Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự cho là đúng

Tiểu thuyết gốc · 1134 chữ

“Nãi nãi vào thành thôi, có người đã bao quanh nơi này”

“Lý huynh có duyên gặp lại”

Lý tu Duyên kích động: “Ân,...”

Lão phu nhân cũng mới chú ý xung quanh, liền đồng ý. Hai người lên lão phu nhân xe ngựa, vào thành! Bất quá bên ngoài đã ồn ào phiên thiên xung quanh hộ vệ vây một vòng lại một vòng bảo hộ.

“Đối là Thanh trần công tử aaaaa”

“Thanh trần công tử trở về rồi sao?”

....đâu đâu”

“Xe ngựa nhà thành chủ... thanh trần lang quân ta yêu ngươi”

“... Thanh Trần công tử ta thích ngươi”

xôn sao, não động cực kì tiếng hô gọi.

“Thanh trần công tử ngươi truyện tranh bao giờ có phần 2 vậy?”

“Phi, tránh ra các ngươi không thấy ồn nha, Thanh trần công tử vừa mới về các ngươi là muốn bức doạ chạy hắn sao”

“Đúng đúng đừng cản đường, gây gián đoạn đường phố”

“Ta tin tưởng Thanh trần công tử sẽ có thông báo...”

“Hắc công tử trở về có khi ở hẳn Tuyết dạ chi thành đấy...”

“... công tử dung mạo vấn tựa thiên tiên a” hoa si nhsớm nữ tử nói.

Đám Học sinh Vân Sơn và Thiên Tiếu nhìn từ đầu tới cuối hành trình, xe ngữa không cần kiểm kê bên cạch xát qua đi vào thành, phía sau một đám dân chúng ồn ào.

Bên trong vào thành còn có tiếng kêu gào. Có người có vẻ vấn không biết tình hình! Một nhà quan công tử là Thiên Tiếu học sinh nhíu mày bất mãn nói: “Hắn là ai, sao vaof thành không cần sét là thông bài lại được vào các ngươi ta gì?”

Không đợi binh gia nói chuyện, sát bên cạch dân chúng đi qua nhìn ngốc tử ánh mắt nhìn vị này thiên Tiếu học sinh, một người nói:

“ Ngươi biết hắn là ai sao? Không biết đi mới ngu muội như vậy nói! Hắn là Thành chủy đại nhân con trai, là tuyết dạ chi thành Thanh trần công tử, là danh nhân ở học phủ, tài học chính là văn khúc tinh hạ phàm! Là tiểu thuyết gia, chuyện tranh công tử. Là dân chúng người phát ngôn,... lão phu nhân xe ngựa đi qua nếu có đại sự có thể trước thong qua, nếu không qua xe bịch đổ ở đường làm tác lộ, hừ ngươi ta mọi người chịu trách nhiệm được sao?”

Kia Thiên tiếu học sinh đã bị tạp ngốc, hai viện học sinh cũng ngốc! Thiên Tiếu học viện sợ đắc tội người, mà Vân Sơn người là cả kinh trợn mắt hốc miệng.

Ai nghe nói tuyết đau chi thành, mà không biểu Thanh trần quân tử uổng là người đọc sách, nghe nói thanh trần lang mạo như tiên nhân hah phàm, hắn văn thải thuyết sách công trạng vô số. Nghe nói vi này tài học uyên bác thánh thượng sở khen gợi đường làm quan mở rộng, nghe nói “Dân trí” là hắn viết, lại nghe nói vị này công tử ôn hoà có lễ đãi nhân,... nói chung nghe nói nhiều lắm. Tuyết dạ chi thành thay đổi nghe nói lúc đầu là này công tử chạy ngược chạy suôi đi làm. Ai cũng không nghĩ này Thanh Trần công tử trong truyền thuyết lại là Ôn Trường Thanh, Vân Sơn học viện học sinh có người còn laf người hâm mộ đâu, thiết tưởng vào tuyết dạ chi thành có thể gặp một lần.

Ai biết ăn dưa, đột nhiên phát hiện dưa ngay tại bên cạnh. Lại nhớ tới Ôn Trừờng Thanh trong trường truyền thuyết đám người trầm mặc. Hạ Sơn Trưởng là người bình tĩnh nhất, hắn lúc trước nhận Hah đại nhân thư cũng kinh thân một phen...

Ôn Trường Thanh về phủ, cha hắn từ quan lên chức thành chủ, thành chủ phủ rộng lớn trang hoàng, kháng trang. Đám người ở cửa phủ chờ hắn. Trườn Thanh xuống ngựa liền bị một đám phụ nhân cùng một chúng tỷ tỷ thân thiết hỏi han ân cần một phen.

Ôn Trường Thanh dặn Kim đạt ca quan tâm một chút Vân Sơn học viện người, nếu có việc có thể tìm hắn. Mà hắn về nhà ở sẽ không theo Học viện người ở chung, Kim đại ca có thể thay hắn tiếp đón người đi dạo một chút một số nơi!

Mọi người nghĩ Trường Thanh mệt lắm, liền cho hắn về phòng nghỉ ngơi. Buổi tối Ôn Hách mới gặp được này con trai, lại được quan tâm khích lệ một phen. Trên bàn cơm, chỉ có Ôn Hách cùng Sư gia và Ôn Trường Thanh cùng một vị tiên sinh họ Mặc tên Quân tài chí mưu lược song toàn... trên bàn cơm Ôn Hách cũng không dấu nói ra:

“... Này học viện già la nói laf giao lưu, nhưng kỳ thật hoàng đế tới tìm nhân tài, rắc rối phức tạp thật sự! Mấy ngày nay ta phải bồi tiếp rất nhiều sự haizzz.”

Ôn Trườn Thanh cười: “Cha, người đừng trước sầu, nghe chút Mạc tiên sinh cùng Kim thúc nói đi.”

Ôn Hách kinh ngạc, kim quản sự khiêm tốn nói: t

“Ngài là tưởng chúng ta nhân tài không đủ sao? Hoặc vì nhân tài đi hết?”

Ôn Hách cười khổ, hắn làm quan lúc đầu chỉ dựa vào vuốt mông ngựa cùng tham, tính kế cũng chỉ là ngoài da, hiện làm lớn thành chủ khó khăn a! May mà có ba người trước mặt cho hắn nằm thắng.

“Kim Tiền hỏi cả hai ta đều lo lắng!”

Mạc Quân vuốt râu cười cười: “Nhân tài chúng ta lại có thể bồi dưỡng, ngược lại không cần lo lắng chút là ...ân công tử ha ha ta bêu sấu”

Ôn Trường Thanh cười: “Cha đã bị nhiều quan to trên triêng đình để ý rồi đó. Chúng ta cần làm là không làm hoàng đế thật rời đô tới đây! Nếu không cha và chúng ta đều là đá kê chân cho mọi người a!”

Ba người nghe đều hiểu trong lòng, đánh cái rùng mình Ôn Hách nói: “Vậy làm sao? Ta cảm giác rất nhiều người đánh chủ ý tới đây rồi!”

“ Không dễ dàng như vậy triều đình kinh đô thế lực muốn rời tới một sớm là không thể“ Mặc Quân ra tiếng.

Kim Tiền vuốt ria mép: “Có hay không kế hoạch đều nhờ đám học sinh này”

“Ân“ Ôn Trường Thanh cười đồng ý! Ba người lâm vào trầm mặc

Ps: Ta viết mà ta cũng không biết mình viết méo gì âm mưu TwT IQ không thượng tuyết qaq

Bạn đang đọc Tà Linh Nhập Diễn [Xuyên...] sáng tác bởi minnkk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minnkk
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.