Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tà Ma Đạo Thư

Tiểu thuyết gốc · 1655 chữ

Một ngày đẹp trời, cửu tiêu rất xinh đẹp và nắng ấm, những đứa trẻ nô đùa cùng nhau rất vui vẻ.

Người người xe cộ, hay một đồng quê đầy đẹp đẻ ngoài kia.

Hay những nữ nhân chơi đùa cùng bạn bè, hay là những cặp tình nhân đang âu yếm lẫn nhau.

Những thứ này rất tốt đẹp không thể tả được, nhưng trong phòng bệnh, có một thanh thiếu niên đang nằm trên giường, hắn suy tư nhân sinh của mình.

Cũng có vài tiếng ho khan phát ra từ miệng hắn, người hắn mệt mỏi, mắt hắn mờ đi, nhưng bên cạnh không có một ai, đúng không có một ai.

Hắn như thế cứ nhắm mắt lại... ... ....tinh . . . .tinh . . .tinh, cứ thế kéo dài, nhịp tim hắn không còn đập nữa, thanh thiếu niên hắn đã chết.

Lúc này có một cô gái chạy vào, gặp hắn không còn nhịp tim, nàng quỳ xuống khóc lớn, xin lỗi . . .thật xin lỗi . . .Tô Thần, trong lúc nàng đang khóc, có một người đàn ông nào đó ôm lấy nàng, hắn tỏa ra mỉn cười đắt ý.

Lúc này bổng nhiên có một thứ ánh sáng phát ra, một linh hồn còn treo lơ lửng trong bóng tối, sau khi hắn mở mắt ra, hắn nhìn về phía ánh sáng kia, như là kêu gọi, hắn đi vào bên trong.

Ánh sáng đó như nuốt gọn lấy linh hồn hắn, nhưng không hề tổn thương linh hồn hắn.

Sau khi hắn bị ánh sáng chói lóa đi, hai tay không tự chủ che lại, mắt của hắn dần dần mở ra, thấy trước mắt là bầu trời, bên cạnh hắn có rất nhiều cây xanh.

Đây là đâu, hắn cố mở mắt ra, hắn chưa biết nơi này là chỗ nào, nhưng sau đó thân thể hắn nặng nề, cố dùng sức nặng nề ngồi dậy.

Không phải mình chết rồi sao, nơi này là nơi nào, tên thanh niên cất giọng nói, nhưng không ai trả lời hắn.

Chỉ có một luồng gió mát kéo tới, làm cho thân thể hắn dễ chịu một chút, nhưng cơ thể hắn rất đau.

Nhăn mặt lại, hắn có cho cơn đau đó qua đi, sau đó hắn nhìn xung quanh, chỗ này thật lạ lẫm.

Nhưng rồi đầu hắn lại đau đơn lên, một cổ ký ức ùa về trong đầu hắn.

A a a a a a a a. Hắn ôm đâu hét lên đau đớn, tiếng hét của hắn vang khắp nơi chỗ rừng rặm này.

Một lúc sau cổ đau đớn qua đi, người hắn đổ mồ hôi, ha . .. Ha . .. Ha, đây là ký ức của cơ thể này sao.

Không lẽ ta chết rồi, linh hồn cũng nhập vào tên này, thì ra tên này cũng là Tô Thần giống tên ta.

Thì ra hắn bị một thế lực nào đó giết nguyên chủ của cơ thể này, rồi linh hồn Tô Thần ta xuyên qua.

Chuyện này cũng quá rồi, ta là một thiếu gia ăn chơi, con trai của thành chủ, bị người ám sát, mà người ám sát cũng không biết là ai.

Tô Thần cũng nhìn mình bất lực, không ngờ thân thể nguyên chủ Tô Thần này giống mình, bị người hại.

Kiếp trước hắn và Tử Kỳ quen nhau, mà tên Mã Anh hắn cho mình số tiền rời xa Tử Kỳ ra.

Nhưng Tô Thần hắn không muốn, thế rồi hắn giở trò ra, kêu người đánh đập, còn có lúc trường hợp bất ngờ tên Mã Anh đã làm, hắn dùng một con đĩ nào đó, cấm dỗ mình, lúc đó hắn bị nàng tấn công hôn lên môi.

Mà một màng đó bị Tứ Kỳ nàng nhìn thấy, Mã Anh cũng đi theo, Tử Kỳ tức giận không thèm nghe mình giải thích, còn tên Mã Anh cười hắc hắc.

Hắn nhìn mình như thằng ngu vậy, sau đó Tô Thần cố hàn gắn tình cảm với Tử Kỳ, nhưng nàng không chịu nghe, mà còn đẩy hắn ra.

Lúc đó Tô Thần tức giận, muốn hỏi nàng tại sao, nhưng điều này làm nàng chán ghét mình hơn, lúc này Mã Anh từ đâu hắn xuất hiện.

Đẩy Tô Thần ra, dùng một cước đá vào bụng Tô Thần, bất lực Tô Thần nhìn hắn, thì thấy Tử Kỳ ôm lấy người Mã Anh hắn khóc.

Còn tên Mã Anh hắn ôm trầm lấy nàng, bàn tay hắn không ngừng sờ lấy người nàng, nhưng Tử Kỳ không tránh ra, mà con cho mặc Mã Anh ôm lấy nàng.

Tức giận Tô Thần hét lên, kêu hắn buông tay Tử Kỳ nàng ra, Tô Thần đứng lên muốn đấm vào khuôn mặt đáng ghét của Mã Anh, muốn cho Tử Kỳ thấy bản mặt của hắn.

Nhưng sức mạnh của hắn quá yếu, bị Mã Anh đá văng ra ngoài, Tử Kỳ thấy thế đuổi Tô Thần hắn ra ngoài, không muốn thấy mặt hắn nữa.

Buồn bã đi về, lần này Tử Kỳ nàng không gặp hắn nữa, lúc này Mã Anh kêu đàn em ra đánh cho Tô Thần bán sống bán chết.

2 tay 2 chân của Tô Thần bị đánh cho tới gãy mất , Tô Thần hôn mê sâu, những tên đó mới bỏ đi, lúc đó hắn nằm vào bệnh viện, Tô Thần hy vọng gặp được Tử Kỳ nói cho nàng biết là Mã Anh là tên khốn kiếp.

Nhưng cơ hội đó không còn, Tô Thần biết sinh mệnh của mình đã Tận, hắn móc ra đồ mà hắn cùng nàng giữ lấy.

Mỗi người 1 cái, nước mắt hắn đổ xuống, không ai bên cạnh cả, hắn chỉ có một mình, hắn không muốn rời xa thế giới này chỉ có Tử Kỳ, nhưng hắn không đợi được, mắt hắn nhắm lại và đi tới đây.

Trả thù cho Nguyên chủ sao, kiếp trước mình đã vô dụng như vậy, còn cách nào mà trả thù cho hắn, bất lực Tô Thần lại nằm xuống, nhớ lại những ngày tháng bên Tử Kỳ, thật là vui biết bao.

Cơ thể hắn vì nằm xuống, máu trên người úa ra, không lẽ ta lại chết lần nữa sao, thôi đi xuyên qua cũng không làm được gì, đành chấp nhận vậy.

Nhắm mắt lại, từ từ buông xuôi đi.

Lúc này mi tâm trên trán hiện ra một ánh sáng, phát ra từ trên người Tô Thần hắn, lúc này Tô Thần mở mắt, đây là cái gì.

Tay hắn không tự chủ mà đưa tới bên trong ánh sáng đó, Tô Thần hắn bắt được một vật thể, sau khi ánh sáng đó dịu đi.

"Cmn!

Đây là cuốn sách mà, có cần phải làm màu như vậy không, lúc này hắn mở cuốn sách ra, bên trong có ghi.

Tà Ma Đạo Thư.!

Tà ma đạo thư, là thứ quỷ gì, mở cuốn sách ra, đây là một cuốn sách, Tô Thần nhìn về cuốn sách, hắn hiểu hết tất cả trong đó.

Bá đạo cùng tà tính, chỉ cần dùng khí đen đó hút khô năng lượng tu sĩ để gia tăng tu vi của mình.

Còn có song tu nữa, chỉ cần hắn ngủ với nữ nhân, tu vi hắn sẽ tăng mạnh.

Nhưng trong thế giới này, không cho phép công pháp tà ác này tồn tại, nếu hắn làm ra chuyện thương thiên hại lý này, hắn sẽ bị tu sĩ trong thế giới này giết mất.

Cmn, không nghĩ nữa, lão tử chỉ có cách này mới báo thù cho nguyên chủ cơ thể này, và hắn muốn được sống tiếp.

Ngồi dậy xếp bằng, bỏ qua đau đớn, vận chuyển công pháp tà mà đạo quyết.

Một vòng xoáy quay quanh người Tô Thần, sau 2. . 3 canh giờ sau, Tô Thần mở mắt, hắn nhìn vết thương đã tự lành lại.

Cơ thể hắn không có một chút tà khí nào, Tô Thần đạt được luyện thể 1 tầng.

Hắn dùng bàn tay chỉ về phía trước, một dòng khí đen xuất hiện, nhưng cực kỳ yếu ớt, cuối cùng cũng luyện thành.

Phù một tiếng, Tô Thần đứng lên, đột nhiên một con yêu thú chạy tới nhìn hắn.

Gặp Tô Thần như là gặp ác ma vậy, yêu thú đó chạy về phía Tô Thần, nhưng động tác của nó rất chậm với Tô Thần.

Tô Thần dùng khí đen tới con yêu thú, yếu thú hóng một tiếng, khí đen của Tô Thần tảng đi.

Cmn, thật con mẹ nó, chiêu ta mới học đó, Tô Thần chấn kinh, nhưng hắn cũng không sợ, hắn đi tới con yêu thú, cùng nó đánh nhau.

30 phút sau, con yêu thú hôi hớp, Tô Thần một lần nữa dùng khí đen xâm nhập cơ thể yêu thú.

Lúc này khí đen không bị ảnh hưởng, mà xâm nhập vào trong người con yêu thú.

Đột nhiên Tô Thần có thể ra lệnh cho nó, Tô Thần kêu nó đứng lên, nó liền đứng lên, Tô Thần kêu nó lại gần, nó liền lại gần.

Tô Thần có thể cảm giác, có thể ý niệm hắn bọc phát, con yêu thú liền chết trong tay hắn, đùa giỡn một hồi, yêu thú cũng mệt.

Tô Thần không còn vui vẻ nữa, mà dùng ý niệm, làm cho con yêu thú chết đi, thân thể của con yêu thú héo đi.

Tô Thần dùng sức hút lấy, cổ năng lượng chạy vào bên trong người Tô Thần.

Một cổ mãnh mẽ phát ra trong người Tô Thần, hắn đột phá, mà đột phá 2 trọng cảnh giới.

Luyện thể tam trọng, quá con mẹ nó sướng rồi, Tô Thần dùng nắm đấm, cảm nhận sức mạnh tuôn trào trong cơ thể.

Bạn đang đọc Tà Ma Đạo Thư sáng tác bởi phongquan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongquan
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 262

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.