Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc thi của thần

Tiểu thuyết gốc · 2585 chữ

- Hãy thức tỉnh đi!

Một giọng nói nhẹ nhàng từ một người phụ nữ lạ bỗng nhiên lóe lên trong đầu của Ngô Thanh Đạt, đồng thời cũng đánh thức hắn thoát khỏi cơn mê man vô định.

Hắn nhanh chóng mở mắt và nhoài người dậy, dĩ nhiên là bởi hoảng loạn thúc đẩy. Những ký ức gần nhất cho thấy hắn đang ngồi trong lớp nghe giảng, do đó khi nhận ra rằng mình đã chìm vào giấc ngủ từ lúc nào chẳng hay thì Thanh Đạt lập tức bị kích động. Tiết này là tiết của giáo viên chủ nhiệm, nếu ngủ gật mà bị phát hiện thì quá bằng tự đào hố chôn mình rồi.

Lạ thay, khi đôi mắt hắn dần tiếp nhận những hình ảnh đầu tiên, cảm xúc của hắn dần dần chuyển từ hoảng hốt sang sợ hãi.

Màu đen, xung quanh Thanh Đạt bị bao bọc bởi một vùng không gian đen tối đến kì dị. Không thấy hồi kết, không thấy ánh sáng, chỉ có một màu đen sâu xa như vực thẳm.

Thế rồi hắn nhận ra nơi này dù cho tối đen như mực, chẳng hề có ánh sáng thì thị lực của hắn vẫn hoạt động rất tốt, vẫn có thể trông thấy làn da, thấy quần áo của chính mình. Lúc đó, hắn tưởng như quần áo mình biết phát sáng.  Nơi này dường như đang phủ định mọi thứ hắn từng biết đến qua khoa học.

Đầu óc Thanh Đạt mỗi giây trôi qua đều rối loạn hơn, nghĩ rằng nơi đây thực giống như một thế giới hoàn toàn khác với trái đất, những định luật vật lý cơ bản nhất như ánh sáng cũng đã hoàn toàn bị phủ định. Và hắn, duy nhất bản thân hắn là đang tồn tại ở cái không gian phi thực tế và ghê rợn này.

Tại sao mình lại ở đây? Thanh Đạt ôm đầu tự hỏi, đồng thời vô thức cầu mong mọi thứ ở nơi này đều được tạo ra bởi giấc mơ của hắn, bởi một cơn ác mộng đơn thuần, hoặc hợp lý hơn thì tất cả chỉ là những ảo giác do hắn mê sảng ra mà thôi.

Nhưng chẳng hề có một dấu hiệu nào cho thấy những điều Thanh Đạt mong muốn sẽ trở thành sự thật. Xung quanh hắn vẫn chỉ độc một màu đen còn bản thân hắn lại phát sáng một cách quái lạ trong cái không gian vô tận đem lại thứ cảm giác sắp nuốt chửng người ta này.

Chính lúc ấy, giọng nói trầm và nhẹ đánh thức Thanh Đạt ban nãy lại vang lên.

- Chào mừng nhà ngươi đã tới với cuộc thi của ta với tư cách một khách mời!

Đi kèm với giọng nói ấy, trước mắt Thanh Đạt dần dần thần kỳ hiện ra hình ảnh của một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp và quý phái với nước da trắng như làn tuyết mịn được tô đậm bởi mái tóc ánh lên hoàng kim quang, mắt xanh như nước biển và khuôn mặt đẹp chẳng khác gì tiên nữ. Ngừoi phụ nữ ấy còn khoác trên mình một bộ váy cực kỳ rườm rà và màu mè nhưng không hề trở nên quái đản mà thậm chí còn khiến cô ta như tỏa ra hào quang cuốn hút mọi ánh nhìn. Thứ nào quang này sáng tới mức nó gần như nói thẳng với hắn rằng không gã đàn ông nào không bị quyến rũ bởi vẻ đẹp của chủ nhân nó.

- Thi, thi thố cái gì? Cô...cô là ai?

Nhưng Thanh Đạt thì khác, xã hội loạn lạc còn lòng người thì khó đoán, hắn đã sớm thành thục khả năng suy nghĩ cực kỳ thấu đáo trước sự cám dỗ của cái đẹp sau hàng chục lần bị crush khước từ hay  rất nhiều đứa em gái và những người bạn thân khác giới. Mặc dù hiện tại hắn vẫn còn hơi sờ sợ cái tình huống mình gặp phải nhưng tuyệt nhiên không hề vì vẻ đẹp của người phụ nữ kia mà run sợ. Cũng nên khẳng định một điều trước khi hiểu nhẩm diễn ra, Thanh Đạt vẫn là một tên trai thẳng với kinh nghiệm "đập thịt" nhiều năm với đống tài liệu học tập phong phú.

Dù sao thì hắn chính là một người như vậy! Một học sinh cấp 3 với tính cách và các đặc điểm bình thường với điểm sáng phi thường nằm ở khả năng kết bạn hơn người và mãi mãi chỉ có thể kết bạn. Hắn là tên học sinh chẳng đặc biệt nhưng luôn được hỗ trợ bởi những đứa bạn học giỏi, những tên anh em xã hội hay những thằng nhà giàu nứt đố đổ vách. Cậu có thể là một thằng con trai ít hài hước và cũng chằng mấy khi làm những việc tốt nhưng lại luôn được lòng bọn con gái. Chỉ có điều cậu sẽ luôn được lòng bọn họ, trên danh nghĩ một người bạn, một thằng anh trai.

Trở lại với hiện thực, nơi Thanh Đạt và người phụ nữ lạ mặt kia đối mặt. Cô ta mặt chẳng biến sắc, nói giọng trầm trầm.

- Ta biết mọi thứ về ngươi, Ngô Thanh Đạt. Nhưng ta yêu cầu ngươi không chen vào giữa lời nói của ta và cũng đừng cố lờ đi vẻ đẹp của ta. Như vậy không hề đúng đắn!

Có vẻ như mình làm cô ta mất hứng rồi! Thanh Đạt thấy tình hình rất không ổn, đáp lại với sự hợp tác. Cậu không biết đây là đâu, có lẽ cứ bình tĩnh đáp ứng vẫn là sự lựa chọn duy nhất. Đáng tiếc, hắn không có giỏi trong những chuyện nịnh nọt kẻ khác.

- Cô rất là đẹp nha!

Người phụ nữ kia vẫn trưng bộ mặt không có nhã hứng, lại nói như máy móc.

- Không cần phải khen cũng được!

Thế rồi, cô ta lại tiếp tục màn giới thiệu "ảo diệu" ban nãy mà Thanh Đạt đã được chứng kiến một phần với sự xuất hiện cực kỳ hoành tráng và thần kỳ.

- Trò chơi này là do ta, nữ thần Astesia tạo ra dành cho những vị khách mời bởi ta đây tuyển chọn. Ngươi sẽ nhập vai vào một người ở thế giới kiếm và phép thuật, liên tục thăng tiến để đạt được nhiệm vụ cuối cùng. Trong quá trình đó, ngươi sẽ thi đấu với ba người chơi khác cũng được gửi đến thế giới này. Kẻ nào trong số các ngươi có ảnh hưởng lớn nhất đến thế giới ta gửi tới thì sẽ là nhà vô địch.

Ồ, nghe cứ như tình tiết phổ biến trong cái đống hổ lốn các loại light novel của Nhật Bản vậy! Thế hóa ra thằng người Việt như mình cũng có mấy yếu tố trở thành nhân vật chính kiểu Nhật à? Thanh Đạt nghe một liền hiểu được mười do đã có nhiều năm kinh nghiệm đọc sảng văn, sau khi suy đoán ra được kha khá thứ bèn hỏi.

- Vậy nếu là khách mời, tôi có quyền từ chối chứ?

Hắn hỏi rất nhẹ nhàng, mong rằng cô ta sẽ hiểu được và rồi tha cho mình, cũng cầu khẩn rằng kẻ trước mắt là một thực thể hiền từ với tâm hồn không tì vết cũng giống như vẻ ngoài xinh đẹp. Thanh Đạt không nghĩ một nhân vật phụ may mắn được bao quanh bởi lũ nhân vật chính đao to búa lớn như bản thân mình có thể sống sót trong một cuộc thi quái đản như vậy. Hắn cũng chẳng hi vọng mình có thể thay đổi cuộc sống hiện tại để đi đến một cái thế giới khác nhằm mưu đồ đại nghiệp. Cái gì mà gây ảnh hưởng lên cả một thế giới kia chứ? Cậu đi học cũng chỉ là để sau này có thể ngồi đánh máy tính văn phòng, bình bình thản thản kiếm tiền nuôi thân, chẳng bao giờ muốn leo lên đầu người khác cả.

Người phụ nữ xinh đẹp nghe thế, im lặng một lúc như thể để suy nghĩ rất kĩ càng nhưng mặt vẫn không hề biến sắc. 5 phút sau, cô ta hồi đáp, vẫn với cái giọng trầm trầm không đổi.

- Trò chơi này là do ta, nữ thần Astesia tạo ra dành cho những con người may mắn có năng lực được ta chọn lựa. Ngươi sẽ nhập vai vào một người ở thế giới kiếm và phép thuật, liên tục thăng tiến nhằm hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng. Trong quá trình đó, ngươi sẽ thi đấu với ba người chơi khác cũng được gửi đến thế giới này. Kẻ nào trong số các ngươi có ảnh hưởng lớn nhất đến thế giới ta gửi các ngươi tới thì sẽ là người chiến thắng.

Quả nhiên mình bị cọp bắt cóc rồi! Thanh Đạt như muốn hét lên như vậy nhưng lại sợ kẻ trước mặt mình nổi giận. Hắn chẳng muốn tin mọi thứ ở đây là thật đâu, nhưng hắn chẳng thể tìm ra dấu hiệu cho thấy cuộc nói chuyện vừa ròi chỉ là ác mộng. Hắn cũng  đã dần chấp nhận đây là thực tế, mà thực tế thì không thể nào bốc đồng được.

Biết rằng bản thân có chạy đằng trời cũng không có cơ hội thoát khỏi, Thanh Đạt liền tìm cách sống chung với lũ, bắt đầu thừ việc tìm hiểu về cái cuộc thi bắt buộc này.

- Vậy nếu như đây là một cuộc thi, hẳn phải có thưởng dành cho tôi nếu chiến thắng phải không?

Bây giờ thì người phụ nữ kia lại hồi đáp, rất may không phải sửa đổi lại những thông tin đã nói khi trước mà là bổ sung thêm với chút hào hứng hơn khi nãy.

- Ngươi đồng ý tham gia làm ta rất vui, vậy ta liền giải thích cho ngươi về phần thưởng ngay sau thể lệ!

"Đồng ý", đúng là một từ nói thì đơn giản! Thanh Đạt mặt không thay đổi nhưng tâm lại cực kỳ cay cú.

- Về thể lệ thì đơn giản như ta đã nói rồi nhưng vẫn cần thêm thắt chi tiết. Ngươi có thể gây ảnh hương lên thế giới này bằng mọi cách ngươi muốn và theo nhiều cách hiểu. Thay đổi nó về vật lý, thay đổi nó về tư tưởng con người hay khắc sâu dấu ấn của ngươi lên thế giới. Mọi phương pháp đều được chấp thuận. Ta và ban giám khảo sẽ đánh giá tiến trình của các ngươi và cuối cùng quyết định kẻ chiến thắng.  Mà ta nói luôn, ngươi chính là một trong những kẻ tinh hoa may mắn nhất mà chúng ta đã nhìn trúng, không phải lo bọn ta sẽ đối xử bất công với các ngươi! Ai cũng có quyền được đối xử công bằng mà! Tất cả các ngươi đều có xuất phát điểm bằng nhau, đừng lo nhé!

Thanh Đạt nghe xong, cảm thấy cái con mẹ này chỉ giỏi nói xạo. Mình chỉ muốn làm một tên bình thường, thế quái nào bà tạ lại nhét cho mình một cái nhiệm vụ khó như lên trời rồi bảo mình là kẻ may mắn được chọn cơ chứ? Lại còn ban giám khảo, rốt cục đứng sau cái sự kiện này có bao nhiêu vị "thần"?

Nhưng hắn cũng đâu còn cách nào, chỉ có thể ngậm ngùi dỏng tai lên nghe.

- Nếu như ngươi chiến thắng, ta sẽ ban ngươi một điều ước. Điều ước này sẽ đem lại cho ngươi bất kỳ thứ gì ngươi muốn, không một tác dụng phụ hay bất cứ giới hạn nào cả. Trong trường hợp ngươi không biết, ta có móc nối với những kẻ hùng mạnh nhất trên trái đất nên chắc chắn sẽ không lừa dối các ngươi về điều cầu được ước thấy.

Thanh Đạt muốn nói rằng tin cô ta được mới lạ, nhưng dĩ nhiên là hắn không có gan chống lại những kẻ bề trên rồi.

- Nếu tôi thất bại, vậy có bị trừng phạt không?

- Không hề, phần thưởng cũng chỉ là thứ mang tính thúc đẩy. Nếu các ngươi vong mạng ở thế giới này cũng sẽ được đưa về trái đất trên danh nghĩ là thua cuộc. Bù lại mọi ký ức ở nơi này sẽ mất hết chứ không hề được giữ lại trừ khi ngươi là kẻ thắng. Cũng đừng lo về thời gian vì khi các ngươi được đưa về trái đất thì mọi thứ chỉ dài như một giấc ngủ bình thường thôi.

Thanh Đạt bán tín bán nghi, nhưng một phần nào đó cũng cảm thấy cơ thể và tâm trí mình đã phần nào thư giãn hơn. Nếu như những gì cô ta nói hoàn toàn là sự thật, như vậy thì hắn sẽ chẳng phải lo chuyện không bao giờ được trở lại quê nhà nữa, chẳng qua là sẽ mất khá nhiều thời gian chờ đợi mà thôi. Đáng tiếc nhấy là dù hắn không thích cuộc thì của nở này, nhưng ký ức kì diệu ở thế giới kia mà biến mất thì cũng thực lãng phí.

Hắn cũng không định làm trò mèo như tự tử để được về sớm đâu, bởi như thế thì quá bi quan rồi. Nếu như cuộc thi này gần như vô thường vô phạt với hắn, vậy cứ tham gia nó với một thái độ hời hợt là có thể nắm chắc trong tay tấm vé chiến thắng rồi. Đương nhiên không phải thắng cuộc thi mà là thắng được mục đích của bản thân hắn, chính là an toàn trở lại trái đất thân yêu.

Nhưng nghĩ lại thì thông thường những chuyến xuyên việt qua dị thế giới này hẳn phải có sự trợ giúp của mấy thứ gian lận, hack gì đó chứ? Mình thực sự không nghĩ rằng cô ta lại đi tuyển chọn một tên học sinh bình thường như mình rồi cho tự lực cánh sinh leo lên đỉnh cao. Chẳng nhẽ có kẻ đánh giá mình xuất chúng tới vậy sao?. Thanh Đạt nghĩ ngợi một lúc, quyết định sẽ quay ra hỏi thì người phụ nữ kia đã trả lời trước cả khi hắn lên tiếng.

- Lo lắng của ngươi hoàn toàn thỏa đáng. Thế giới kia không chỉ có kiếm và phép thuật, nó còn có yêu ma quỷ quái, có những tồn tại huyền bí và những âm mưu khôn lường. Bởi thế mà để giúp mọi chuyện dễ dàng hơn cũng như để tăng thêm sức hấp dẫn, mỗi người trong số các ngươi sẽ được ban cho một loại "phép bổ trợ" đặc biệt ngẫu nhiên mà chỉ khi đã tới thế giới kia rồi thì mới xuất hiện.

Quả thật là đã dự liệu cả rồi? Thanh Đạt nhẩm đi nhẩm lại trong đầu câu hỏi ấy, cho tới khi cảm thấy bản thân đã sẵn sáng cho chuyến hành trình đày rẫy gian nan khó đoán phía trước mạc cho chuyện mọi thứ vừa rồi diễn ra thật nhanh như một cuộc nói chuyện phiếm.

- Được rồi, đưa tôi đến đó đi!

Bạn đang đọc Ta Mạnh Lên Nhờ Quan Hệ Rộng sáng tác bởi ToiYeuNuoc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ToiYeuNuoc
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.