Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 14: Học Tập

Tiểu thuyết gốc · 1537 chữ

Trần Ý quan sát Thành phố Thần Hỏa, đập vào mắt hắn là một thành phố hiện đại, nơi mà công nghệ khoa học đã vượt xa những gì hắn từng tưởng tượng.

Thành phố được xây dựng hoàn toàn bằng các tòa nhà cao tầng lấp lánh với ánh sáng neon và kính chống chịu.

Các xe cộ tự lái với thiết kế mượt mà và hiện đại màu trắng thời thượng lướt qua đường phố, còn có trước đó Trần Ý nhìn thấy Autobot biến hình tuần tra để duy trì trật tự và an ninh.

Trần Ý mắt lấp lánh kinh ngạc khi nhìn quanh. Từng khối nhà cao tầng vươn lên tận bầu trời, mỗi tòa nhà đều phản chiếu ánh sáng từ các bảng quảng cáo bắt mắt, tạo nên cảnh tượng như một thành phố trong mơ.

"Thành phố này thật là ấn tượng" Trần Ý không ngớt lời bày tỏ.

Triệu Tố Chân cười nhẹ.

"Đúng vậy, Thành phố Thần Hỏa luôn nổi tiếng với sự hiện đại và tiên tiến của nó. Các công nghệ Vals và Autobot đã mang lại cho bọn ta một môi trường sống không thể nào tuyệt vời hơn"

Đối với điều này, Trần Ý hoàn toàn đồng ý với Triệu Tố Chân, hoàn cảnh sống tại Thành phố Thần Hỏa quả thật quá mức tuyệt vời, đây là Thành phố trong tương lai mà hắn từ nhỏ đã ước mơ.

Triệu Tố Chân hóa thành một người hướng dẫn nhiệt tình đi theo Trần Ý, nàng kiên nhẫn giải thích từng thứ một.

Thoạt nhìn Triệu Tố Chân đã xem việc phổ cập kiến thức cho Trần Ý trở thành nghĩa vụ một anh hùng nên làm.

Hai người tiến bước trên con đường rộng lớn, Trần Ý ngạc nhiên thấy những con người ở đây di chuyển nhanh chóng với trang phục hiện đại và các thiết bị kỹ thuật số tiện ích.

Bọn họ hầu hết là mặc đồng phục giống nhau, tối giản nhưng không mất mỹ quan.

"Dường như mọi thứ ở đây đều đã được cải thiện và hoàn thiện đến mức tối ưu," Trần Ý nhìn quanh với sự ngưỡng mộ không thèm che giấu.

Màn hình lớn gắn trên các tòa cao tầng chiếu video tuyên truyền về công nghệ Vals.

Hình ảnh những Autobot biến hình, những siêu anh hùng sử dụng công nghệ tiên tiến để bảo vệ người dân, hiện lên rõ nét.

Âm thanh sôi động của nhạc nền và giọng thuyết minh hào sảng vang vọng khắp các con phố.

Đừng nói là người mới như Trần Ý, xung quanh đám người cũng đều bị nội dung trên màn hình thu hút không thể rời mắt.

“Thật là không thể tưởng tượng nổi”

Trần Ý than.

Triệu Tố Chân cười nhẹ, ánh mắt tự hào.

“Đây là nơi cha ta đã dốc hết tâm huyết để xây dựng và phát triển công nghệ Vals”

Vòng tay Triệu Tố Chân chiếu tới một màn hình điện thoại bằng ánh sáng hiển thị giữa không trung, hai ngón tay nàng linh hoạt bấm vào màn hình ánh sáng, sau khi tin nhắn được gửi hoàn tất, Triệu Tố Chân mới ngẩng đầu.

“Ta có công việc gấp cần xử lý, thứ lỗi không thể bồi tiếp ngươi được nữa, ngươi một mình tiếp tục đi dạo thành phố”

Nàng áy náy nói.

“Ngươi có việc cứ đi trước, cảm ơn ngươi đã theo ta một chỗ giải thích, việc này giúp đỡ ta rất nhiều” Trần Ý thành thật nói.

Bước vào Thành phố Thần Hỏa hiện đại tiên tiến, nếu không có Triệu Tố Chân bên cạnh giới thiệu mọi thứ, hắn nhất định sẽ mất một thời gian ngắn để làm quen mọi thứ từ đầu, tuy là không có gì đáng kể, nhưng giảm được quá trình không cần thiết, hắn vẫn là rất cảm kích.

Dù sao người ta còn là thiếu nữ muốn làm anh hùng đâu.

“Không cần khách khí, chuyện này là việc một cư dân tại Thành phố Thần Hỏa như ta nên làm, chưa kể đó còn là chuyện của một anh hùng, giúp đỡ người khác” Triệu Tố Chân xua tay nói.

“Vậy thì có duyên gặp lại” Trần Ý phất tay nói.

“Có duyên gặp lại” Triệu Tố Chân cũng vẫy tay trở lại rồi bước đi, bóng dáng nàng nhanh chóng hòa vào dòng người tấp nập.

Tạm biệt Triệu Tố Chân, Trần Ý đứng ngắm nhìn một lúc rồi quyết định tiếp tục chuyến đi tới Thư viện.

Di chuyển qua các con đường nhộn nhịp trong thành phố.

Trần Ý thấy một nhóm người đang di chuyển bằng những thiết bị giống như patin dưới chân.

Bọn hắn lướt qua các ngõ ngách với tốc độ cao và sự linh hoạt, để lại sau lưng những tia sáng màu xanh lấp lánh.

“Công nghệ hiện đại thật kỳ diệu” Trần Ý tự nhủ.

Thư viện nằm ở trung tâm thành phố, một tòa nhà khổng lồ với kiến trúc hiện đại và các cửa kính trong suốt.

Bước vào bên trong, Trần Ý bị choáng ngợp bởi không gian rộng lớn và hệ thống thông tin số hóa.

Các màn hình hiển thị thông tin, sách điện tử và các hình ảnh ba chiều hiện ra trước mắt.

Khi đi vào Trần Ý phát hiện nơi này không có người trông coi, tất cả đều được thay bằng trí tuệ nhân tạo AI.

Trần Ý tiếp tục đi tới một khu vực trưng bày về công nghệ Vals. Nó giới thiệu chi tiết những hình ảnh và mô hình của các Autobot, thiết bị tiên tiến và các vũ khí đặc biệt được bày biện một cách trang trọng.

Tìm tới khu vực máy tính tương tác, hắn tùy tiện ngồi xuống một chỗ trống, sau đó bắt đầu tra tìm kiến thức.

Trần Ý chăm chú lướt qua từng thông tin hiện lên trên màn hình, tập trung vào những kiến thức có thể giúp ích cho nền văn minh Ngư Nhân mà hắn đã tạo ra trong thế giới vĩ mô.

Đầu tiên là bắt đầu với các lĩnh vực cơ bản nhưng quan trọng nhất: giáo dục và nghệ thuật.

Hắn nghĩ đến việc gợi ý Sơ Đại thiết lập một hệ thống giáo dục ở Triều Thần Quốc, nơi mọi Ngư Nhân đều có cơ hội học tập và phát triển bản thân.

Nếu kiến thức chỉ được giới hạn trong một đám người sẽ khiến nền văn minh Ngư Nhân phát triển chậm chạp, điều đó Trần Ý tuyệt đối không muốn nhìn thấy nhất.

Ngư Nhân trời sinh có giọng ca hay và khả năng sử dụng nhạc cụ điêu luyện.

Trần Ý tìm hiểu thêm về âm nhạc và nghệ thuật đương đại, biện pháp tăng cường âm thanh, và các loại nhạc cụ mới.

Hắn nghĩ rằng, nếu kết hợp những yếu tố này vào nền văn minh Ngư Nhân, sẽ tạo ra một nền nghệ thuật độc đáo và phong phú, giúp tăng cường sự gắn kết và niềm tự hào của người dân.

Thời gian thấm thoát trôi qua, khi trong bụng truyền tới cảm giác đói bụng, Trần Ý mới phát hiện trời đã tối.

Nhưng là Trần Ý lại cảm thấy một luồng năng lượng mới tràn đầy trong cơ thể.

Hắn biết rằng những kiến thức này sẽ là nền tảng quan trọng để giúp nền văn minh Ngư Nhân phát triển mạnh mẽ hơn nữa.

Tiến thêm một bước để cho văn minh bên trong thế giới vĩ mô phát triển.

“Ta đã trở lại Sơ Đại, lần này sẽ không bị ngươi tiếp tục làm khó dễ” Trần Ý tự tin suy nghĩ.

Trần Ý trong lòng vô cùng thoải mái, từ nay về sau hắn sẽ không còn rụt rè lo sợ không trả lời được câu hỏi của Sơ Đại.

Hắn sẽ danh chính ngôn thuận ngồi trên Thần tọa.

Tiếp tục tín ngưỡng ta đi các Ngư Nhân.

Thế giới vĩ mô.

Triều Thần Quốc, Bái Thần Thành.

Trong ngôi nhà của Ngư Nhân, không khí căng thẳng giữa hai anh em Sò và Lãng khiến căn phòng trở nên ngột ngạt.

Sò, với tính cách hiền hòa, luôn tìm cách hòa giải, nhưng lần này Lãng lại không chịu nhượng bộ.

"Anh chỉ biết chơi đàn và hát hò! Chính vì anh chỉ biết lo cho mấy cái nhạc cụ vô dụng đó mà mẹ mới bị T.rex giết chết!" Lãng hét lên, giọng đầy tức giận và bất mãn.

Lãng nắm lấy vỏ sò của Sò mua cho hắn vứt xuống đất, vỏ sò vỡ nát thành nhiều mảnh.

Lãng lòng ngực phập phồng dữ dội.

Bọn hắn có tính cách hoàn toàn trái ngược nhau, Sò những năm này lựa chọn chôn giấu đau khổ xuống, nhưng Lãng mỗi một ngày đều nhớ tới ngày đó.

Ngày hắn tận mắt thấy mẹ bị con T.Rex ăn tươi nuốt sống.

Sợ hãi, lạnh lẽo.

Còn có căm thù.

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.