Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện Hình Thuật

Phiên bản Dịch · 1027 chữ

“Hắn chính là người mà ngươi nói muốn học võ đó sao?”

Thịnh Hồng quan sát thật kỹ Trần Mộc một vòng: “Đầu tiên ta nói trước, ta chỉ phụ trách dạy học, còn viẹc ngươi có học được hay không thì ta không quan tâm.”

Trần Mộc lập tức trợn tròn mắt. Tên này sao nghe như đang muốn lừa tiền của mình a.

“Quy củ ở chỗ của ta bao lâu nay vẫn là như vậy.” Thịnh Hoành mặt không thay đổi nói.

Trần Mộc quay đầu nhìn Lục bộ đầu, khi thấy đối phương gật đầu thì Trần Mộc lập tức hơi luống cuống.

“Vậy ngươi quyết định có học hay không?” Thịnh Hoành thản nhiên nói.

Trần Mộc suy nghĩ nửa ngày rồi đành cắn răng nói: “Ta học.”

“Ngày mai mang theo 100 lượng bạc đến đây, ta sẽ chỉ dạy ngươi trong vòng bảy ngày tới.” Thịnh Hồng nói xong liền khoát tay tiễn khách.

Sắc mặt Trần Mộc lập tức trở nên khó coi.

100 lượng bạc mà chỉ dạy có bảy ngày, hơn nữa còn chỉ dạy thôi mà không quan tâm ngươi có học được hay không, sự quyết tâm của hắn cũng đã bắt đầu giao động.

...

“Môn võ này của ta có tên là Hồng Chuẩn Luyện Hình Thuật, đặc biệt ở chỗ tốc độ cực nhanh. Khi luyện thành thì có thể chạy nhanh hơn cả khoái mã." Thịnh Hồng bình tĩnh giới thiệu võ học của y, rõ ràng đây không phải là lần đâu tiên mà y làm như vậy.

“Hồng Chuẩn Luyện Hình Thuật có ba chiêu thức chủ yếu là Phủ Trùng, Tật Trì và Đằng Dược, kèm theo đó một một bộ hô hấp pháp và bí dược.

“Trong bảy ngày này ta sẽ dạy tất cả những thứ này cho ngươi, có học được hay không thì phải xem ngộ tính của ngươi thôi.”

Trần Mộc chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu.

Buổi chiều, khi hắn rời khỏi nhà của Thịnh Hồng, trong đầu đã có đủ loại bộ pháp chiêu thức, còn có một bộ hô hấp pháp rất phức tạp.

Nhiều tri thức như vậy mà cũng chỉ là một thức Đằng Dược trong Hồng Chuẩn Luyện Hình Pháp thôi. Đằng sau còn có hai thức Tật Trì và Phủ Trùng nữa.

Học trong vòng bảy ngày? Trần Mộc vừa nghĩ tới đây thì bắt đầu chán nản.

Có phải là mình đã bị người ta gạt rồi không?

Liên tiếp sáu ngày, Trần Mộc đi sớm về trễ, đâm đầu vào trong cái hố Hồng Chuẩn Luyện Hình Thuật, khổ luyện theo sự hướng dẫn của Thịnh Hoành.

Hôm nay là ngày thứ bảy, cũng là ngày cuối cùng.

“Ta đã nói hết tất cả mọi thứ về Hồng Chuẩn Luyện Hình Thuật cho ngươi. Ngày cuối cùng rồi, có gì không biết thì cứ hỏi đi. Không nhớ kỹ mà luyện sai thì đừng có trách ta.” Thịnh Hoành ngồi dưới bóng cây uống trà.

Mình còn có gì không biết sao? Mình có biết cái đếch gì đâu nhỉ?

Để cho một tấm chiếu mới như hắn, học trong vòng sáu ngày là có thể trở thành một thiên tài võ học, nằm mơ đi?

Nhưng cũng chả còn cách nào khác, tiền thì cũng giao rồi, hắn còn có thể làm thế nào bây giờ.

Chỉ đành bắt đầu lại từ đầu thôi, hắn thỉnh giáo từng chút một, rồi để cho Thịnh Hoành từ mình làm mẫu.

Hắn cũng chả trông mong gì vào gã ta, chỉ là muốn nhớ kỹ một chút, quay về có cái để mà luyện.

Lúc hoàng hôn, Trần Mộc rời khỏi nhà Thịnh Hồng với một vẻ mặt tức giận.

100 lượng bạc này quá thiệt thòi.

Khổ học bảy ngày, chỉ xem náo nhiệt, ngay cả một chiêu cũng đều đạt tới nhập môn a.

...

Nhà Thịnh Hồng, Thịnh Hồng tiện tay ném cái túi tiền cho Lục bộ đầu.

“50 của ngươi, thu đi.”

Lục bộ đầu nhét vào trong ống tay áo một cách tự nhiên rồi nói: “Ngươi chắc chắn là hắn sẽ quay lại đây chứ?”

“Ta đã nói hết mọi thứ về Hồng Chuẩn Luyện Hình thuật cho hắn biết rồi. Thử hỏi trong cả cái huyện Thanh Sơn này có võ quán nào làm được như vậy không?”

“Chỉ cần hắn thật sự muốn học thì hắn nhất định sẽ quay trở lại.” Thịnh Hoành tràn đầy tự tin.

“Tên thư sinh này am hiểu vẽ tranh, là người có thể kiếm được tiền. Ngươi phải nắm cho chắc, đừng để cái cây rụng tiền này chạy đi.” Lục bộ đầu giao phó.

“Luyện Hình Thuật cũng không phải dễ học như vậy. Hắn trốn không thoát lòng bàn tay của ta đâu.” Thịnh Hoành nói một cách thản nhiên, đây không phải là lần đầu tiên y dạy học, cho nên y biết rất rõ cách để dẫn đạo học đồ.

Chỉ cần có thể để cho bọn họ nếm được chút ngon ngọt, để cho bọn hắn nhìn thấy một chút tiến bộ thì bọn hắn sẽ muốn ngừng mà không được, càng luyện sẽ càng nghiện.

Cùng cùng sẽ dốc hết toàn bộ gia tài vào túi y.

Đây cũng không phải lần đầu mà y làm như vậy.

Y lườm Lục bộ đầu một cái rồi nói: “Yên tâm đi, không thiếu được phần của ngươi đâu.”

Lục bộ đầu lập tức hài lòng gật đầu, nhìn thấy Trần Mộc tiêu hết mảnh bạc này đến mảnh bạc kia, trong lòng gã đã thèm nhỏ dãi.

Gã còn đang định nghĩ cách dẫn dụ đối phương đi đánh bạc, ai dè đối phương lại muốn học Luyện Hình Thuật, đúng dịp rơi thẳng vào cái bẫy của gã.

Hơn nữa cái này cũng không thể nói là cạm bẫy. Lấy tiền học võ, một người muốn đánh và một người muốn bị đánh, ai cũng không thể nói được gì.

Hơn nữa còn có thể moi tiền ra một cách quang minh chính đại.

Bạn đang đọc Ta Tại Dị Giới Cày Kinh Nghiệm (Bản Dịch) của Tốt Ấn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TuanKiet2006
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.