Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự cho là đúng

Tiểu thuyết gốc · 1106 chữ

Thiệu Hưng, lớn nhất hoa lâu. Mở ở phố lớn, quan lớn quý nhân đi vào tấp nập

Hôm nay đám người trốn học buổi chiều đi chuẩn bị quần áo cùng trang điểm. Ai cũng bị Ôn Trường Thanh trang điểm qua, nhìn rất hợp vai diễn. Lâm Vệ trang phấn ăn mặc thành một văn nhã cầm sư, đi ra không quá làm người chú ý. Ngược Lại khi Doãn Thanh Liên đi ra kinh diễm một phen Kim Đường cùng Lâm Vệ.

Ôn Trường Thanh một bộ hoa hoa công tử dáng vẻ, làm người cảm thấy chính là nhà có tiền tiểu thiếu gia. Tông Thần không thục nữ nhi trang, nên Ôn Trường Thanh giúp đỡ. Lúc ôn Trường Thanh kéo người đi ra mọi người đều ngây ngẩn. Thật sự quá đẹp, ngay cả Doãn Thanh Liên khôi phục nữ trang cũng so không bằng.

Làn da Tông Thần rất trắng, lại thân hình cao gầy, mà bị quần áo bó sát càng làm cho phá lệ mảnh mai! Thân cao lại không làm người phản cảm, chính là cảm thấy vừa vặn. Ôn Trường Thanh kỹ sảo trang điểm không cần phải nói, chỉnh sửa thành mềm mại một chút, khuôn mặt vấn là Tông Thần kia, nhưng lại tuyệt mỹ cực kỳ. Dưới môi có một nốt ruồi duyên, là nam nhân nhìn rất bình thường, nữ trang trang điểm lên, nốt ruồi lại phá lệ làm người chú ý dung mạo cũng làm người thấy liền liên tưởng tới nó...

Doãn Thanh Liên mặt đỏ, không ngờ Tông Thần ca mặc nữ trang còn đẹp hơn nàng! Lúc đầu còn nghĩ làm hắn kinh diễm một phen chính nàng đâu, quá mất mặt...

Kim Đường xem ngây người, tuy hắn cảm thấy thiếu gia là đẹp nhất thế gian người. Nhưng thiếu gia dù sao cũng là nam, tuy tuy Tông Thần công tử cũng là nam nhưng thật rất đẹp a uy tuy vấn không bằng thiếu gia nhà hắn! ...May mắn lúc đầu biết Tông Thần công tử là nam không hắn sợ hắn yêu rồi lão cha sẽ đánh chết hắn, vấn là nhìn nhiều thiếu gia nhà mình mặt một chút để không bị sắc dụ mê đảo phạm sai lầm a...

Lâm Vệ hơi ngây, ra sau đó không được tự nhiên nhìn Ôn trường Thanh, lỗ tai hồng thấu!

Tông Thần cũng ngượng muốn chết. Cả lời cũng không muốn nói, giọng hắn hạ thấp cũng rất hay không nhận ra nam nữ. Nhưng vấn thẹn tới hoảng mặt đỏ!... Đám người bắt đầu hành động

Kim Đường đóng vai người dẫn mỗi, giới thiệu nhạc công cùng vũ cơ cho tú bà tới hoa lâu biểu. Rất thành công, không thể không nói Kim Đường tài ăn nói. Nhưng nhìn tới hai vị mỹ nhân mới là phần lớn là làm Tú bà đồng ý! Lâm Vệ đám người vào trước, biểu diễn. Kim đường đi cứu người. Ôn Trường Thanh tới sau cùng kéo dài thời gian.

Kế hoạch rất thành công, Ôn trường Thanh theo sau là một đám hộ vệ, làm rất nhiều người chú ý! Tú Bà thấy khách lớn liền xuống tiếp đón chào hàng. Ôn Trường Thanh ngồi ở bàn xa xa cũng trông thấy bên kia đài rất đông người bao vây. Tông Thần và Lâm Vệ mới bắt đầu biểu diễn. Lâm Vệ ngồi xuống ghế bắt đầu gảy đàn. Tông Thần cùng doãn Thanh Liên mang khăn tre mỏng, bắt đầu múa đơn giản. Đây đều là mấy điệu đơn giản Kim Đường sưu tầm... Đám người đông nghịt cổ vũ hô hào, Tông Thần xây dựng tốt tâm lý nghĩ tới chỉ vì cứu người nên chuyên tâm vào múa.

Này một yểu đệu kỳ lạ hai người phối hợp múa làm người sôi trào không thôi. Trùng hợp một cái nhảy người, khăn tre cùng lúc dây tuột xuống, lộ ra Tông Thần dung mạo. Hắn hơi sửng sốt trừng mắt, đám người sôi trào đẹp qúa đi, Tông Thần lại thất thố nhìn sang Lâm Vệ không biết làm sao cũng quên luôn múa. Đám người đã bị hắn dung mạo kinh động, Tông Thần luống cuống: ''Ta ta...''

Hắn giọng nói quên đều chỉnh hạ thấp, là giọng nam. Đám người càng sôi trào. Lâm Vệ thấy tình thế không đúng, đẩy ra Doãn Thanh Liên '' Hai bên chạy'' hắn kéo còn kinh hãi Tông Thần đạp khinh công chạy lên lầu hai. Doãn Thanh Liên cũng sốt ruột, nhưng cũng biết chính nàng không thể ở lại, liền nhân lúc hỗn loạn cũng chạy đi.

Bên này tú bà hoa lâu cũng nhìn thấy tình hình, sốt ruột muốn qua bên kia xem. Lại bị Ôn Trường Thanh phá rối ầm khó dễ không thể đi xem chỉ có thể Trừng mắt ý bảo hai gã Vạm vỡ đuổi theo...

''Nha, Hoa lâu mà không có hoa khôi à? Đây là khinh thường bản công tử sao, ngươi có biết bản công tử là ai sao hừ''

Đám hộ vệ cũng tất cả sắc mặt bất thiện lên. Tú bà hoảng hốt sao còn nhớ tới bên kia tình hình. Chỉ muốn làm trước mắt vị gia này vui vẻ, liền nịnh nọt: ''Hoa khôi có có, ta làm người gọi nàng tới bồi công tử ngay, ngài đợi một chút''

''Ân, mau lên bất quá một hoa khôi thôi'' Ôn Trường Thanh anh tuấn mặt hiện không để ý.

Tú bà, càng là sốt rột vấn cười nịnh nọt. hoa khôi rất nhanh bị gọi tới. Thẩm Ngọc, bị gọi khi đang sắp tiếp khách, quan sát người tới gọi nàng sắc mặt nàng liền cẩn trọng lên.

Khi Thấy Ôn Trường Thanh liền ngây ngẩn vì hắn dung mạo nàng ánh mắt loé lên biết người này không dễ chọc. Tú Bà liền cười như hoa giới thiệu: ''A Ngọc, lại đây hành lễ với Hoa công tử, bồi tốt...''

Thẩm Ngọc trong hoa lâu, lại không ăn mặc hở hang, còn đeo khăn tre mặt, ăn mặc giống đại gia khuê nữ. Quả thật rất biết tính a...

''Hoa công tử tốt, Ngài muốn giải sầu, hay nghĩ muốn uống rượu nghe ca A Ngọc có thể bồi người'' Giọng Nói nàng thanh thoát ôn nhu vang lên, nếu là người thường đã bị nàng mê đảo. Ôn Trường Thanh Lại không tỏ ý kiến, cười nguy hiểm tà mị hỏi:

''A, hoa khôi sao ngươi tên gì?''

Ps:Thẩm Ngọc thảm rồi!

Bạn đang đọc Tà Linh Nhập Diễn [Xuyên...] sáng tác bởi minnkk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minnkk
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.