vào bí cảnh.

Bây giờ hắn không dám đánh trả nữa, nãy giờ tiêu hao cho phù lục phòng ngự, hỏa đăng và Tị Hỏa Châu không ít, nếu hắn còn phản công nhất định sẽ cạn kiệt chân khí trước khi tìm ra lối vào bí cảnh.

Quang mang của Kim Chung Tráo liên tục bị nện trúng, càng lúc càng nhạt đi, đây đã đạo phù lục thứ mười mà hắn sử dụng.

Hắn tìm mãi một lúc vẫn chưa thấy lối vào, sau lưng thì Hỏa Thú báo theo không ngừng nghỉ, lòng của Lý Trường Ca nóng như lửa đốt.

"Chết tiệt!"

Vừa nói xong, hắn lập tức thấy lối vào của bí cảnh.

Hắn lúc này đang bị Hỏa Thú truy sát ráo riết, không có tâm tư để quản nhiều, trực tiếp lao thẳng vào lối vào của bí cảnh.

Ánh sáng trước mắt hắn tối sầm lại, rồi đột nhiên bừng sáng rực rỡ như thể hắn quay trở lại mặt đất vậy.

Hắn dùng thân pháp ổn định thân hình mà tiếp đất, bấy giờ hắn mới có tâm tư nhìn ngắm xung quanh.

Lúc này, Liễu Mi cũng mới vào bên trong, bí cảnh hạn chế cảnh giới nên nàng bị truyền tống trận cản lại ở bên ngoài.

Để tránh phiền phức nàng liền một chiêu chém sạch lũ Hỏa Thú, rồi thử từng cảnh giới một, thẳng đến khi áp chế cảnh giới ở tu vi Trúc Cơ đỉnh phong thì nàng mới có thể vào bên trong.

Liễu Mi nhảy lên vai Trường Ca, cùng hắn quan sát chung quanh.

Truyền tống trận được đặt ở trung tâm của đại sảnh, xung quanh đại sảnh có đến chín lối đi riêng biệt, vây truyền tống trận lại thành một vòng tròn.

Nhìn xương người, xương thú lẫn pháp khí vỡ nát la liệt khắp nơi, Lý Trường Ca cũng phần nào hình dung ra những cuộc chiến tranh giành bảo vật khốc liệt trước đây, với tình trạng này hẳn là chỗ này đã bị người vơ vét sạch sẽ.

- Khương thúc nói không sai a!

Lý Trường Ca thốt lên một câu cảm thán.

Nhưng hắn cũng không rõ truyền thừa nằm ở lối nào, chỉ có thể thử từng cái một.

Với sự tàn phá của tu sĩ đi trước hầu như cạm bẫy và thử thách ở đây cũng chẳng còn sót lại cái nào, hắn cứ vậy mà thuận lợi đi về phía trước.

Tìm một gian phòng trống trải và cảm thấy an toàn, hắn mới dừng lại để bố trí đại trận, sau đó mới tranh thủ điều tức, chỉnh đốn lại trạng thái cơ thể sau một hồi khổ chiến khi nãy.

Tầm khoảng nửa canh giờ sau, cơ thể hắn cũng đã hồi phục đến trạng thái đỉnh phong, lúc này Lý Trường Ca mới bắt đầu đi thăm dò các gian phòng ở trong tòa đại điện này.

Đi qua mười mấy gian phòng liền, phòng nào cũng đều trống rỗng, kệ gỗ, bàn tủ đều đã bị người ta lục lọi qua mấy lượt, gãy đổ ngổn ngang trên mặt đất.

Bây giờ cũng chỉ còn lại hai gian phòng cuối cùng này.

Hắn đi vào gian phòng gần nhất, ở bên trong có một đại trận vẫn còn đang không ngừng tản ra quang mang hộ tráo bảo vệ một cái hộp gỗ nhỏ ở bên trong.

Trên quang mang hộ tráo, ẩn ẩn hiện hiện có mấy dòng chữ rực cháy.

"Kẻ lấy được truyền thừa mới có tư cách lấy đi vật ở bên trong!"

Xem ra đây là thứ duy nhất mà đám người kia không thể lấy, như vậy ở gian phòng cuối kia hẳn là truyền thừa còn sót lại của Viêm Đế.

Đang di chuyển, Lý Trường Ca chợt nghe tiếng động ở phía sau lưng.

"Có người tiến vào!!!"

Liễu Mi liền chỉ điểm Lý Trường Ca.

- Tiểu đệ, ngươi mau tiến vào gian phòng bên kia, bắt đầu tiếp nhận thử thách! Trong quá trình tiếp nhận thử thách, bọn họ sẽ không thể làm gì ngươi!

- Được!

Lý Trường Ca lập tức phi thân, lao nhanh về gian phòng cuối.

...

Ở đại sảnh, Viêm Thiên Bằng và Lam Đông Doanh nhanh chóng ổn định lại thân hình.

Viêm Thiên Bằng đắc ý nói.

- Cẩn thận! Đã có kẻ tiến vào đây trước chúng ta!

Lúc nãy ở bên ngoài, hắn nhìn thấy xác của Hỏa Thú đã đoán ra được có kẻ vừa tiến vào đây, bây giờ, nhìn dấu chân còn mới ngang dọc khắp nền đá bụi bặm càng khẳng định suy đoán của hắn là đúng.

Lam Đông Doanh liền cẩn trọng gật đầu, trên tay nàng cũng đã xuất hiện một thanh lam cung từ khi nào không hay.

Bạn đang đọc Vô Cực Tiên Đế sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 166

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.