Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lục Phàm

Tiểu thuyết gốc · 2275 chữ

Bàn Nhược giới.

Giới này có phàm nhân, có tu sĩ, cũng có yêu ma quỷ quái nhưng tuyệt đối không có Tiên.

Võ lâm cao thủ trước mặt tu sĩ không chịu nổi một kích, cho dù dùng số lượng cũng không bù đắp nổi.

Tu sĩ chia làm các cảnh giới như: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần.

Hoá Thần kỳ đỉnh phong được tôn làm Thiên Tôn.

Trước mắt Bàn Nhược giới chỉ có một vị Thiên Tôn, tên là Hàn Tuyệt, một đại tu sĩ chính đạo.

Bàn Nhược giới có 7 tông môn, trong đó 4 tông ma đạo, 3 tông chính đạo.

Chính Ma nhiều lần đại chiến, nếu không có Hàn Tuyệt Thiên Tôn chính đạo sớm đã bị quét sạch.

Hàn Tuyệt Thiên Tôn ghét ma đạo như cừu, hắn từng lấy đại pháp lực chém giết 5 vị Hoá Thần kỳ tu sĩ ma đạo, về sau song phương ký kết hiệp ước hòa hoãn trong vòng 1000 năm, lấy sông Cửu U làm ranh giới, chia cắt địa bàn của cả hai phe.

Sông Cửu U rất đặc biệt, nó chia cắt cả Bàn Nhược giới làm 2 mảnh, gọi là Nam Vực cùng Bắc Vực.

Nam Vực là địa bàn của 4 tông ma đạo, Bắc Vực là của 3 tông chính đạo.

4 tông ma đạo như sau: Trọng Minh tông, Khải Huyền tông, Thần Đế tông, Vô Thủy sơn trang.

3 tông chính đạo: Nhật Nguyệt tông, Khai Dương tông, Sơn Hải tông.

Trong đó, phe chính đạo lấy Nhật Nguyệt tông cầm đầu, có Hàn Tuyệt Thiên Tôn lãnh đạo, đệ tử đông đảo.

Hai tông môn còn lại dù tổng thể thực lực kém hơn Nhật Nguyệt tông nhưng cũng coi như bài xích ma đạo.

Trọng Minh tông.

Triều Na cung.

Khắp nơi đều là hắc ám, thi thoảng lóe lên vài đóa lửa xanh lục.

Khắp nơi đều có u hồn du tẩu, mười phần kinh dị.

Sâu bên trong, một vị tuyệt sắc nữ tử ngồi tại chủ vị, nàng mặc một thân màu đen pháp y, đầu đội mũ Thánh Nữ, khí chất cao quý, lạnh lẽo đến cực điểm.

Phía dưới là 20 chiến khôi, đều có Nguyên Anh đỉnh phong thực lực.

Nàng chính là Trọng Minh tông Thánh Nữ, Lệ Liệp Nguyệt.

Tu vi là Hoá Thần sơ kỳ, tuyệt thế thiên kiêu của Bàn Nhược giới.

Lệ Liệp Nguyệt khẽ vuốt cằm, nói:"Đến lúc tiễn phu quân của ta đi rồi".

Nàng chậm rãi đứng dậy, khoát tay.

Lập tức, cả Triều Na cung chấn động dữ dội, dần dần cả tòa cung điện phi lên cao, hướng về một phía bay đi.

Bàn Thủy sơn.

Lúc này, tiếng hò hét, mắng chửi, tiếng binh khí va chạm liên tục vang lên.

Huyết tinh bay tứ tung, cả Bàn Thủy sơn tựa như khoác lên một màu đỏ như máu.

Trên đỉnh núi, chỉ còn vài vị đệ tử đang cố chống đỡ.

Một nam nhân mặc lam y, tay cầm trường kiếm vung vẩy.

Kiếm khí bay tứ tung, những đệ tử phía trước đều rớt đầu, ngay cả phản ứng cũng không kịp.

Nam tử cười lạnh, nói:"Đây là cái giá phải trả khi nhân từ, vị Thánh Tử này đúng là kỳ quái, việc vì phải tội như vậy chứ?".

Một nam tử gầy gò bên cạnh nói:"Vị Thánh Tử này vốn rất thông minh, chẳng hiểu sao lại nhân từ với kẻ địch, thả Hàn Tuyệt Thiên Tôn chạy đi, đúng là ngu không ai bằng".

Nam tử áo lam nói:"Cũng không hẳn, tu luyện tới Nguyên Anh kỳ đỉnh phong làm sao có thể là ngu xuẩn? Chẳng qua nếu hắn đã lựa chọn như vậy thì phải gánh chịu hậu quả".

"Một mạch này buộc phải toàn diệt, không được bỏ sót kẻ nào khác, tông môn ta không chứa chấp loại này, được tông môn cùng Lê thị toàn lực bồi dưỡng vậy mà lại nhân từ với chính đạo tông môn, hắn đã làm rất nhiều lần rồi, phong cách của hắn thích hợp chính đạo hơn, nhưng đáng tiếc lại đầu nhập Ma Đạo, ha ha ha, loại ăn cây táo rào cây sung, tông ta không cần loại người như vậy".

Nam tử gầy gò khẽ gật đầu, nói:"Ừm, kẻ này đáng phải chết, chỉ là không thể chết dễ như vậy, hồn phách phải lấy ra nuôi quỷ hồn, cơ thể phải luyện thành Thi Khôi, có như vậy mới không lãng phí tông môn đã bồi dưỡng hắn".

"Rất có đạo lý".

"Loại người này không thể tha".

Đám đệ tử bên cạnh nhao nhao đồng ý, cả đám sắc mặt hưng phấn, mắt đỏ như máu, quỷ hồn vờn quanh.

Tiếng cười ha hả vang lên không ngừng.

………

Bắc Vực, Sông Cửu U.

Lục Phàm ngồi trong Huyết Lâu, thần sắc bình tĩnh.

Hắn khe khẽ thở dài, nói đến cùng là đạo tâm hắn không phải thuần Ma Đạo, không làm được chuyện này.

Vì kế hoạch giết Hàn Tuyệt Thiên Tôn, 4 đại ma môn đã trù tính hơn ngàn năm.

Mắt thấy sắp thành, Hàn Tuyệt Thiên Tôn trong lúc trọng thương thì Lục Phàm lại chen ngang vào, mang đi Hàn Tuyệt.

Hắn cũng phải trả giá không nhỏ, bản thân bị trọng thương, chiến lực 10 không còn 1.

Còn vị Hàn Tuyệt Thiên Tôn kia nhờ hắn cứu giúp một mạng nhưng thân mang thương thế, hai người đành phải tách nhau ra bỏ trốn.

Loại tình huống này Lục Phàm chết chắc không thể nghi ngờ.

Đừng quên Mệnh Hồn Đăng còn ở Trọng Minh tông, chỉ cần hắn còn sống, nó sẽ căn cứ vị trí truy tung cực kỳ chuẩn xác.

Muốn thoát truy tung chỉ có cách phá hủy Mệnh Hồn Đăng hoặc tiến vào chỗ "Quỷ Dị".

Quỷ Dị là một khu vực bí ẩn, nơi đó không gian cùng thời gian hỗn hợp lại với nhau tạo thành một thứ hỗn độn, tuy vậy cơ duyên cũng tràn ngập trong khu vực này.

Nếu chỉ có thế thì cũng không gọi là Quỷ Dị, chỉ là người tiến nhập vào trong sẽ dần quên lãng ký ức, không nhớ được bản thân là ai.

Nếu muốn thoát khỏi Quỷ Dị phải tìm hiểu quy tắc, chỉ khi nào tìm được một đường sinh cơ trong đó mới có thể sống sót.

Tỷ lệ tử vong khi vào Quỷ Dị là 10 không còn 1.

Đủ thấy Quỷ Dị kinh khủng cỡ nào.

Khu vực Quỷ Dị có lớn, có nhỏ, tuy nhiên trên Bàn Nhược giới có 2 khu cấm kỵ, nơi đó lực lượng Quỷ Dị mạnh nhất, dù là Hoá Thần kỳ cũng có tỷ lệ bỏ mạng cực cao.

Những khu vực Quỷ Dị nhỏ thì chỉ cần Nguyên Anh kỳ là có thể tự nhiên tìm tòi, thoải mái trong đó.

Hai khu vực cấm kỵ tên là Băng Tuyết cấm kỵ và Phong Vân cấm kỵ.

Băng Tuyết cấm kỵ, khu vực này là nơi nguy hiểm nhất trên cả đại lục, Phong Vân cấm kỵ xếp thứ 2.

Tại Băng Tuyết cấm kỵ, trên cửu thiên có cương phong có thể chấn vỡ thần hồn, bầu trời luôn có vết nứt không gian, dưới đất tràn ngập hàn tuyết.

Chưa hết, mỗi khi có bão tuyết cơ hồ không một sinh linh sống sót, các vị Hoá Thần kỳ đại tu sĩ từng thử nghiên cứu khu vực này, cho ra kết luận là không sinh linh nào tồn tại nổi trong bão tuyết, ngay cả Hàn Tuyệt Thiên Tôn cũng từng khẳng định bản thân hắn không chống nổi vài giây trong đó.

Đủ thấy sự nguy hiểm của Băng Tuyết cấm kỵ.

Phong Vân cấm kỵ là một truyền thuyết, nghe đồn vào 9999 vạn năm trước, lúc đó trên đại lục là một mảnh hài hoà, Tiên, Nhân, Yêu cùng chung sống hoà bình với nhau.

Nhưng con người luôn tham lam, họ muốn độc chiếm mảnh đại lục này.

Thế là một vị Tiên Nhân dùng đại thần thông diệt sát toàn bộ Yêu Thú trên Bàn Nhược giới.

Không hiểu sao, vào lúc Yêu Thú co đầu rút cổ trong một góc đại lục, vị Tiên Nhân này lại nhập Ma.

Hắn tựa như nổi điên, gặp ai cũng giết.

Các vị Tiên Nhân liên hợp lại chém giết hắn, trận chiến đó cơ hồ cả mảnh đại lục chia làm từng mảnh.

Sau cùng, một vị Tiên Nhân cuối cùng còn sống sót, hắn cười ha hả, nói:"Nhân tính tham lam, tự làm tự chịu".

Hắn dùng chút sức lực cuối cùng, giữ lại ¼ đại lục, mà mảnh đại lục này chính là Bàn Nhược giới hiện giờ, 3 mảnh còn lại đều bị triệt để phá hủy.

Từ đó, thiên hạ không Tiên!

Nhưng cũng kể từ đó, Ma Đạo sinh ra.

Vị Tiên Nhân cuối cùng quyết định Hoá Đạo, hiến tế cả thể xác và linh hồn vào bầu trời.

Cả mảnh đại lục bị một tầng phong ấn, không ai có thể tính được Thiên Cơ.

Phải biết, vào thuở sơ khai, Bàn Nhược giới tràn ngập các vị Thiên Cơ đạo nhân, chuyên tính toán mọi chuyện trên thiên hạ, Tiên cũng nhờ vào Thiên Cơ suy tính mới an ổn thành Tiên.

Hiện đại đạo có khuyết, Tiên không còn nữa.

Nếu như nói bầu trời Bàn Nhược giới sơ khai là xanh lam thì hiện tại nó đã bị pha lẫn màu đen tuyền.

Tuy màu đen này rất rất nhỏ, nhưng xác thực là có tồn tại.

Trọng Minh tông đã tồn tại được 1 vạn năm, tổ sư Tôn Ly từng xung kích Thiên Tôn nhưng thất bại, đã sớm vẫn lạc.

Tu vi khi đến Hóa Thần hậu kỳ sẽ gặp bình cảnh lớn nhất kể từ khi tu sĩ tu đạo, phải được đủ khí vận mới có thể xung kích Hoá Thần kỳ đỉnh phong, nếu xung kích thất bại thần hồn vĩnh viễn tổn thương, tỉ lệ vẫn lạc cơ hồ là 100%.

Tu sĩ Hóa Thần kỳ đỉnh phong một khi làm đủ chuyện ác sẽ gặp Thiên Đạo đủ loại chèn ép, cơ hồ là không sống lâu nữa.

Từng có một vị Thiên Tôn của Khải Huyền tông sau khi đột phá quyết định diệt sạch chính đạo, đáng tiếc, khi hắn ta vừa đồ sát một thành trì thì gặp Thiên Khiển, pháp lực trì trệ, thần hồn choáng váng.

Vị Thiên Tôn này vội vàng trở về tông, nhưng sau một thời gian cũng vẫn lạc.

Nếu không có chuyện này, thiên hạ sớm đã là của Ma tông, làm gì tới phiên chính đạo?

Bắc Vực nhỏ hơn Nam Vực nhiều lắm, cơ hồ là bị ép vào một góc của đại lục.

Hàn Tuyệt Thiên Tôn cũng từng dùng đại thần thông diệt sát lượng lớn ma tu, ngay cả Hóa Thần hậu kỳ cũng từng vẫn lạc trong tay hắn, tuy nhiên hắn chưa từng gặp Thiên Khiển.

Vì hắn đại diện cho chính nghĩa, cho chính đạo, thuận thiên mà đi, tất nhiên thuận lợi.

Nhờ vị Thiên Tôn này mà ma đạo thu liễm không ít.

Trong các thành trì của chính đạo ko có nô lệ tồn tại, ngay cả trong chợ đen cũng không có.

Lục Phàm rất chán ghét ma đạo, hắn từng khuyên nhủ đạo lữ Lệ Liệp Nguyệt bớt làm việc ác nhưng không thành.

Nghĩ tới đây hắn siết chặt nắm đấm, trong đầu hồi tưởng lại từ lúc mới sinh đến nay.

Hắn từng là một viên chức ở địa cầu, năm 20 tuổi xuyên qua thế giới này.

Xui xẻo thay, hắn xuyên vào địa bàn của Trọng Minh tông.

Nhờ thiên phú siêu cường, từng bước bò lên vị trí Thánh Tử.

Tuy trong ma đạo nhưng hắn vẫn giữ một phần "Người", tuy ít ỏi nhưng hắn luôn giữ vững đạo tâm, chưa hề lạm sát kẻ vô tội.

Làm một công dân địa cầu, hắn không chấp nhận được chuyện lấy phàm nhân là tế phẩm tu hành ma công.

Nếu hắn lạm sát kẻ vô tội, vì truy cầu đại đạo mà coi phàm nhân như cỏ rác thì khác gì súc sinh?

Những kẻ không có ranh giới cuối cùng, thuần túy ma đạo không phải người!

Chúng chỉ là đám dã thú khoác lên lớp da người mà thôi, ngay cả đạo lữ của hắn cũng vậy, xem thường kẻ yếu, thuần phục kẻ mạnh, vì tu hành có thể rút hồn luyện phách phàm nhân, xin lỗi, hắn không làm được!

Nhân tính của những kẻ này đã vặn vẹo, biến chất, chỉ là đám súc vật hình người mà thôi!

"Tính toán thời gian, đám người kia cũng nên tới rồi". Lục Phàm lẩm bẩm, hắn nhắm hai mắt lại.

Kiếp nạn này hắn không qua khỏi, không sao cả, chỉ cần thủ vững bản tâm hắn chết cũng không tiếc.

Đáng tiếc, ban đầu hắn muốn vào chính đạo, chỉ là khi vào Trọng Minh tông càng lún càng sâu, công pháp thuần túy là ma tu, Mệnh Hồn Đăng cũng trong tay người khác.

Hắn dự định vào thời khắc cuối cùng sẽ tự bạo.

Hắn không muốn thân thể mình bị kẻ khác luyện làm huyết thi.

Bạn đang đọc Ta Muốn Làm Thiên Đạo sáng tác bởi daihuynhjuka
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daihuynhjuka
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.