Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trừng Phạt Của Lâm Nhược Dao

Tiểu thuyết gốc · 1153 chữ

Hôm nay Ngô Tuấn hốc mắt hơi đen, chắc tối qua thằng này đi chơi ở đâu rồi, trong tiếng giảng của giáo viên mắt hắn hơi híp, hắn rất hưởng thụ giờ phút này.

Nhẹ nhàng, yên bình như mây gió,......

Tan học, hắn ghé qua văn phòng mà hôm qua Lâm Nhược Dao đã hẹn.

Lâm Nhược Dao lúc này đang học bộ OL như hôm qua, nhìn nàng tựa như không có gì khác so hôm qua, nhưng sắc mặt hơi khó coi của nàng khiến hắn hơi rùng mình.

Lâm Nhược Dao nhìn chằm chằm hắn, mãi đến 5 phút sau nàng mới chậm rãi nói:"Cô biết hôm qua chỉ là sự cố nên cô không trách em, nhưng trừng phạt là phải có, em hiểu chứ?".

Nhìn Nguyễn Thành gật đầu như gà mổ thóc, nàng khẽ thở phào nhẹ nhõm, sau đó bình tĩnh nói:

"Thứ nhất, chuyện hôm qua tuyệt đối nuốt vào trong bụng".

"Vâng, em chắc chắn sẽ không kể với ai đâu ạ". Nguyễn Thành vội nói, nói đùa cái gì? Kể chuyện ư? Hắn không muốn bị đuổi học sau đó ghi vào hồ sơ lý lịch lịch sử đen này, chắc chắn sau này hắn đi đâu cũng không xin được việc làm!

Học viện Thiên Nam đại diện cho chính phủ cùng tam đại thế gia, có thể nói một lời của học viện đủ khiến bất cứ sinh viên nào lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục, cho dù những công tử nhà giàu kia cũng vậy.

Nhưng với những công tử như Nguyễn Phàm thì hắn đúng là không sợ, nhưng hắn sợ a!

"Thứ hai, viết một ngàn lần câu Em xin lỗi, lần sau em không dám nữa".

Săc mặt Nguyễn Thành khó coi nhưng trong lòng thầm mừng rỡ, chuyện gì chứ chuyện này chẳng có gì.

"Vội gật đầu đồng ý, Lâm Nhược Dao mới nói tiếp:"Tiếp theo dọn dẹp nhà kho đi, chừng nào sạch mới thôi".

Nguyễn Thành sắc mặt tái nhợt nói:"Thưa cô để mai em làm được không? Hôm nay em có việc".

Hôm nay hắn muốn ghé qua thư viện, thuận tiện nhìn Trần Thanh Ngọc một chút xem có cơ hội gì không.

Lâm Nhược Dao nhíu mày, nói:"Em mau dọn nhà kho đi, nếu nhanh thì chỉ tốn 2 tiếng, hoàn toàn có thời gian cho em làm chuyện riêng!".

"Dạ em đi làm ngay". Nguyễn Thành chào hỏi nàng một lần nữa rồi đi tới nhà kho.

Hắn rất gấp, hiện tại đã 12h rồi, thường thì vào lúc 3h Trần Thanh Ngọc sẽ rời khỏi thư viện, vì sự nghiệp cua gái….. à nhầm, sự nghiệp vĩ đại hắn buộc phải nhanh chóng dọn nhà kho mới được.

Nhìn bóng dáng vội vã của hắn, Lâm Nhược Dao bật cười, âm thầm suy nghĩ quả nhiên vẫn là đứa trẻ.

Hôm qua nàng suy nghĩ rất lâu, quyết định không trừng phạt hắn, vì sao ư? Thứ nhất đúng là có một phần lỗi của nàng, là nàng đã đi vào nhà vệ sinh nam.

Thứ Hai, đứa trẻ này cũng không phải cố ý, thứ 3, bản tính đứa học trò này không xấu, nàng đã dạy dỗ nó được một năm rồi, hắn có sở thích hay thói xấu gì nàng cũng biết, là một đứa trẻ thật thà, hoàn cảnh lại bình thường, đối với một đứa nhóc như vậy nàng không nỡ làm lớn chuyện, vả lại chuyện như vậy nàng cũng không có mặt mũi nào công bố ra ngoài, da mặt nàng vẫn rất mỏng đấy.

Quan trọng hơn hết là nàng biết Nguyễn Thành sẽ không nói chuyện này với ai, đây đơn thuần là trực giác của phụ nữ.

Tuy nhiên tối hôm qua nàng hồi tưởng lại tình cảnh hồi sáng, cây côn thịt to bự đó nếu đâm vào nàng sẽ rất sướng nhỉ?

Chỉ nghĩ vậy thôi nhưng toàn thân nàng mềm nhũn không có chút khí lực, sắc mặt đỏ bừng, không dám nghĩ nữa.

Dù sao tuổi tác hai người quá chênh lệch, nàng không muốn nghĩ nhiều.

Lâm Nhược Dao khẽ thở dài, ánh mắt nhìn chăm chú xấp tài liệu trên bàn.

……

2h trưa.

Nguyễn Thành sắc mặt hơi trắng bệch, dọn dẹp nhà kho không phải chuyện dễ, sách tập còn dễ nói, bàn ghế cùng mấy thứ linh tinh khá nặng, cho dù lấy thể lực của hắn cũng cảm thấy mệt mỏi không thôi.

Nguyễn Thành sau khi lau sàn nhà lần thứ hai mới rời đi nhà kho, quần áo trên người dính đầy mồ hôi như mới tắm, không kịp thay quần áo hắn đã vội vã chạy tới thư viện.

Thư viện ở đây rất lớn với 7 tầng và hơn 8 triệu quyển sách, đây cũng là thư viện lớn nhất đế quốc với hàng loạt sách của các tác giả lớn nhỏ trên khắp cả nước.

Thư viện cũng là nơi số ít sinh viên thường hay lui tới đọc sách.

Lúc này trên tầng 5 thư viện.

Trong một góc nhỏ bên cạnh cửa sổ, một thiếu nữ đang bình tĩnh đọc sách, ánh nắng buổi trưa hơi chiếu rọi vào khiến cả khu vực như bừng lên ánh sáng sức sống.

Thiếu nữ gương mặt tinh xảo, tóc dài mượt mà, nàng mặc một chiếc quần jean, áo sơ mi trắng càng tôn lên vẻ đẹp của nàng, nàng tựa như một thiên nha kiêu ngạo, thuần khiết và mỹ lệ, yêu kiều động lòng người.

Khung cảnh này khá thơ mộng, tựa như một bức tranh vẽ tuyệt mỹ.

Nàng chính là Trần Thanh Ngọc, một trong những bạn gái của Nguyễn Phàm.

Nguyễn Phàm rất đào hoa, với gia thế của hắn muốn kiếm nữ nhân nào mà chẳng được? Vì vậy hắn tìm thêm 2 người bạn gái nữa, ban đầu Trần Thanh Ngọc cũng giận dỗi không gặp mặt hắn nhưng sau vài ngày cũng hết giận.

Phải biết đây là công khai bạn gái chứ không phải tình một đêm a, số đào hoa của Nguyễn Phàm cũng rất có tiếng trong học viện.

Vô số người hâm mộ hắn, hận hắn đầu thai quá tốt, Nguyễn gia quá cường đại rồi, vừa sinh ra ở vạch đích thử hỏi ai không muốn?

Chỉ có Nguyễn Thành biết Nguyễn Phàm cũng có lúc chán nản, đặc biệt là một hôm hắn uống rượu, vừa khóc lóc vừa kể về tình cảnh của mình.

Hắn khóc như một đứa trẻ, hoàn toàn không nhìn ra là một thế gia công tử!

Nguyễn Thành vừa đi vừa hồi tưởng lại….

Vào tối hôm đó, trời mưa rã rích, Lục Kiệt có chuyện phải trở về nhà, chỉ còn Nguyễn Phàm ngồi uống rượu cùng Nguyễn Thành.

Bạn đang đọc Ta Mở Hậu Cung Tại Đô Thị sáng tác bởi daihuynhjuka
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daihuynhjuka
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 662

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.