Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 49: Thân Phận

Tiểu thuyết gốc · 1571 chữ

Trần Ý rời khỏi con hẻm tối, bước ra con đường sáng rực đèn neon của thành phố Thần Hỏa. Tiếng bước chân hắn lẫn vào tiếng ồn ào của thành phố.

Hắn biết rằng cuộc phiêu lưu của mình chỉ vừa mới bắt đầu, và hắn hiện tại cần phải trở về cô nhi viện.

Trần Ý rảo bước về phía ga tàu điện. Ga tàu điện ban đêm vắng vẻ và im lìm hơn ban ngày, nhưng vẫn không thiếu người qua lại.

Hắn bước vào sân ga, ánh đèn vàng rực chiếu sáng những hàng ghế trống trải và những bảng điện tử liên tục thay đổi thông tin.

Khi Trần Ý tiến tới khu vực chờ tàu, một cảm giác lạ lùng xâm chiếm lấy hắn. Có gì đó không ổn.

Hắn dừng lại, đôi mắt cảnh giác nhìn xung quanh. Và rồi, hắn bắt gặp Trương Tạo – người cảnh sát mà hắn đã gặp trong cuộc rượt đuổi trước đó.

Trương Tạo đứng đó, dáng người cao lớn, ánh mắt lạnh lùng và quyết đoán. Hắn nhìn thẳng vào Trần Ý, như thể đã chờ đợi hắn từ lâu.

Trái tim Trần Ý đập mạnh, hắn cảm thấy sự căng thẳng dâng lên trong từng tế bào cơ thể.

"Trần Ý, phải không?" Trương Tạo nói, giọng hắn trầm và đầy uy lực: "Ngươi không nghĩ rằng có thể trốn thoát mãi được đâu?"

Trần Ý nuốt khan, cố giữ bình tĩnh. Hắn cảm nhận được ánh mắt săm soi của Trương Tạo, như muốn lột trần mọi suy nghĩ và cảm xúc của hắn.

“Anh muốn gì?" Trần Ý hỏi, cố gắng giấu đi sự lo lắng trong giọng nói.

Trương Tạo tiến lên một bước, ánh mắt hắn không rời khỏi Trần Ý.

"Ta muốn biết tại sao ngươi lại dính líu đến những băng nhóm sử dụng Air Kit và tại sao ngươi lại xuất hiện ở những nơi đó. Ngươi biết rằng hành vi đó là phạm pháp, đúng không?"

Trần Ý hít một hơi sâu, cố gắng giữ cho giọng nói của mình bình tĩnh.

"Chỉ là tình cờ thôi, ta không liên quan gì đến họ"

"Người con gái đi cùng ngươi là ai?" Trương Tạo hỏi, ánh mắt hắn càng thêm sắc bén.

"Ta đã thử truy cập thông tin của cô ta, nhưng không được phép. Tại sao lại như vậy?"

Trần Ý hơi chột dạ, nhưng hắn cố giữ cho khuôn mặt mình không lộ ra bất kỳ cảm xúc nào.

Hắn đoán rằng Triệu Tố Chân không phải người bình thường, và việc Trương Tạo không thể truy cập thông tin của nàng chỉ càng làm tăng thêm bí ẩn xung quanh nàng.

Nhưng vốn bài xích với Trương Tạo, cộng thêm việc xem Triệu Tố Chân là bạn bè, hắn không muốn trả lời vấn đề này.

"Ta không biết" Trần Ý trả lời, giữ giọng bình tĩnh: "Cô ấy chỉ là một người bạn. Chúng tôi tình cờ gặp nhau"

Trương Tạo tiến lên một bước, ánh mắt hắn không rời khỏi Trần Ý.

"Ngươi nghĩ ta sẽ tin điều đó sao? Một người bình thường không thể có hồ sơ bị bảo mật như vậy. Ngươi đang che giấu điều gì?"

Trần Ý cảm thấy mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng.

"Ta không có gì để che giấu" Hắn nói.

Trương Tạo không nói gì, bởi vì đến tên của Triệu Tố Chân hắn cũng không biết, các trí tuệ nhân tạo cao cấp AI từ chối hắn, dù là một thứ hắn đều không biết.

Trương Tạo nhìn hắn một lúc lâu, như đang cân nhắc lời nói của hắn.

“Ta sẽ để ngươi đi lần này" Trương Tạo nói sau một lúc im lặng.

"Nhưng nhớ lấy, Trần Ý, ta sẽ theo dõi ngươi. Nếu ta phát hiện ra ngươi liên quan đến bất kỳ hoạt động phạm pháp nào, ta sẽ không nhân nhượng"

Hắn tiến gần hơn, đến nỗi Trần Ý có thể cảm nhận được hơi thở của hắn.

"Và nếu ta bắt gặp ngươi phạm tội, dù chỉ là một lỗi nhỏ, ta sẽ đảm bảo ngươi không bao giờ có cơ hội trốn thoát. Ta sẽ khiến cuộc sống của ngươi trở thành địa ngục"

"Ta sẽ không phạm tội" Trần Ý nói, cố gắng giữ cho giọng nói của mình không lộ ra mất bình tĩnh.

"Hy vọng là như vậy" Trương Tạo nói, lùi lại, giọng nói đe dọa: "Vì an toàn của ngươi, và của tất cả những người xung quanh ngươi"

Trần Ý gật đầu, hắn quay người bước đi, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng hắn biết rằng những ngày đối mặt với Trương Tạo chỉ mới bắt đầu.

Hắn phải cẩn thận hơn, phải mạnh mẽ hơn để vượt qua mọi thử thách sắp tới.

Trần Ý nắm chặt lòng bàn tay, hắn chưa bao giờ cấp thiết muốn trở nên mạnh mẽ như thế này.

Hắn không muốn bản thân trở thành con rối bị đùa giỡn trong tay Trương Tạo.

Khi tàu điện đến, Trần Ý bước lên và tìm một chỗ ngồi gần cửa sổ. Hắn nhìn ra ngoài, thấy bóng dáng Trương Tạo dần khuất sau màn đêm.

Trần Ý ngồi trong toa tàu điện ngầm, những ánh đèn mờ ảo lướt qua khuôn mặt hắn khi tàu lao nhanh qua các trạm dừng. Hắn cảm thấy nhịp tim mình dần trở lại bình thường sau cuộc chạm trán căng thẳng với Trương Tạo.

Tuy nhiên, sự tò mò và lo lắng về thân phận của Triệu Tố Chân vẫn không ngừng gặm nhấm trong lòng hắn.

Hắn rút điện thoại từ túi áo khoác, kết nối vào mạng và bắt đầu tìm kiếm thông tin về Triệu Tố Chân.

Ngón tay hắn lướt nhanh trên màn hình, gõ từng ký tự một cách cẩn thận. Hắn nhấn "Enter" và chờ đợi kết quả hiện ra.

Ngay lập tức, hàng loạt bài viết và hình ảnh hiện lên. Triệu Tố Chân – cái tên này xuất hiện trên khắp các trang tin tức, blog cá nhân và diễn đàn khoa học. Trần Ý mở một bài viết nổi bật nhất, đôi mắt hắn dán chặt vào từng dòng chữ.

Thiên tài sáng chế.

Bài viết mô tả Triệu Tố Chân như một thiên tài sáng chế – một hiện tượng hiếm có trong giới khoa học và công nghệ. Hình ảnh của nàng xuất hiện trong các phòng thí nghiệm tiên tiến, bên cạnh những phát minh đột phá. Bài viết không tiếc lời khen ngợi, gọi nàng là "thiên tài 100 năm có một" của giới sáng chế.

"Triệu Tố Chân, chỉ mới 17 tuổi, đã làm nên những điều kỳ diệu trong ngành công nghệ. Với trí tuệ vượt trội và khả năng sáng tạo không giới hạn, cô đã phát triển những thiết bị và công nghệ tiên tiến, mang lại hy vọng mới cho tương lai"

Trần Ý đọc từng dòng chữ, cảm giác ngạc nhiên và kinh ngạc không ngừng dâng lên trong lòng.

Hắn nhớ lại những khoảnh khắc đã cùng Triệu Tố Chân trải qua, những lần nàng dùng Air Kit một cách điêu luyện, và cả sự bình tĩnh, quyết đoán của nàng trong những tình huống nguy hiểm.

"Không ngờ Triệu Tố Chân lại có một thân phận như vậy" Trần Ý thầm nghĩ.

Hắn tiếp tục đọc, phát hiện ra nhiều thông tin hơn về những dự án mà Triệu Tố Chân đã tham gia, những giải thưởng và danh hiệu nàng đã nhận được. Sự tài năng và đóng góp của nàng đã được cả thế giới công nhận.

Ở dưới có những phát minh của nàng đã tạo ra, thu hút nhất đối với hắn chính là dòng chữ, Air Kit.

Trong lòng Trần Ý, hình ảnh của Triệu Tố Chân trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Hắn hiểu rằng nàng không chỉ là một người bạn, mà còn là một người có thể thay đổi thế giới bằng trí tuệ và tài năng của mình.

Hắn cảm thấy trong lòng dâng lên động lực to lớn.

Có thế giới vĩ mô trợ giúp, ta cũng sẽ cố gắng mạnh mẽ hơn.

Tàu điện ngầm dừng lại ở trạm kế tiếp, tiếng còi vang lên kéo Trần Ý ra khỏi dòng suy nghĩ. Hắn tắt điện thoại, cất vào túi và đứng dậy.

Trần Ý bước ra khỏi toa tàu, hoà vào dòng người đông đúc. Hắn cảm thấy một luồng gió mát thổi qua.

Trở lại thế giới vĩ mô.

Trên con tàu Ngư Tiên, bọn họ tiến bước theo chỉ dẫn của Trần Ý, mở ra những vùng đất mới, khắc họa thêm bản đồ của Ngư Nhân với những vùng biển xanh biếc và những hòn đảo hoang sơ đầy bí ẩn.

Ngọc Vũ đứng trên boong tàu, đôi mắt sáng ngời nhìn về phía chân trời xa xăm. Những cơn gió biển thổi qua, làm tung bay mái tóc của hắn, mang theo mùi vị mặn mòi của đại dương.

"Chúng ta đã đi qua bao nhiêu nơi rồi, bản đồ của chúng ta ngày càng hoàn thiện hơn. Thật sảng khoái!" Ngọc Vũ nói, giọng đầy sự phấn khích và tự hào.

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.