Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khảo nghiệm

Tiểu thuyết gốc · 1690 chữ

"Tiên đạo quan trong nhất một chữ duyên, cho nên ai lên núi tìm thấy đường vào sơn môn, xem như thông quan."

Thúy Kiều giọng nói thánh thoát dễ nghe, vang lên khắp bốn hướng.

Hả?

Đám người phía dưới ngạc nhiên.

"Không phải các đại môn phái đều là kiểm tra linh căn, vấn tâm các loại sao?"

"Cái này phàm nhân chúng ta vậy cũng có cơ may rồi?"

"Mau đi thôi, có người xuất phát rồi kìa "

Đám người bắt đầu chen nhau mà đi lên núi.

Tuyết Cơ Hàn hỏi:

"Cái này tuyển chọn có hơi qua loa không?"

Ngộ Nhất Phàm lắc đầu:

"Mỗi đại phái đều có cách tuyển chọn riêng biệt, có lẽ thời thượng cổ chưa có định hình được linh căn nên mới dùng cách này."

Bọn họ đều không dám dùng thần thức dò xét.

Không phải sợ đầu yêu vương kia, mà làm như thế lại không phải phép lịch sự.

Ai lại vào nhà người khác thăm dò, khi chủ nhân còn chưa đồng ý đâu.

Diệp Tiểu Thiên nắm tay Chu Tiểu Tiểu cùng đi, lo lắng đông người quá mà lạc mất nhau.

Đám người dự tuyển khi tiến vào bên trong. Bọn họ nhanh chóng ngạc nhiên.

Nếu như đường núi bên ngoài hơi hẹp thì nơi đây phải nói là như một cái sân vận động lớn.

Chứa gấp mấy lần số người ở đây liền có thể.

"Thật là kì diệu, mà lại không có hạn chế thời gian, cái này quá tốt đi."

Có người cảm khái nói ra.

~~

Trương Tử Đạo cùng Diệp Vu quan sát hết thảy trong mắt.

"Có thám tử của Tiểu Nhu, còn có mấy tiên môn muốn đến đây làm nội ứng, đặc sắc như thế, Diệp Vu, vi sư nghĩ ngươi nên làm một lần tông chủ đi."

Thấy lời trêu chọc sư tôn, Diệp Vu lúc này giả vờ như kẻ điếc, ngoảnh mặt làm ngơ.

Hắn chú ý tới Diệp Tiểu Thiên cùng Chu Tiểu Tiểu. Một cái mang một tia huyết mạch Diệp gia của hắn.

Cái còn lại là hậu nhân đệ tử hắn.

Hắn nhìn qua sư tôn, chẳng lẽ là do sư tôn sắp xếp.

Trương Tử Đạo hiểu ánh mắt đó, một mặt vô tội:

"Ngươi biết là ta không thể thẩm thấu lực lượng ra bên ngoài nha."

Ánh mắt Diệp Vu hơi hồ nghi, sư tôn mình bây giờ cái gì cũng có thể chơi.

Còn nói cái gì không thẩm thấu ra bên ngoài, đều là giả đi.

Trương Tử Đạo quan sát xem đám nhập môn này.

Phần lớn đều chỉ là phàm nhân, ngoài Diệp Tiểu Thiên tạm được, mấy người kia trình độ chỉ ở mức trung đẳng mà thôi.

Còn mấy cái thám tử của đại môn phái, tư chất khá tốt.

Đều có linh căn, nhưng cũng chỉ là tam linh căn.

Ở Huyền giới, tiên thể, dị thể, dị đồng, đơn linh căn tu luyện nhanh nhất.

Song linh căn miễn cưỡng thiên tài.

Tam linh căn ở mức trung bình.

Tứ linh căn liền là phế vật.

Còn về ngũ linh căn chưa có nhận định.

Có người sở hữu ngũ linh căn hình thành ngũ hành thể, tu luyện pháp thuật ngũ hành như mây trôi, chiến lực sánh ngang kiếm tu, thậm chí còn lòe loẹt hơn.

Có người cũng sở hữu ngũ linh căn, đều là loạn thất bát tao, không sinh ra nổi ngủ hành, tư chất liền chỉ hơn phàm nhân một chút.

Mà tỉ lệ sinh ra ngũ hành thể lại rất ít, đại lục không đến mấy người.

Trương Tử Đạo thấy có một tên thí sinh có ngũ linh căn.

Tên này gọi Lục Nhất, từng đến đại tông môn kiểm trắc, nhưng tông môn không muốn chơi trò rủi ro, đầu tư không chắc chắn, liền bỏ qua tên này.

Trương Tử Đạo nói:

"Ngươi muốn làm gì cứ làm đi."

Diệp Vu im lặng một chút rồi hóa thành đạo tia sáng rời đi.

Trương Tử Đạo lắc đầu.

Tên đệ tử này cái gì cũng tốt, năm đó Diệp Vu thần tính muốn áp chế nhân tính.

Có Chân Tiểu Nhu đến, nhân tính liền trở lại. Mà khi nàng đi hắn thần tính lại muốn chiếm thượng phong.

Trương Tử Đạo lo lắng đệ tử sẽ như hắn năm đó, Đạo có thiếu liền thất bại khi bắt đầu.

Hắn tuy gieo trồng hạt giống, xem đệ tử như quân cờ, nhưng quân cờ này hắn bảo vệ rồi, đừng mong ai có thể là tổn hại cờ hắn một chút nào.

Trương Tử Đạo mấy ngàn năm nay cũng không rảnh rỗi, mỗi ngày đều luyện hóa một chút quy tắc.

Hắn nói không thể thẩm thấu thế giới này là giả đi.

Chỉ cần không đến ngàn năm, Thánh Đạo của hắn liền sẽ "ngụy trang" thành quy tắc thế giới này, lừa qua Thiên Đạo, hắn liền thoải mái đi ra ngoài.

~~

Buổi tối nhanh đến.

Diệp Tiểu Thiên đang ngồi nướng cá dưới ngọn lửa cháy bừng cùng Chu Tiểu Tiểu.

Trên núi động vật nhiều lắm, mà Diệp Tiểu Thiên có một chút thân thủ, bắt cá là chuyện không khó.

Chỉ có điều nơi này rừng núi hoang vu, đêm nay bọn họ chỉ có thể ngủ ngoài trời.

"Diệp ca ca, huynh nói xem thật có cung điện như vị tiên nhân kia nói, nhưng rõ ràng chúng ta đi khắp một ngày rồi nha "

Chu Tiểu Tiểu lấy nước rửa mặt, khuôn mặt không còn lắm lem như trước, tựa như xinh ra mấy phần.

Diệp Tiểu Thiên sờ đầu Chu Tiểu Tiểu một cái, rồi đưa cho nàng con cá đang nướng kia.

"Nhất định chúng ta sẽ tìm được."

Hắn ánh mắt kiên định, đã có mục tiêu, lại còn không phải mờ ảo hư vô trong truyền thuyết, mà tiên nhân thật sự trước mặt, làm sao hắn từ bỏ.

Đúng lúc này bên bờ sông có mấy bóng người đi tới, hai nam một nữ, ăn mặt cũng không tầm thường.

Người nữ dẫn đầu nói ra:

"Hai vị ta tên Mễ Hồng Hạnh, đường xá xa xôi như thế, hay là chúng ta kết bạn lên đường, như thế lại càng thêm an toàn."

Diệp Tiểu Thiên ánh mắt cảnh giác, hắn biết đường xá xa xôi, càng thêm an toàn trong miệng của Mễ Hồng Hạnh là gì.

Thế giới này mạnh được yếu thua. Một số người thay vì chính đạo mà đi, tự dựa vào bản thân mà cố gắng.

Liền có một số khác vì muốn giảm nhân số cạnh tranh, tại trên đường âm thầm ra tay, như thế bọn họ liền có cơ hồi nhiều hơn.

Hai người bọn họ cô đơn lại không có lực lượng, cái này quả thật là đưa than trong ngày tuyết rơi.

"Được."

Hai tên sau lưng cũng bắt đầu tiến tới chào hỏi, rõ ràng có lẽ cũng mới gia nhập đi.

"Ta tên Lục Nhất/ Lý An"

Diệp Tiểu Thiên gật đầu nói:

"Ta tên Diệp Thiên, còn đây là em gái ta, Tiểu Tiểu."

Năm người bắt đầu giao lưu, bọn họ đều từ những nơi khác nhau mà đến, có người còn tận Nam vực đến đây.

Trong nhà đều không có bối cảnh.

Nhưng nói như thế Diệp Tiểu Thiên không tin, Mễ Hồng Hạnh có thể thuyết phục làm người dẫn đầu có thể nói không bình thường.

Hai người kia có lẽ là phàm nhân, nhưng nàng ta chắc chắn không phải.

Diệp Vu lúc này lựa chọn quan sát từ xa mà không tiếp cận.

Hắn có thể ở nơi xa nhìn tới, nhưng cảm thấy đến tận nơi như thế quan sát sẽ có cảm giác hơn.

Diệp Vu không tùy tiện mà thu đồ đệ, mỗi một cái đồ đệ tâm tính, ngộ tính đều phải tốt nhất.

Nếu không phải có ba đặc tính Tiên Nhân, hắn hai tên đồ đệ một cái là lão tổ Nguyệt Tông, một cái là lão tổ Kiếm Tông.

Tuy không phải khai sáng môn phái, nhưng vào thời điểm đó, bọn họ chính là ánh sáng chói nhất Huyền giới.

Lần đó không phải nể tình một tia tình cảm thầy trò ngày xưa.

Thanh Liên liền không phải chỉ là đạo tâm vỡ vụn như thế.

Phá rồi lại lập, đây có thể nói là truyền thống đệ tử của Diệp Vu.

Hai tên đệ tử kia của hắn cũng là như thế, nhưng mỗi lần đều đứng lên nổi.

Đây là Diệp Vu cho Thanh Liên một phần cơ duyên, còn về có lấy được hay không, hắn không để ý.

~~

Đại Chân.

"Hệ Thống tiền bối, Phản Thiên tông thật có tiên nhân sao?"

Chân Tiểu Nhu lúc này không còn vẻ ngây thơ của cô gái mười lăm tuổi, nàng lúc này hai lăm tuổi dáng vẻ uy nghiêm bá đạo, mỗi lời nói đều thể hiện ra sự uy nghiêm của nàng.

Cho dù là đối với tinh linh đầy hỏa diễm trước mặt này.

"Ừm, nói đó có một số khí tức ta cảm thấy quen thuộc, có lẽ là của tiên nhân đi."

Hệ Thống cũng liền bị Trương Tử Đạo xóa đi phần dữ liệu đi, tin tức về núi Thiên Kì, Hệ Thống dữ liệu cũng là trống rỗng.

Chân Tiểu Nhu nghe nói như thế như có điều suy nghĩ, nàng muốn thống nhất đông vực thành một quốc gia duy nhất.

Phản Thiên tông xuất thế như thế, nếu là địch thì khó mà giải quyết.

Theo thám tử cấp tốc hồi báo, vị Kiều tông chủ kia có thể lăng không mà đi, không cần lấy vật làm đệm.

Chí ít điểm này xác định đối phương là tu sĩ .

"Không phải chính sự triền miên, ta liền đến một lần tận mắt xem thử".

Bạn đang đọc Ta Phía Sau Điều Khiển Tiên Giới sáng tác bởi 351998hihi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 351998hihi
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.