Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 944 chữ

Chương 10

Thịt dị thú đi vào dạ giày rồi hòa tan thành tinh thuần khí huyết chạy đến các cơ trên cơ thể hắn khiến hắn mừng như điên.

"Đây là hấp thu khí huyết của con dị thú này đây mà"

hắn mừng lắm rồi điên cuồng ăn,sau khi ăn xong hắn cảm thấy buồn ngủ díu cả mắt, căng da bụng trùng da mắt mà lại thêm thịt dị thú vào bụng chuyển hóa thành khí huyết ôn dưỡng cơ thể hắn,quả khí có thể khiến hắn hấp thu để tu luyện, nước khí có thể để hắn tu tinh thần lực, còn thịt dị thú lại làm hắn tăng lên cường độ thân thể cùng bắp thịt,hắn giờ gọi là bước đầu của võ giả rồi,nhưng hắn không có công pháp không biết cách để đưa khí tụ ở khoang tim và điều động đi ôn dưỡng các mạch của hắn,theo tiểu thuyết mạng khí tụ đan điền rồi tuần hoàn theo chu thiên rồi quay lại đan điền là chuyển hóa thành linh khí của mình, còn hắn khí lại chạy vào tim rồi tuần hoàn theo mạch máu của hắn rồi chạy lại về tim, hắn vẵn chưa nắm bắt được hướng tu luyện khí nhập thể lại lằng lặng nằm ở không gian khoan tim, hắn nghĩ thử điều động khí để cho chạy theo tuần hoàn chuyển hóa máu để tẩy tủy phạt cốt mà không được có lẽ hắn mới bước đầu lên chưa thể tự thân cảm nhận được, phải phụ thuộc vào nuốt quả khí mới có thể cảm nhận khí du tẩu trong cơ thể,hắn muốn ăn thêm quả khí để thử điều động khí chạy theo chu thiên quanh cơ thể,nhưng mắt hắn nhắm tịt lại không chịu được nữa thế là hắn ngã nhoài ra bãi cỏ ngủ 1 mạch.

Khi hắn mở mắt ra trời đã tối, hắn xem lại cơ thể mình thì không khỏi khiếp sơ khi thấy cơ thể mình thế mà cao lên không ít, hắn vốn dĩ đã 1m70 rồi giờ vậy mà cao lên hơn hẳn khiến hắn đạt đến 1m84,cơ thể lại to hơn lại cân đối,(chứ không to như mấy bố tập gym đâu nhé),hắn cảm thấy giờ mình có thể nhấc 300kg ngon lành.

vậy là đủ hiểu thịt dị thú tốt với khí huyết như thế nào,cũng tương tự bạn ăn thịt động vật hoang dã và thú nuôi vậy,chất thịt sẽ khác biệt rất nhiều,từ vị thịt đến độ đàn hồi vị ngọt đều 1+1 ra 4 5 chứ không phải 2 nữa,đấy là vị, còn tác dụng cho cơ thể thì không cần nói gì nhiều chỉ 1 từ tốt.

Còn thịt dị thú thì càng khác biệt vừa ôn dưỡng khí huyết vị thịt lại vô đối, ăn chỉ có say mê, lúc này hắn nhìn con chim hắn mới ăn hết 1/3 lại tiếp tục ăn,hắn cố lắm cũng chỉ ăn hết được 2 phần con chim đó, lúc này hắn cũng tính ra khỏi rừng xuống với ngoại hắn, vì hắn cũng đi mấy ngày rồi, thường mỗi lần người ta đin rừng đều đi hết mấy ngày mới về, vô rừng nhiều lúc thu thập được nhiều thảo dược tốt là lại phải nhặt nhạnh vì vậy mà mất mấy ngày, lúc này hắn không khỏi nhìn lại hạp cốc lâu rồi hắn không vô này, trong háp cốc thảo dược nhiều loại, núi là nhà hắn vì vậy chỉ có gia đình hắn lên núi thôi, thảo dược mới có nhiều như vậy.

Hắn qua nhổ 1 ít sâm và ít nấm ít thảo dược hắn biết,hắn cũng chỉ dám lấy thảo dược ít ngày để mang xuống núi, chứ mang thảo dược nhiều ngày quá nhiều lúc sẽ có phiền phức không cần thiết, hắn giờ muốn về tìm hiểu cách hái và bảo quản quả của cây kia, vì không bảo quản được sẽ phí phạm,"có lẽ là phải cần bình ngọc mới để được quả này" hắn không khỏi lẩm bẩm, thường những vưu vật quý hiếm cần cách đặc biệt để tồn tại đại đa số đề sài bình ngọc, vì vậy hắn tính xuống núi bán thảo dược tiện thể mua 1 bình ngọc để hái quả mang xuống cho ngoại hắn với gia đình hắn.

hắn xuống đến chân núi, ngoại hắn thấy hắn về liền hỏi.

"Vô rừng không gặp gì nguy hiểm chứ Thiên Thiên?"

"Dạ không ngoại, chỉ là thu thập được 1 chút dược liệu với săn được ít thịt thú mang về cho ngoại."

"vậy được để trong đó cho ngoại"

"vâng'

ngoại hắn cũng 74 tuổi rồi nhưng cũng không có bao nhiêu tóc bạc, vì người ở ngần thiên nhiên lại ăn đồ rừng thảo dược lên lúc nào người cũng khỏe mạnh ít bệnh,vì vậy mà người ở nông thôn bình thường tuổi thọ cao hơn người ở trong thành phó là như vậy.

Lúc này hắn mới chọn 1 số thảo dược để mang qua tiệm cho dân buôn thu mua, thường gần núi sẽ có những con buôn chuyên thu mua thảo dược núi để bán cho người tiêu dùng, thường người trồng người thu thập là người vất vả nhất, rồi bán cho buôn, buôn lại mang về chợ bán cho người bán lẻ, mà qua tay người bán lẻ mới đến người tiêu dùng, thường người thiệt nhất vẫn là người trồng ra hoặc đi thu thập,còn đắt hay rẻ người tiêu dùng đều chịu hết, còn con buôn không bao giờ bị thiệt.

Bạn đang đọc Ta Sáng Tạo Tu Luyện Tại Đô Thị sáng tác bởi vuavampire

Truyện Ta Sáng Tạo Tu Luyện Tại Đô Thị tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vuavampire
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.