Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 16: Bi Thương

Tiểu thuyết gốc · 1541 chữ

Mặc dù Lãng biểu hiện ra thiên phú chiến đấu tuyệt vời cùng với Vũ Điệu Của Biển Cả, nhưng nó vẫn không được bạn bè tôn trọng.

Những Ngư Nhân khác thường nhìn Lãng với ánh mắt nghi ngờ và sợ hãi.

Điều này khiến cho nó cảm thấy cô độc, chỉ có thể lặng lẽ tập luyện một mình.

Đến tối, nó thường tới trước tượng Thủy Tổ Thần để tâm sự.

Nó không hiểu, Ngư Nhân Vương đã thúc đẩy việc xây dựng vũ lực bên trong Ngư Nhân, nhưng là tại sao bọn hắn vẫn không tiếp nhận nó.

Một đêm nọ, khi Lãng đang cầu nguyện, bỗng nhiên nghe thấy tiếng ồn ào từ bên ngoài.

Nó vội vàng bơi ra ngoài, thấy một Ngư Nhân bị thương nặng đang được đưa trở về, Ngư Nhân thiếu mất một đầu cánh tay, khuôn mặt hắn trắng bệch bởi vì mất máu nhiều.

Các Ngư Nhân xung quanh vội vã hỏi thăm và chăm sóc người bị thương.

"Sao lại như vậy?" Lãng hỏi một Ngư Nhân đứng gần.

"Anh ấy bị một con cá mập Megalodon tấn công" Ngư Nhân trả lời, ánh mắt đầy lo lắng.

Lãng cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng.

Megalodon là loài cá mập khổng lồ, mạnh mẽ và hung tợn, là nỗi ám ảnh của đại dương.

Những Ngư Nhân khác liên tục bàn tán, ai nấy đều lo lắng và sợ hãi.

“Phải tìm tới con Megalodon đó” Không biết là Ngư Nhân nào lên tiếng đầu tiên.

Sự sợ hãi có thể lan truyền, nhưng là sự dũng cảm cũng có thể lan truyền.

Có người đầu tiên đứng lên, những người khác cũng được tiếp thêm dũng khí, đồng loạt đứng lên, quyết định sẽ tìm tới Megalodon thu phục nó.

Trả thù là một chuyện.

Chỉ là bọn hắn lo sợ mình sẽ là mục tiêu tiếp theo của Megalodon.

Đêm dài lắm mộng, bọn hắn quyết định tìm tới con Megalodon đó, thu phục nó càng sớm càng tốt, trước khi nó nhận ra nguy hiểm trốn đi mất.

….

Dưới làn nước sâu thẳm và xanh biếc của Triều Thần Quốc, không khí trở nên ngột ngạt và căng thẳng.

Các Ngư Nhân, vốn quen thuộc với những loài sinh vật biển khổng lồ, vẫn không thể ngăn cản cảm giác sợ hãi lan tỏa trong lòng khi nghe đến cái tên Megalodon.

Bọn hắn ngày hôm nay sẽ tiêu diệt nguồn cơn sợ hãi này.

Những Ngư Nhân trưởng thành lên đường tìm tới Megalodon, nhanh chóng bọn hắn đã thấy nó, nhưng sự hiện diện của Megalodon khiến bọn hắn phải dừng lại trong giây lát, sự sợ hãi làm chân tay bọn hắn như cứng lại.

Megalodon quẫy đuôi, tạo ra những cơn sóng mạnh mẽ làm xáo trộn toàn bộ khu vực.

Những Ngư Nhân bị cuốn đi, va vào đá ngầm và bị thương.

Có Ngư Nhân phun ra một ngụm máu, không thể tiếp tục chiến đấu.

Nhóm Ngư Nhân còn sức chiến đấu dũng cảm cố gắng đối đầu với Megalodon.

Bọn hắn sử dụng sức mạnh điều khiển nước để tạo ra những tia nước sắc bén và mạnh mẽ, nhắm vào con quái vật khổng lồ.

Nhưng Megalodon với lớp da dày và vảy cứng, dễ dàng chống đỡ những đòn tấn công đó.

Bởi vì bị Ngư Nhân tấn công, nó gầm lên một tiếng vang dội, há miệng rộng lộ ra những chiếc răng sắc nhọn.

“Nguy hiểm, nó chuẩn bị tấn công, mau chóng tránh ra”

Các Ngư Nhân lớn tiếng hô.

Tất cả sắc mặt nghiêm trọng.

Một Ngư Nhân không kịp tránh, bị Megalodon cắn trúng và quăng đi xa, vết thương trên cơ thể hắn làm máu chảy ra, nhuộm đỏ nước biển.

Tiếng kêu đau đớn và sự tuyệt vọng lan tỏa khắp nơi, các Ngư Nhân nhận ra rằng họ không thể địch nổi con quái vật khổng lồ này.

Khi Megalodon lướt qua, nó để lại một khung cảnh tan hoang.

Những Ngư Nhân bị thương và kiệt sức, cố gắng bơi về bờ trong sự đau đớn.

Những chiếc vây và đuôi của Megalodon quét qua tạo ra những luồng nước mạnh mẽ, cuốn trôi mọi thứ trên đường đi của nó.

Các Ngư Nhân còn lại tụ tập lại, nhìn nhau với ánh mắt kinh hoàng và tuyệt vọng.

Bọn hắn biết rằng, đối đầu với Megalodon không chỉ là thử thách về thể lực mà còn là cuộc chiến về tinh thần.

Con quái vật khổng lồ đã gieo rắc nỗi sợ hãi vào lòng bọn hắn, làm lung lay sự tự tin và lòng dũng cảm.

Trong giây phút này, các Ngư Nhân quyết định dùng một cơn sóng không phải để tấn công Megalodon mà để chạy trốn.

Bọn hắn chỉ có thể dùng tới phương pháp không mong muốn nhất, mỗi người chia một hướng chạy trốn.

Người nào xui xẻo xem như là vì người khác đánh lạc hướng.

“Các anh em, nếu ta không còn nữa, xin hãy về nói với mẹ con bọn họ, ta rất yêu bọn họ, nói rằng, ta xin lỗi cô ấy vì đã lớn tiếng với cô ấy”

Ngư Nhân giọng nói run run.

Có lẽ sáng nay hắn nên nghe lời vợ hắn, chấp nhận ở lại bên trong Bái Thần Thành.

Megalodon không phải một Ngư Nhân như hắn có thể đảm đương nổi.

Cơn sóng dâng lên, đẩy các Ngư Nhân mỗi người về một hướng.

Bọn hắn trên khuôn mặt đổ lệ, tất cả biết đây sẽ là lần cuối bọn hắn gặp mặt nhau.

Tạm biệt.

Trong lòng bọn hắn vang vọng một âm thanh.

….

Trở lại Bái Thần Thành.

Trong giây phút đó, sự tĩnh lặng của đại dương trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết, chỉ còn lại tiếng thở hổn hển và tiếng tim đập thình thịch của những Ngư Nhân sống sót.

Bọn hắn biết rằng, để vượt qua kiếp nạn khủng khiếp đó, bọn hắn đã phải bỏ ra những gì.

Bọn hắn không có cảm giác vui mừng sau khi còn sống, tất cả chìm trong bi thương cùng cực.

Bọn hắn khóc trong lòng người thân, bọn hắn khóc vì những sinh mệnh của Ngư Nhân đã rời khỏi thế giới này, chỉ để đổi lại cho bọn hắn một cơ hội gặp lại người thân.

“Thành đâu rồi? Mọi người có thấy Thành không? Tại sao ta không tìm thấy anh ấy?” Một phụ nữ Ngư Nhân thất thanh hô.

Đầu tóc người phụ nữ rối tung, hai mắt dày đặc tia máu, cô nắm lấy các Ngư Nhân còn sống sót lật tung lên.

“Ngươi bị điên à! Không thấy anh ấy bị thương sao?” Người thân của Ngư Nhân kia tức giận đẩy người phụ nữ té xuống mặt đất.

Người phụ nữ té đặt mông xuống mặt đất, khuôn mặt thẫn thờ.

“Hắn nói, hắn yêu mẹ con các người, hắn còn nói, rất xin lỗi vì đã lớn tiếng với ngươi”

Ngư Nhân còn sống nén khóc nói.

A!

Người phụ nữ nghe thấy lời này không kìm được ngửa đầu lên trời khóc lóc thảm thiết.

Bi thương.

Các Ngư Nhân chết lặng nhìn người phụ nữ.

Lãng ngồi tại trong Ngư Nhân Thần Điện.

Nắm tay nắm chặt, nó nghiến răng, khuôn mặt bị bao phủ bởi một cơn phẫn nộ.

Chứng kiến những Ngư Nhân mất mạng, chứng kiến người phụ nữ đó bởi vì mất đi người nhà mà hóa điên khùng.

Lãng không kìm được, nó nhớ tới ngày hôm đó.

Cái ngày mà nó nằm co rút, khóc thương cho mẹ mình.

Lãng đi tới một bên góc tường, rút lấy cây đinh ba.

Ánh lửa lập lòe, nó cầm trong tay cây đinh ba, một mình lên đường tìm tới Megalodon.

….

Sò hoảng hốt quay cuồng trong bãi biển tối tăm.

Hắn chạy khắp nơi trong Bái Thần Thành, tìm kiếm một dấu vết nào của Lãng.

Dưới ánh sáng lấp lánh của mặt trăng, Sò thấy những dấu chân của Lãng dẫn đến phía bờ biển xa xôi hơn.

Không còn thời gian để mất.

Sò cảm thấy trái tim hắn như đang bị nghiền nát trong cơn lo lắng.

Lãng, người thân duy nhất còn lại của hắn, đã mất tích vào đêm tối này.

Sò gầm lên trong cơn thịnh nộ và trách móc chính mình vì đã không quan tâm Lãng.

Nhưng cơn giận dữ nhanh chóng tan đi, để lại cảm giác cô đơn và nỗi sợ hãi trong tim Sò.

Sò sợ hãi Lãng sẽ tìm tới Megalodon.

Sò nắm vỏ sò thổi lên một âm thanh thanh thúy vang vọng toàn bộ lãnh địa của Ngư Nhân, các con cá heo từ bốn phía trồi lên mặt nước.

Các Ngư Nhân nghe thấy âm thanh tuy trong trẻo nhưng lại lẫn chứa sự gấp rút, bọn hắn biết đêm nay nhất định không phải một đêm yên tĩnh.

Ngư Nhân đã phẫn nộ.

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.